Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 205: Nỗ lực làm một người có văn hóa
Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:33:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có Sư T.ử theo, hơn nữa Cố Tiểu Tây chín tuổi, Cố Tiểu Bắc cũng bảy tuổi , chúng nó dắt theo Đậu Đậu và Đô Đô sang nhà Lão Trương gia cách đó trăm mét, lớn thật sự cần lo lắng nhiều.
Hai em Mãn Thương và Mãn Khố cũng sang nhà Lão Trương gia chơi với Đậu Đậu và Đô Đô, còn một vài đứa trẻ khác nữa, thành nhà Lão Trương gia náo nhiệt.
Lão Trương Thúc ở bên chuồng cừu, nhưng Lão Trương Thẩm hề ghét bỏ bọn trẻ.
Bởi vì những năm đầu trong nhà chỉ một cô con gái là Trương Xảo Muội, thật sự lạnh lẽo, nên bây giờ bà thích náo nhiệt.
Bất kể là đàn ông phụ nữ, mỗi khi đến nhà tụ tập, Lão Trương Thẩm đều chào đón.
Bọn trẻ đến chơi cũng .
Cũng vì lớn lên trong môi trường như thế, nên tuy Niên Sinh còn nhỏ nhưng dạn dĩ, hề sợ lạ.
Cố Quảng Thu đang vá lưới đ.á.n.h cá ở sân , Trương Xảo Muội thì ở nhà may vá quần áo cho Niên Sinh mặc năm , bên cạnh là Lão Trương Thẩm và Lý Đại Tẩu T.ử sang chơi, hai đang tán gẫu chuyện nhà.
Vốn dĩ còn định gọi cả Bạch Nguyệt Quý, nhưng Bạch Nguyệt Quý bận, ngày nào cũng bản thảo, nên đành đợi khi nào cô rảnh sẽ tự qua.
Bạch Nguyệt Quý qua, nhưng Mợ Cố xong việc nhà liền đến.
Bà còn mang theo một đĩa điểm tâm do Bạch Nguyệt Quý , là Bạch Nguyệt Quý nhờ bà mang qua chia cho bọn trẻ.
"Đậu Đậu Ma , qua chơi?" Lão Trương Thẩm hỏi.
"Vốn định qua đấy, nhưng buồn ngủ nên bảo nó ngủ một giấc ." Mợ Cố đáp.
"Giờ mà buồn ngủ , là ?" Lý Đại Tẩu T.ử hỏi.
Mợ Cố mỉm , "Chắc nó vẫn , nhưng đoán là ."
Mấy ngày gần đây, cháu dâu của bà ham ngủ, một ngày ngủ mấy giấc, sáng ngủ đến tám, chín giờ, ăn sáng xong thì bản thảo, nhưng bao lâu buồn ngủ.
Trước đây như , hồi nó thể bản thảo lâu.
Hơn nữa còn thích ăn cá nữa, ngửi mùi đó, thịt cũng chẳng thiết tha, chỉ ăn một hai miếng, cùng lắm là ăn một quả trứng.
Tình hình Mợ Cố đều thấy hết, bà với Bạch Nguyệt Quý, nhưng với đứa cháu trai Chu Dã.
Chủ yếu là sợ bây giờ rảnh rỗi việc gì , mấy đứa trẻ sức lực dư thừa chỗ dùng quấy rầy vợ, nhưng bây giờ thể t.h.a.i , chẳng nên chú ý một chút ?
Đối với chuyện , Chu Dã quả thực xem trọng, hơn nữa còn vui mừng, tự nhiên càng chăm sóc vợ đặc biệt cẩn thận.
Lúc Bạch Nguyệt Quý bản thảo, cũng chẳng cả, vợ ở nhà ngủ, cũng ngủ cùng vợ.
Giấc Bạch Nguyệt Quý ngủ hơn một tiếng, lúc tỉnh dậy cả cũng lười biếng, thấy Chu Dã đang ở bên cạnh.
"Anh, rót cho em cốc nước với." Bạch Nguyệt Quý , giống như một con mèo lười biếng.
Chu Dã rót cho vợ một cốc nước ấm, "Có uống thêm một cốc nữa ?"
"Không cần ạ." Bạch Nguyệt Quý lắc đầu.
Lẽ dậy bản thảo , nhưng thật sự lười quá, động đậy.
Cảm giác Chu Dã ôm trong lòng cũng tuyệt, thế nên cô nữa, cứ để ôm như chuyện với , gì thoải mái hơn.
Chu Dã gọt một quả táo cho vợ ăn, táo ăn ngon.
"Táo trong nhà sắp hết , lúc nào rảnh công xã xem nhé." Bạch Nguyệt Quý ăn táo, thỉnh thoảng cũng đưa cho một miếng, .
"Được." Chu Dã gật đầu.
