Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 278: Nước sông xuân ấm, vịt biết trước
Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:16:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy cha con chỉ để Bạch Nguyệt Quý mặc như , khi , Chu Dã còn mượn xe lừa của Lão Đào Thúc, chở cả nhà thành phố chụp ảnh!
Thế là bộ đồ ‘thời trang và sành điệu’ của Bạch Nguyệt Quý lưu trọn vẹn.
Chụp ảnh xong lâu, Chu Dã và liền .
Tấm ảnh vẫn là Đổng Kiến giúp lấy về từ huyện. Bởi vì cùng Lý Đại Hải thành phố một chuyến, qua nhà mượn xe đạp, Bạch Nguyệt Quý bèn đưa biên lai cho , nhờ lấy về giúp.
“Nguyệt Quý, sắp tới hãy chăm chỉ học hành nhé.” Đổng Kiến đưa ảnh cho cô xong thì .
Bạch Nguyệt Quý nhạy bén , “Lẽ nào trong thành phố tin tức gì ?” Không thể nào, bây giờ mới là tháng tư.
Đổng Kiến lắc đầu, “Không , nhưng cảm thấy, chúng nên chăm chỉ học hành.”
Lần thành phố một cảm giác, vì năm nay thật sự giống năm.
Bạch Nguyệt Quý cũng nghĩ , cho dù tin tức gì thì cũng thể truyền đến chỗ họ nhanh như thế, trừ phi cả nước đều đăng báo.
cô vẫn : “ cũng cảm giác , nên cũng chăm chỉ học hành, khi về cũng với Sở Sương một tiếng.”
Sau khi Đổng Kiến về, Bạch Nguyệt Quý liền qua tìm Hứa Nhã.
Lúc bụng của Hứa Nhã lớn, thêm một hai tháng nữa là sắp sinh .
Bạch Nguyệt Quý cũng gì khác, chỉ bảo cô hãy chăm chỉ học hành, ôn tập hết sách vở ngày .
Sắc mặt Hứa Nhã căng thẳng, “Nguyệt Quý, tin gì ?”
“Tớ suốt ngày ở trong làng thì tin tức gì chứ, là Đổng Kiến với tớ, bảo tớ đến với một tiếng, cũng thường xuyên chạy thành phố mà.” Bạch Nguyệt Quý : “Chuyện đừng với ai khác.”
Hứa Nhã gật đầu, “Tớ hiểu !”
Vốn dĩ bốn họ vẫn thường xuyên sách, nên dù bây giờ tiếp tục sách thì cũng ai nghi ngờ gì.
Sở Sương còn qua mượn sách của Bạch Nguyệt Quý, vì sách bên cô đủ, cô Bạch Nguyệt Quý đủ loại sách.
Bạch Nguyệt Quý cũng hào phóng cho cô mượn, cô ghi chép hết , chỉ cần xem ghi chép thôi cũng đủ.
Vào tháng năm, Dương Nhược Tình nhận một lá thư từ Thượng Hải gửi đến.
Kể từ khi nhận lá thư , Dương Nhược Tình nữa mà bắt đầu chuyên tâm học hành.
Sau bao ngày, hai họ đương nhiên hóa giải hiềm khích đây.
Mà lý do hóa giải hiểu lầm là vì một chuyện ô long.
Lúc đó Dương Nhược Tình tưởng thai, kết quả Đặng Tường Kiệt nghi ngờ đó con của . Hai nổ mâu thuẫn.
đó một , Dương Nhược Tình sảy thai, lúc đó cô sợ c.h.ế.t khiếp, vội vàng tìm Sở Sương giúp đỡ, nhờ cô gọi Đặng Tường Kiệt đến.
Đặng Tường Kiệt đương nhiên vô cùng lo lắng, mượn xe lừa của đội sản xuất đưa cô đến bệnh viện huyện.
Bác sĩ ở bệnh viện huyện cuối cùng chẩn đoán là: đến kỳ kinh nguyệt!
Chứ cái gọi là sảy thai.
Lúc đó Dương Nhược Tình đương nhiên thể nào, vì tính hai tháng cô kinh nguyệt, thể m.a.n.g t.h.a.i ?
Bác sĩ cũng khá kiên nhẫn, giải thích rằng do cơ thể cô suy nhược nên dẫn đến kinh nguyệt đều, thật sự thai, cũng từng thai.
Chuyện khiến Dương Nhược Tình vô cùng hổ, Đặng Tường Kiệt cũng cảm thấy với cô , vì bác sĩ , áp lực quá lớn cũng sẽ gây tình trạng kinh nguyệt đều.
