Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 274: Hoàn toàn mất hết địa vị

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:16:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng, Quảng Hạ Tức Phụ cũng về đến nhà Cố gia, mặt còn in hằn một dấu tát đỏ ửng.

 

Trong làng cũng thấy bộ dạng đó của cô , đàn bà chơi với cô đương nhiên sẽ đến nhà thăm hỏi, xem chuyện gì?

 

Quảng Hạ Tức Phụ lau nước mắt, kể lể nỗi đau khổ của với đối phương, cuối cùng c.h.ử.i rủa: “Một lũ lương tâm, còn dám ăn cơm hưởng phúc thì ở nhà đẻ, kiếm tiền thì ở nhà chồng! Sao họ thể những lời độc ác như chứ? Hồi ở nhà đẻ, xong việc nhà ngoài việc, dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, nhiều hơn trâu, ăn còn thua cả heo, hưởng phúc gì ở nhà đẻ ? cống hiến cho nhà đẻ bao nhiêu mà kể?! Lúc gả , còn nhận của nhà Cố gia một khoản tiền sính lễ hề nhỏ! Bây giờ còn cuỗm sạch năm mươi đồng tiền riêng của , một xu cũng trả !”

 

“Năm mươi đồng, một xu cũng trả cho cô ?” đàn bà kinh ngạc hỏi.

 

Quảng Hạ Tức Phụ lớn: “ , là nuôi lớn từng , công lao thì cũng khổ lao… Trời ơi, vớ cái nhà đẻ như thế cơ chứ! Quảng Hạ đòi tiền, còn tin, kết quả ngờ họ thật sự nuốt trọn tiền dành dụm cả nửa đời , đây là chuyện mà ruột của thể đấy!”

 

Năm mươi đồng đó, là bộ gia sản của cô khi ở riêng, là tiền cô chắt bóp từng đồng từng cắc mới .

 

Chính vì trong khoản tiền lớn năm mươi đồng, nên cô mới sợ c.h.ế.t khiếp Chu Dã sẽ phá sạch gia sản đến vay tiền .

 

Không ngờ bây giờ tất cả chui bụng nhà đẻ.

 

Đuổi cô về thì thôi , còn ăn một cái tát trời giáng!

 

Người đàn bà bĩu môi : “Không , nhưng hồi đó khuyên cô , cô . Mấy bà một khi con trai thì con gái chúng là cái thá gì ? Một xu cũng đáng, chỉ hận thể vắt kiệt để cung phụng cho con trai thôi!”

 

Quảng Hạ Tức Phụ : “Chẳng là do tin mấy lời đường mật mà rót tai , còn là giữ tiền hộ , sợ Quảng Hạ lấy trợ cấp cho khác, kết quả…” Càng càng đau lòng.

 

Nói xong trở nên cay độc: “Cứ chờ đấy, lúc họ đến cầu xin , xem còn nhận cái nhà đẻ nữa !”

 

“Cô nhận thì chứ, bây giờ cô cũng quản tiền nữa, cả nhà Cố gia ai cũng ý kiến với cô như . Nhà đẻ cô chuyện gì thật, cô cũng chẳng giúp , họ còn đến nịnh nọt bợ đỡ cô nữa ? Nghĩ nhiều .” Tiền lấy hết , còn giá trị gì nữa .

 

Câu chọc đúng nỗi đau của Quảng Hạ Tức Phụ, là một trận lóc và c.h.ử.i rủa.

 

Kẻ nào lấy tiền của cô , dù là cha ruột, em ruột ở nhà đẻ, cũng đều lôi cả tổ tông mười tám đời hỏi thăm.

 

Chuyện tạm thời nhắc đến.

 

Lần Chu Dã và núi khá lâu.

 

Lúc Cố Quảng Hạ tham gia thì quy trình , cùng núi mới , em họ và cũng kiếm tiền chẳng dễ dàng gì.

 

Vào núi họ sẽ mang theo một ít dụng cụ, ví dụ như nồi đất để đun nước, đây là dùng để uống, còn lương khô để ăn.

 

Mỗi tự mang theo lon hộp gì đó để đựng nước, ăn cùng với lương khô cứng ngắc, còn về chỗ ngủ thì tìm hang động, đó đám đàn ông bọn họ chen chúc với , hơn nữa còn phiên gác đêm.

 

Bởi vì trong núi cũng dã thú lớn xuất hiện, dù đống lửa để dọa chúng, nhưng vẫn cần hai phụ trách gác đêm.

 

Hai gác nửa đêm đầu, hai gác nửa đêm , cứ thế phiên .

 

việc giao cho họ, Chu Dã thì cần, bởi vì ban ngày còn dồn sức tìm kiếm dấu vết của dã thú lớn, việc dựa .

