Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 254: Lý tưởng của Đậu Đậu và Đô Đô
Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:05:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đậu Đậu và Đô Đô vui mừng khôn xiết.
Vốn dĩ hai em đang chơi nhảy lò cò với các bạn, ai ngờ bố đạp xe đến tìm, là đưa chúng thành phố chơi.
Hai em chúng nó đúng là sinh ở thành phố thật, nhưng từ đó đến giờ hai tuổi tám tháng mà vẫn thành phố nào.
Đương nhiên, việc thành phố cũng sức hấp dẫn lớn đến đối với trẻ con, khi còn vui bằng ở quê, điều chủ yếu khiến chúng phấn khích là cùng bố .
Chiếc xe đạp của Chu Dã cứ thế chở Bạch Nguyệt Quý và hai con trai, cùng vui vẻ tiến thành phố.
Việc đầu tiên khi thành phố là dạo cửa hàng bách hóa.
“Chúng thể mua đồ ạ?” Đậu Đậu hỏi.
“Được chứ, nhưng mỗi chỉ chọn một món thôi, các con thể suy nghĩ kỹ xem gì nhé.” Bạch Nguyệt Quý .
Đậu Đậu liền chọn một chiếc bút chì mới, bút chì ở nhà cũng gần dùng hết . Bạch Nguyệt Quý chỉ mua bút chì cho bé mà còn mua thêm một quyển vở luyện chữ và một cục đất nặn.
Điều Đậu Đậu ngượng ngùng với , nhưng trong lòng vui.
Còn Đô Đô thì chọn bi ve, bé nó từ lâu , vì viên bi ve của hỏng, mẻ mất một góc, nhưng vẫn quý nó.
Bây giờ một viên mới lành lặn.
Bạch Nguyệt Quý cũng đáp ứng, mua cho bé hai viên: “ mà bi ve cho Lão Tam Lão Tứ chơi nhé, chúng còn nhỏ, sẽ nhét miệng đấy.”
“Con , con mà, bà ngoại dặn con , con cũng cất kỹ lắm, chúng tìm ạ.” Đô Đô .
Cậu bé một chiếc hộp báu vật của riêng , những thứ quý giá của đều cất trong đó.
Bạch Nguyệt Quý từng thấy, đó là một chiếc hộp gỗ do Cậu cho bé. Đô Đô thể bỏ bất cứ thứ gì trong đó, đây còn giấu cả một con bọ hung, đặt tên cho nó là Đại Ngưu…
Đậu Đậu cũng một cái, nhưng bé thích bỏ những thứ , mà dùng nó để cất giữ những dụng cụ học tập quý giá.
Chơi thì vẫn chơi, nhưng bé xem trọng những món đồ chơi đó, ngược , những dụng cụ học tập thì thích và trân trọng.
Sau khi dẫn hai em mua những món đồ thích và cất chiếc túi đeo chéo mà Chu Dã mang theo, Bạch Nguyệt Quý liền đưa chúng đến tiệm chụp ảnh.
Cả huyện chỉ một tiệm chụp ảnh thôi, nên đến đây chụp.
“Bà xã, đột nhiên chụp ảnh ?” Chu Dã ngạc nhiên hỏi.
“Để lưu giữ tuổi thanh xuân của chúng .” Bạch Nguyệt Quý mỉm , : “Đợi khi chúng già , các con lớn lên, còn cháu trai cháu gái, chúng nó cũng thể thấy dáng vẻ thời trẻ của chúng .”
Chu Dã thì vui: “Em đúng lắm, đây chẳng nghĩ !”
Đứng cửa tiệm chụp ảnh, còn vội vàng chỉnh quần áo và kiểu tóc: “Thế nào, khó coi ? Hôm nay chẳng chuẩn gì cả, đột ngột.”
Bạch Nguyệt Quý mỉm : “Cứ tự nhiên là .”
Chụp ảnh ở tiệm hề rẻ, nhưng cho dù rẻ, tiền Chu Dã vẫn bằng lòng chi.
“Chú ơi, nhớ chụp cho chúng một chút nhé.” Chu Dã còn dặn dò .
Đây là tấm ảnh để cho con cháu đời xem, nhất định chụp cho một chút mới .
“Yên tâm , với ngoại hình của hai vị đây, chụp cho cũng khó.” Bác thợ chụp ảnh cũng chuyện, liền đáp như , đặc biệt là khi thấy hai em Đậu Đậu và Đô Đô trông giống hệt : “Chúng là em sinh đôi ạ?”
“ .” Chu Dã gật đầu.
Bác thợ khen một câu thật sinh, trông kháu khỉnh quá, bắt đầu chụp ảnh cho họ.