Ăn táo xong, hai vợ chồng ôm cùng mơ về tương lai.
Trò chuyện một hồi, đến chuyện học hành, Bạch Nguyệt Quý , "Em thấy dạo chẳng mấy khi sách?"
Chu Dã ho khan một tiếng, "Sắp tới sẽ chăm chỉ ."
"Vẫn nên sách nhiều ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-205-no-luc-lam-mot-nguoi-co-van-hoa.html.]
Tuy khả năng thi đỗ đại học lớn, nhưng cô vẫn thêm nhiều sách, như ngoài cũng dễ thiệt thòi.
Mà trình độ văn hóa của Chu Dã cũng thật sự đang nâng cao.
Trước đây nhiều chữ nhận , nhưng bây giờ đại đa các chữ đều , hơn nữa còn .
Bởi vì mỗi Bạch Nguyệt Quý xong bản thảo, cô đều đưa cho xem, bảo tìm xem chữ nào sai , nếu tìm một chữ, cô sẽ cho một bất ngờ.
Bất ngờ gì ư?
Bất ngờ giường.
Có một Bạch Nguyệt Quý cố tình sai một chữ để tìm , thế là hôm đó cô cho một trải nghiệm khác biệt.
Kể từ đó, Chu Dã mê mẩn cái trò soi .
Chỉ tiếc là, vợ quá giỏi, sai chẳng mấy, tìm khó.
cũng chính vì mà khả năng nhận chữ của Chu Dã ngừng nâng cao, Bạch Nguyệt Quý còn bắt chép theo để khắc sâu trí nhớ.
Đương nhiên đây là những lúc tương đối rảnh rỗi, còn khi bận rộn, Bạch Nguyệt Quý yêu cầu những điều .
cũng , thoáng cái là cuối năm bảy tư, sắp sang năm bảy lăm .
Năm bảy bảy là năm kỳ thi đại học khôi phục, tính thì cũng còn xa nữa, điều dù cho ngày mai khôi phục kỳ thi ngay lập tức, Bạch Nguyệt Quý cũng chẳng hề sợ hãi.
Bởi vì sự chuẩn của cô thật sự vô cùng đầy đủ, dù là sách cấp hai cấp ba, cô đều nhiều .
Dĩ nhiên một vài quyển sách cô , mượn của Sở Sương, Hứa Nhã và cả Đổng Kiến, những quyển đó, khi xong cô cũng sẽ chép những điểm chính, xem như là ghi chú do chính .
Chu Dã mân mê tay vợ, đột nhiên hỏi: “Em, em vẫn luôn nghĩ đến chuyện thi đại học ?”
Bạch Nguyệt Quý nhướng mày , “Sao ?”
“Anh thấy em lúc nào cũng học.”
Vợ ngoài việc bản thảo thì vẫn luôn sách, hết giở giở mấy quyển sách giáo khoa cấp ba, đến sách cấp hai.
Không chỉ cô , còn thấy Đổng Kiến dường như cũng , cả Sở Sương và Hứa Nhã nữa, mỗi khi qua đây, thỉnh thoảng họ cũng sẽ thảo luận về một bài toán khó trong sách giáo khoa.
Những thứ hiểu, nhưng ngốc.
Đổng Kiến và đều từ bỏ, vợ dường như cũng từ bỏ chuyện thi đại học.
Chuyện đến nước , Bạch Nguyệt Quý bèn đề cập thẳng, cô : “Em là lỡ như, lỡ như kỳ thi đại học khôi phục, em sẽ thi. Đến lúc đó nếu thi đỗ thì học đại học, đưa Đậu Đậu và Đô Đô cùng em ?”
“Chuyện còn hỏi , đương nhiên là cùng !” Chu Dã đáp cần suy nghĩ.
Nếu thật sự ngày đó, Chu Dã nhất định sẽ đưa các con theo vợ, thể để vợ một học đại học chứ?
Vợ xinh như , văn hóa, còn dịu dàng đến thế, quả thực là về mặt, nếu ở bên cạnh vợ, tuyệt đối yên tâm.
Đương nhiên là yên tâm về vợ, vợ là thế nào rõ, chỉ là yên tâm về lũ sói ở bên ngoài mà thôi!
“Nếu thật sự ngày đó, nhớ những lời đấy nhé.” Bạch Nguyệt Quý nhẹ hôn một cái.
Chu Dã cũng hôn cô một cái, “Chắc chắn sẽ nhớ!”
Có lẽ cuộc trò chuyện hôm nay mang cho gã đàn ông thô kệch một chút cảm giác khủng hoảng, thế nên thật sự nỗ lực học hành.
Bởi vì nếu thật sự ngày đó, đến lúc để ngoài chỉ là kẻ học mấy năm, thì ai cũng sẽ xứng với vợ .
Thế thì .
Anh cũng nỗ lực để trở thành một văn hóa
--------------------