 

thu hoạch của họ cũng nhỏ, săn hai con lợn rừng và ba con hoẵng.

 

Thỏ và gà rừng cũng một , cáo cũng săn hai con, thứ hôi rình, nhưng bộ lông là hàng , giá trị.

 

Lần núi cuối cùng , mỗi chia hơn mười đồng, vặn chia đều.

 

Đối với những khác, thu hoạch cũng hề nhỏ, bởi vì những lúc chỉ kiếm bảy tám đồng, nào cũng may mắn như .

 

nhận khoản tiền , họ gần như quen , bởi vì nào theo Chu Dã núi cũng thu hoạch ít.

 

Cố Quảng Hạ thì khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-274-hoan-toan-mat-het-dia-vi.html.]

Lần đầu tiên tham gia hoạt động như thế , cũng là đầu em họ của rốt cuộc bản lĩnh đến .

 

Mụ vợ của lo em họ đến vay tiền, thật giống như xưa lo trời sập sẽ đè c.h.ế.t .

 

Đây mới núi tám ngày, mỗi họ chia hơn mười đồng !

 

Ở đội sản xuất bên nhà họ Cố, quần quật cả năm trời, khi trừ khẩu phần lương thực phát, về cơ bản chẳng còn bao nhiêu tiền, cũng chỉ chia hơn hai mươi đồng, đó còn là nhà nhiều sức lao động.

 

Năm nay chỉ chia mười sáu đồng, đó còn là kết quả và mụ vợ c.ắ.n răng liều mạng ngoài đồng.

 

Mười sáu đồng là tiền quần quật cả một năm trời đó!

 

Cố Quảng Hạ vô cùng chấn động.

 

“Anh Quảng Hạ, chuyện chúng đều yêu cầu giữ bí mật.” Sau khi chia tiền xong, mặt những khác, Chu Dã với Cố Quảng Hạ.

 

Lý Thái Sơn, Cố Quảng Thu, còn Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn và Đào Ngõa Phiến cũng đều về phía Cố Quảng Hạ.

 

Chuyện của họ ngoài đầu ấp tay gối thì thật sự hé răng nửa lời với ai, nhưng dù cho vợ thì cũng là vì vợ của họ đều là kín miệng, trong lòng chừng mực, sẽ ngoài rêu rao.

 

“Cậu yên tâm, hiểu mà.” Cố Quảng Hạ gật đầu, nghiêm túc .

 

Anh Chu Dã đang nhắc cho mụ vợ của , nhưng cần thì cũng sẽ .

 

Mụ đàn bà đó mà còn ? Cái miệng chẳng gì canh giữ, đây còn đem cả chuyện giường bàn tán với mấy mụ đàn bà khác.

 

Lần săn kiếm nhiều tiền như , nếu để cô đồn ngoài thì sẽ chiêu mời bao nhiêu ánh mắt ghen tị chứ? Đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ gây chuyện.

 

Tuy chút ấn tượng nào với Quảng Hạ Tức Phụ, nhưng đối với họ Cố Quảng Hạ , Chu Dã vẫn chừng mực, nhiều lời, “Trước khi bắt đầu công việc chắc sẽ núi thêm một chuyến nữa, đến lúc đó em sẽ qua gọi .”

 

“Được.”

 

Bởi vì thời gian còn sớm nên họ để Cố Quảng Hạ về .

 

Còn Mợ Cố, cứ tiếp tục ở thôi, bởi vì chẳng bao lâu nữa ngoài , đỡ về về cho mệt.

 

, Cố Quảng Hạ để ít đồ ăn cho Mợ Cố, Cố Quảng Thu cũng chia một ít qua, còn đưa một ít cho cả mang về.

 

Cố Quảng Hạ lấy của em trai, trong gùi của vẫn còn ba bốn cân.

 

Mang theo những thứ , trở về.

 

Quảng Hạ Tức Phụ thì khỏi , mừng đến phát điên, còn hỏi dò kiếm bao nhiêu tiền.

 

Bị Cố Quảng Hạ hỏi vặn , “Tiền cô mang về ?”

 

Một câu khiến Quảng Hạ Tức Phụ nghẹn họng, Cố Quảng Hạ lạnh, “Chui bụng ch.ó chứ gì?”

 

Quảng Hạ Tức Phụ lóc: “ sẽ bao giờ về đó nữa…”

 

“Đó là nhà đẻ thiết nhất của cô, thể về? Cô về mà hiếu kính chứ!” Cố Quảng Hạ lạnh, “Cũng nhớ cho , từ nay về tiền trong nhà, cô mà còn dám nảy ý đồ, xem đ.á.n.h gãy chân ch.ó của cô !”

 

Quảng Hạ Tức Phụ tuyệt vọng.

 

Ở cái nhà , cô còn địa vị nữa

 

 

--------------------

 

 

Loading...