Đầu tiên là cả nhà bốn một tấm, đó Bạch Nguyệt Quý một tấm riêng, Chu Dã một tấm riêng, hai vợ chồng chụp chung một tấm nữa.
Đậu Đậu và Đô Đô cũng , mỗi đứa một tấm ảnh đơn, chụp chung một tấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-254-ly-tuong-cua-dau-dau-va-do-do.html.]
Cứ như , hết cả thảy bảy đồng, mỗi tấm ảnh giá một đồng.
"Ảnh gửi lên thành phố rửa, một tuần mới . Anh chị cứ đặt cọc ba đồng, bốn đồng còn đợi lúc nào đến lấy ảnh thì trả nốt."
Chu Dã chút do dự móc tiền ngay.
"Đợi sang năm Lão Tam với Lão Tứ lớn hơn chút nữa, đến lúc đó đưa chúng nó cùng thành phố chụp ảnh, mượn nhà chú Lão Đào cái xe lừa, đưa cả Cậu với Mợ Cố chụp một tấm." Chu Dã .
Nói xong, chùng xuống, "Trước đây nhà nghèo, cũng là còn thể chụp ảnh, thì bảo bố đưa chúng chụp một tấm . Đậu Đậu với Đô Đô chúng nó còn mặt ông bà nội nữa là."
Bạch Nguyệt Quý liền : "Hay là về nhà kể cho em xem bố trông như thế nào, em vẽ thử cho , xem giống bố ?"
Chu Dã ngẩn , "Bà xã, em còn vẽ nữa ?"
"Em ." Bạch Nguyệt Quý mỉm , vì vẽ cho bố chồng, Bạch Nguyệt Quý dẫn Chu Dã đến cửa hàng bách hóa một chuyến, mua một tờ giấy trắng khổ lớn một chút. Còn về bút màu các thứ tương tự thì , chỉ cần dùng bút chì là .
Mua xong những thứ , Bạch Nguyệt Quý và Chu Dã liền dẫn Đậu Đậu và Đô Đô ăn tiệm, ăn sủi cảo.
Ăn xong mới định xem phim, và chính đường xem phim, họ trông thấy một màn kịch lớn.
Bạch Nguyệt Quý hai lời, lập tức che mắt Đậu Đậu và Đô Đô , bởi vì cảnh tượng đó thích hợp cho trẻ con xem.
xe đạp của Chu Dã cũng chỉ lướt qua một cái, xa khỏi chỗ đó một chút mới : "Bà xã, em đó là ai ?"
"Ai ?" Bạch Nguyệt Quý quen.
"Là chồng cũ của Lý Phong Mai đó."
Vừa nãy liếc mắt một cái là nhận , trí nhớ của lắm đấy.
"Là ." Bạch Nguyệt Quý lúc mới vỡ lẽ, nhưng cũng cảm xúc gì khác, đây lẽ gọi là gieo dưa dưa, gieo đậu đậu.
"Mẹ ơi, cần che mắt bọn con , bọn con đó là đang gì mà." Đậu Đậu lúc lên tiếng.
Đô Đô gật đầu, khoác lác: " đó, còn coi bọn con là trẻ con nữa chứ, cảnh tượng nào mà bọn con thấy qua?"
Bạch Nguyệt Quý giật , "Hai đứa từng thấy ?"
"Chưa ạ, nhưng bọn con qua, còn chơi trò như ." Đậu Đậu .
Bạch Nguyệt Quý thở phào nhẹ nhõm, "Đừng chơi trò , vui chút nào ."
"Bọn con chơi, chỉ xem các bạn khác chơi thôi." Đô Đô .
Nói chuyện một lát cũng đến rạp chiếu phim. Gửi xe đạp xong, Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý liền dẫn hai em xem phim.
Đậu Đậu và Đô Đô đầu tiên xem phim, hai em đều vui.
Hơn nữa, bộ phim chiếu là phim trẻ em thể xem, tên là "Lính Gác Nhỏ Biển Đông", Đậu Đậu và Đô Đô xem chớp mắt, đặc biệt là Đô Đô, ánh mắt thằng bé sáng lên một cách lạ thường.
Trên đường về nhà, bé liền tuyên bố: "Sau lớn lên, con cũng bộ đội, con lính gác nhỏ Biển Đông!"
"Đi bộ đội vất vả lắm đấy nhé, con chắc là ?" Bạch Nguyệt Quý .
"Con đương nhiên là mà, con chịu khổ !" Đô Đô nghiêm túc .
"Vậy thì con học hành cho giỏi , đợi con lớn sẽ cho con bộ đội."
"Con cả, con bộ đội ." Chu Dã hỏi con trai lớn.
"Con , con đại học." Đậu Đậu lắc đầu.
--------------------