Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 219: Chu Dã muốn làm cai thầu
Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:34:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Bạch Nguyệt Quý rửa sạch rau dại gửi tới, bữa tối liền dùng để bánh rau dại ăn.
“Mẹ ơi, em gái ăn ạ?” Đậu Đậu ăn bánh rau dại, cảm thấy ngon nên hỏi.
Đô Đô cũng bụng , nhớ bọn chúng còn em gái, thế là lấy thêm một cái đưa cho : “Em gái thích đó, mau ăn .”
Sau một mùa đông trôi qua, khả năng ngôn ngữ của hai em sự tiến bộ vượt bậc so với năm ngoái, đây chỉ hai ba chữ, bây giờ thể diễn đạt những câu ngắn rõ ràng.
Bọn chúng trong bụng còn em gái.
Còn hỏi tại là em trai ư? Vậy thì kể đến công của Chu Dã, tất cả đều do dạy.
Thế nên bây giờ hai em đều cho rằng trong bụng chính là em gái, bọn chúng cũng dáng trai, bây giờ còn quấn lấy Bạch Nguyệt Quý nữa, chỉ sợ cô mệt, lúc đang chơi ở ngoài chạy về nhà uống nước, còn hỏi cô uống nước .
Bạch Nguyệt Quý mỉm : “Mẹ ăn , em gái cũng ăn , các con ăn .”
“Mẹ ăn thêm chút nữa .” Hai em vẫn cô ăn thêm một miếng, Bạch Nguyệt Quý từ chối, nhận lấy chiếc bánh Đô Đô đưa tới, cùng bọn chúng ăn bánh.
Thấy ăn , hai em mới hài lòng, cũng tự cầm bánh ăn một cách ngon lành.
Bạch Nguyệt Quý ăn trò chuyện với Mợ Cố, ngày mai cô đào rau dại, Mợ Cố cũng , bà ăn bánh rau dại cũng cảm thấy tươi ngon.
Lúc Chu Dã xong việc đồng áng trở về, các cô ăn no, chuẩn cho mấy cái bánh rau dại và một quả trứng gà để ăn.
Còn Đậu Đậu và Đô Đô thấy ba về, hai em một đứa lấy cốc nước, bên trong nước rót sẵn, một đứa thì lấy khăn mặt cho ba, kéo từ dây phơi xuống đưa cho ba.
Chu Dã nhận lấy cốc nước từ tay con trai lớn uống cạn : “Cảm ơn nước của Đậu Đậu nhà , ngọt ghê.”
Đậu Đậu hài lòng cầm cốc nước đặt về chỗ cũ.
Anh nhận lấy khăn mặt của Đô Đô: “Cũng cảm ơn khăn mặt của Đô Đô nhà , ba đang rửa mặt.”
Đô Đô toe toét với ba: “Ba rửa xong ăn bánh rau ngon.”
“Còn bánh rau nữa ? Vậy ba rửa nhanh mới .” Chu Dã .
Anh đến chậu rửa mặt múc nước rửa mặt rửa tay, xong xuôi mới qua ăn tối: “Mợ Cố, vợ ơi, hai ăn ?”
“Bọn ăn , bánh khỏi nồi là chúng ăn nóng .” Mợ Cố .
Bạch Nguyệt Quý gật đầu.
Đậu Đậu và Đô Đô cũng cùng ba, nhưng vì ăn no nên chỉ ba ăn.
Chu Dã xé một miếng định đút cho hai đứa, nhưng chúng đều lắc đầu: “Không ăn ạ, no .”
Chu Dã lúc mới tự ăn, mấy cái bánh bụng, thêm một quả trứng luộc đập vỏ ăn. Biết việc nặng chắc chắn sẽ đủ no, Mợ Cố bếp lấy mấy cái màn thầu bột ngô trong nồi , tất cả đều chui bụng , cuối cùng là một bát canh tôm khô rong biển.
Ăn xong ngần , bụng Chu Dã mới chỉ no bảy tám phần.
Đậu Đậu và Đô Đô mà kinh ngạc, vì bọn chúng cảm thấy ba ăn khỏe thật, ăn nhiều như thế cơ mà.
Chu Dã ăn no thì lấy quần áo nhà tắm ở sân tắm rửa. Một ngày trôi qua, đúng là mệt c.h.ế.t trâu mà.
Anh tắm rửa một cách khoan khoái, cũng quên giặt sạch quần áo của với xà phòng, lúc mới xem như kết thúc công việc của một ngày.
Đậu Đậu và Đô Đô vốn thể yên, dắt Sư T.ử ngoài chơi .
“Cũng bao giờ mới khôi phục kỳ thi đại học nữa.” Chu Dã cũng để ý đến hai đứa con trai nghịch ngợm, chiếu .
Mợ Cố chút kinh ngạc: “Cháu tin ở thế, kỳ thi đại học sẽ khôi phục ?”
