Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 172: Sân sau giấu báu vật
Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:29:42
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mợ Cố buổi trưa cho Đậu Đậu và Đô Đô ăn cơm xong, chơi với chúng một lúc ngủ cùng chúng luôn.
Bà cảm thấy cuộc sống bây giờ, ôi chao, thật sự chút tư sản nhỏ nha.
Bữa ăn ở nhà cháu ngoại thì khỏi , tuy bữa nào cũng bột mì trắng gạo ngon gì đó, nhưng ngày nào cũng trứng gà.
Thịt tuy mỗi ngày, nhưng trong một tháng, cháu ngoại lúc nào cũng ngoài mua về một ít.
Bà đương nhiên cũng hưởng phúc lây .
Ngày thường cũng chẳng gì, chỉ giúp nấu cơm, trông hai đứa chắt ngoại, dắt chúng ngoài dạo, hai đứa chắt ngoại cũng quấy , chuyện quả là quá đỗi nhẹ nhàng.
Thế nên, ăn xong là bà ngủ cùng với chắt ngoại luôn.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, bà bèn , liền thấy cháu dâu ngoại đang giặt đồ trong sân.
"Mợ Cố, nghỉ thêm lát nữa ạ." Bạch Nguyệt Quý thấy bà thì .
"Ngủ đủ ." Mợ Cố , "Bụng đói , chút gì ăn ?"
"Không đói ạ, trưa con mang đồ ăn ."
Hái nấm nhanh như , chắc chắn cũng mang cơm trưa ăn, sáng nay Mợ Cố cho cô bánh bột rau rừng mang , ngon ơi là ngon.
Mợ Cố cũng cô đang rửa cái gì, bèn qua giúp một tay, kết quả là thấy thứ cô đang rửa, cả đều sững sờ.
"Đây là?" Bà lão chút ngẩn ngơ.
Bạch Nguyệt Quý mỉm , hạ giọng : "Hôm nay con nhặt núi ạ."
Mợ Cố: "..." Thật sự là phục mà.
Cháu ngoại và cháu dâu ngoại thế thì căn bản sợ cơm ăn, đến ông trời cũng chạy theo đút cơm cho mà!
Cứ núi một chuyến là nhặt về bao nhiêu là Lão Viên Đầu với thỏi vàng nhỏ, thật sự tìm thứ hai.
"Mợ Cố, thứ đáng giá bao nhiêu tiền ạ?" Bạch Nguyệt Quý cầm một đồng Lão Viên Đầu lên ngắm nghía, hỏi.
Mợ Cố tới đóng cửa , mới nhận lấy đồng Lão Viên Đầu xem xét, hạ giọng : "Trước đây ở quê nhặt đồng bạc trong giếng cổ, một đồng đổi mấy chục đồng bạc đó!"
"Một đồng mới mấy chục đồng thôi ạ?"
"Thế là nhiều lắm , mà đó còn là loại đắt đấy, cũng một đồng bạc chỉ đáng giá vài đồng thôi, còn xem năm sản xuất nữa." Mợ Cố dù cũng là từng trải, kiến thức rộng, bà .
Bạch Nguyệt Quý xem hết một lượt những đồng bạc , cô phát hiện tất cả đều là những đồng niên đại cũ, hẳn là loại tương đối giá trị.
dù giá trị hơn nữa thì cũng chỉ mấy chục đồng, cô định bán, những thứ giá trị sưu tầm.
Lão Viên Đầu thể cất để sưu tầm, nhưng vàng thì cần thiết, nếu cần thể bán thẳng.
"Mợ Cố, bây giờ giá vàng bên ngoài thế nào ạ?" Bạch Nguyệt Quý rửa thỏi vàng nhỏ hỏi.
Đây là thứ thông dụng thế giới, bao giờ mất giá, chỉ là cô giá cụ thể mà thôi.
Mợ Cố cũng , "Mợ Cố cũng rõ nữa, cả đời từng thấy nhiều vàng như , nhưng đây Mợ Cố , đây là thứ mà nhà giàu chuyên mua về tích trữ để phòng khi bất trắc, những thỏi vàng như thế đều đặc biệt giá trị."
"So với xe đạp Đại Kim Lộc thì ạ?" Bạch Nguyệt Quý nhiều kiến thức trong đầu, nhưng chút ký ức nào về phương diện ở thời đại .
"Đại Kim Lộc so với thứ ." Mợ Cố bật , "Đừng là nhiều thỏi thế , chỉ một thỏi thôi, e là cũng đủ mua mấy chiếc Đại Kim Lộc ."
Bạch Nguyệt Quý thì mỉm , Mợ Cố : "Mợ Cố, bây giờ con vợ chồng con thể phụng dưỡng Cậu và , tin chúng con ạ?"