“Cháu tự đoán bừa thôi, nếu như khôi phục kỳ thi đại học, vợ cháu chắc chắn sẽ thi đỗ đại học, chẳng lúc đó cháu thể dựa vợ ăn cơm .” Chu Dã .
Làm mấy năm , theo lý mà thì cũng nên quen với công việc thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-219-chu-da-muon-lam-cai-thau.html.]
Ví dụ như Lý Thái Sơn, bây giờ còn than khổ ngớt như nữa, phần quen với công việc lao động hằng ngày .
Chỉ Chu Dã là thích ứng nổi, cả đời cũng đừng mong quen với công việc bán sức nặng nhọc thế .
Mợ Cố lườm một cái, “Lời mà cũng .”
“Vợ ơi, em bằng lòng nuôi .” Chu Dã liền nũng với vợ.
Bạch Nguyệt Quý cho một ánh mắt cưng chiều, “Chẳng em đang cố gắng nuôi đây .”
Chu Dã toe toét .
“Cố gắng thêm vài năm nữa , em đoán chậm thì ba năm năm, nhanh thì hai ba năm, chắc là sẽ tin tức thôi.” Bạch Nguyệt Quý nhẹ giọng .
Năm nay là năm bảy lăm, năm bảy bảy sẽ khôi phục, còn bao lâu nữa.
Bạch Nguyệt Quý cũng kỳ thi đại học khôi phục nhanh một chút.
Anh nông thế thật sự quá mệt mỏi, mỗi ngày trở về đều mồ hôi đầm đìa, quần áo dù giặt sạch đến cũng vẫn còn vương một mùi mồ hôi.
Đó là một thứ mùi sẽ quần áo khi đổ mồ hôi quanh năm.
Chỉ là bây giờ cả một gia đình lớn đều sống ở đại đội Ngưu Mông, thì , cho nên dù nỡ để bán sức cũng chỉ thể để .
nếu kỳ thi đại học khôi phục, cô thi đỗ , thì thể danh chính ngôn thuận đưa Chu Dã và các con đến thuê nhà ở gần trường đại học.
, chỉ là thuê nhà thôi, mua nhà chắc chắn cũng sẽ mua, nhưng sẽ mua nhanh như .
Hơn nữa, đối với kế hoạch tương lai, Bạch Nguyệt Quý cũng chuẩn xong cả , đến lúc đó sẽ để Chu Dã cầm tiền của nhà họ buôn bán.
Cô chỉ chờ thu tiền, khi tiền , cô cũng định sự nghiệp gì to tát cả.
Cô tích trữ một vài căn tứ hợp viện để dưỡng già, đợi đến khi thời cơ gần chín muồi, sẽ mua một ít cổ phiếu mà tương lai sẽ giá trị, đúng , còn ba thành phố siêu cấp khác nữa, đến những khu vực trọng điểm mua thêm vài mảnh đất gì đó.
Như là gần đủ .
Những thứ khác còn cần phấn đấu gì nữa ? Bạch Nguyệt Quý ý định đó, cho dù thì cũng là Chu Dã , cô .
Cô nay vốn là chí tiến thủ gì cả.
Đối với ‘tâm thái cá mặn’ của cô, Mợ Cố và Chu Dã đều .
Mợ Cố chút tò mò hỏi: “Thật sự sẽ khôi phục kỳ thi đại học ?”
“Đất nước chúng thể cứ mãi như thế , sẽ còn tiếp tục phát triển, phát triển thì cần nhân tài, mà nhân tài thì chọn lựa thế nào? Trước đây chế độ khoa cử để tuyển chọn nhân tài quốc, bây giờ đương nhiên chính là kỳ thi đại học, thông qua kỳ thi đại học để tuyển chọn những học sinh ưu tú đó đại học, từ đó đạt mục đích bồi dưỡng nhân tài xây dựng đất nước.” Bạch Nguyệt Quý .
Mợ Cố mà ngẩn cả , Chu Dã cũng , ánh mắt vợ là sùng bái vô cùng.
Vợ của đây là thấu xu thế tương lai một cách rõ ràng rành mạch !
Thật cũng cảm thấy như , từng đến khu thành thị, cảm thấy cũng khác huyện lỵ là mấy, phát triển một cách c.h.ế.t chóc, chút sức sống nào.
Một vũng nước tù thì thể nuôi vật lớn gì chứ?
vì ràng buộc bởi tư tưởng và tầm , sẽ nghĩ nhiều đến , nhưng vợ như , cảm giác thông suốt như vạch mây thấy trời quang.
“Những lời đừng ngoài, bây giờ cũng lúc để những chuyện .” Bạch Nguyệt Quý mỉm , .
Mợ Cố đương nhiên sẽ ngoài.
Chu Dã càng như , ban đêm ôm vợ, liền nhỏ giọng về tương lai, cũng đang tưởng tượng về tương lai.
Có điều suy nghĩ hiện tại của là, cai thầu xây dựng.
--------------------