"Con bé , thế, Mợ Cố với Cậu của con cần các con phụng dưỡng, còn Quảng Hạ với Quảng Thu mà." Mợ Cố trách yêu.
"Con và Chu Dã đều thật lòng đấy ạ, chuyện phụng dưỡng, vợ chồng con cũng góp một phần."
Mợ Cố lườm yêu cô một cái, nhưng niềm vui trong lòng thì cần cũng .
giá vàng cụ thể thì vẫn hỏi Chu Dã.
Chu Dã quả nhiên cũng rõ, chỉ là gã cũng sự tay của vợ cho choáng váng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-172-san-sau-giau-bau-vat.html.]
Nhìn bao nhiêu là đồng Lão Viên Đầu với thỏi vàng nhỏ Bạch Nguyệt Quý rửa sạch, lau khô cất hộp, miệng Chu Dã há hốc, sững sờ.
"Đủ để b.a.o n.u.ô.i ?" Bạch Nguyệt Quý khẽ.
"Đủ , đủ ." Chu Dã gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc.
Bạch Nguyệt Quý bật .
Chu Dã thật sự cảm thán thôi, vẫn luôn vợ là phúc tinh, kể từ khi cô bằng lòng sống cùng , gì cũng thuận lợi, gì cũng thành công, con mồi săn trong núi cũng nhiều hơn hẳn.
hôm nay vẫn màn của vợ cho choáng váng.
Một thỏi vàng nhỏ thế là một lạng, một lạng vàng đáng giá bao nhiêu? Cứ theo giá thu mua trong thành phố bây giờ, một thỏi vàng nhỏ thế hơn một nghìn hai trăm đồng .
như Mợ Cố , một thỏi vàng nhỏ đủ để mua mấy chiếc xe đạp Đại Kim Lộc .
Mà ở đây tận năm thỏi vàng nhỏ, mỗi thỏi hơn một nghìn hai trăm đồng.
Đây là bao nhiêu tiền ? Hơn sáu nghìn đồng.
Chu Dã lén lén lút lút như tặc buôn bán vật tư bấy lâu nay, tiền tiết kiệm cũng coi như là nhiều , mà bao nhiêu chứ?
Kết quả là vợ núi một chuyến, đầu nhặt một cây nhân sâm giá hai trăm đồng, thứ hai núi thì mang về mấy thỏi vàng nhỏ trị giá sáu nghìn đồng.
Đương nhiên còn tám đồng Lão Viên Đầu, đến cái đồng mà kẻ xui xẻo Vương Nhị Anh nhặt cũng đáng giá mười đồng một đồng, đồng mà vợ nhặt chắc chắn còn đáng giá hơn.
"Anh cất ." Bạch Nguyệt Quý đẩy những thứ tới mặt , .
Chu Dã bật một tiếng, vợ : "Vợ ơi, em tự cất ."
"Anh cứ giữ ." Bạch Nguyệt Quý xua xua tay, cô chỉ hợp bà chủ mặc kệ sự đời, còn những thứ , giao cho là hợp lý nhất.
Chu Dã .
Vợ đúng là tâm lớn thật, chút ý nào ràng buộc, quản thúc đề phòng .
Những thứ giá trị cao như mà mắt cũng chớp một cái thể giao cho cất giữ.
Chu Dã cũng phụ tấm lòng của vợ, nhưng chôn những thứ mộ ba , mà chôn ở sân nhà.
Anh còn lấy cả chiếc vòng vàng và vòng ngọc giấu mộ ba về.
"Sao con cũng những thứ ?" Mợ Cố ngẩn .
Chu Dã nhỏ: "Mợ Cố, còn nhớ lão địa chủ mà đây cháu từng kể với và Cậu ?"
Mợ Cố chợt hiểu : "Là lão địa chủ đó cho ?"
"Vâng."
Mợ Cố , chỉ chỉ : "Cái thằng nhóc ."
Đôi vợ chồng trẻ đều phúc khí, thật sự cần khác lo lắng nhiều, nhưng bà vẫn để mắt tới một chút mới .
Nhìn đào hố chôn đồ, bà cứ bảo đào sâu thêm chút nữa.
Chu Dã : "Sâu lắm ạ, gần một mét ."
"Phải đào thêm nửa mét nữa mới !" Mợ Cố thấy vẫn đủ.
Chu Dã , nhưng cũng dùng xẻng đào thêm nửa mét nữa, mới chôn chiếc hộp gỗ giấu vòng vàng, vòng ngọc, cùng với mấy thỏi vàng nhỏ và đồng Lão Viên Đầu xuống.
Chôn đồ xong, dời lu nước qua đè lên .
Nếu tận mắt thấy, ai mà ngờ nơi thể cất giấu một bảo vật như chứ?
"Được , Mợ Cố về ngủ ạ." Chu Dã .
Mợ Cố thêm một lượt, lúc mới hài lòng gật đầu.
--------------------