Là do tạo áp lực quá lớn cho cô .
Hai đương nhiên hòa hảo như xưa.
Còn bây giờ, bên Thượng Hải gửi thư đến, chỉ gửi thư mà còn gửi ít sách vở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-278-nuoc-song-xuan-am-vit-biet-truoc.html.]
Trong thư nhà quá rõ ràng, nhưng tại nhà tự dưng gửi những thứ đến, còn dặn dò chăm chỉ học hành?
Dương Nhược Tình kẻ ngốc, đặc biệt là dì và dượng của cô đều việc ở thủ đô, nhiều tin tức đều là tin nội bộ, cô vô cùng nhạy bén nhận , e rằng năm nay sẽ khôi phục kỳ thi đại học
Vì , cô công nữa mà bắt đầu dốc sức học hành. Nếu kỳ thi đại học thật sự khôi phục, thì cô thi đậu để rời , nhất định rời . Cô quá chán ngán cái chốn quê nghèo hẻo lánh .
Đặng Tường Kiệt dĩ nhiên cũng đang dốc sức học hành, nhưng vì vẫn luôn sách nên vẫn công, chỉ là tận dụng thời gian khi tan để về nhà nỗ lực học tập.
Nếu thì cả hai đều mà chỉ ở nhà sách, chuyện sẽ khiến khác nghi ngờ, đến lúc đó lộ thì chút nào.
Chỉ là dáng vẻ liều mạng của Dương Nhược Tình thì chút trầm mặc.
“Nhược Tình, chúng kết hôn mà vẫn đăng ký giấy kết hôn.” Một hôm, đột nhiên .
Dương Nhược Tình cũng sững sờ, “Chúng ở bên lâu như , đăng ký kết hôn quan trọng ? Hơn nữa bây giờ cũng lúc để ý đến những chuyện ?”
Đặng Tường Kiệt gì.
“Tường Kiệt, trong đầu đang nghĩ gì , em thấy vẻ mất hồn mất vía? Anh thậm chí còn để kiếm chút điểm công đó, điên ?” Dương Nhược Tình .
“Nếu thật sự ngày đó, em định học?” Đặng Tường Kiệt về những chuyện mà hỏi sang chuyện khác.
Dương Nhược Tình chút do dự : “Cái đó còn , đương nhiên là đến Thượng Hải.” Nói xong sững , bất giác : “Tường Kiệt, chẳng lẽ đến Thượng Hải cùng em ?”
Đặng Tường Kiệt .
Một là vì hề quen thuộc với Thượng Hải, quan trọng hơn là, so với gia đình cô , gia đình chẳng là gì cả.
Trong mắt nhà cô , e rằng chỉ là một gã nhà nghèo.
Anh cứ thế mà , nhà cô sẽ coi trọng ? Sẽ , lẽ gia đình cô sẽ bắt cô chia tay với .
“Chẳng lẽ nỡ lòng nào xa em ?” Dương Nhược Tình ngờ rằng đến Thượng Hải cùng cô , kìm mà vành mắt đỏ hoe.
“Anh đương nhiên là nỡ.”
“Vậy thì đến Thượng Hải với em!” Dương Nhược Tình : “Anh đến Thượng Hải với em, chẳng lẽ định về cái nơi nhỏ bé ở thành phố của các ?”
Ngoài Thượng Hải, dĩ nhiên là trừ thủ đô , những nơi khác trong mắt cô đều là chốn nhỏ bé.
Mà nơi Đặng Tường Kiệt đến, chính là thủ đô.
“Anh về thành phố, đến thủ đô học đại học.”
Nếu kỳ thi đại học khôi phục, thì mười phần chắc chắn sẽ đến thủ đô học đại học.
Dương Nhược Tình vẫn cố gắng thuyết phục đến Thượng Hải cùng .
“Để hãy , bây giờ vẫn còn sớm, kỳ thi khôi phục vẫn là hai chuyện khác .” Đặng Tường Kiệt lắc đầu.
Dương Nhược Tình , cũng gì thêm.
Chuyện Dương Nhược Tình định cho khác , dù là Trần Tùng Mã Quyên, cô đều .
Ngược là Đặng Tường Kiệt, đến tìm Bạch Nguyệt Quý, tìm cô nhân lúc Bạch Nguyệt Quý dắt Lão Tam Lão Tứ ngoài dạo.
Bạch Nguyệt Quý vốn để ý đến , nhưng Đặng Tường Kiệt mở miệng : “Cô thi đại học ?”
Không ngờ đến chuyện , Bạch Nguyệt Quý khựng bước, nhưng cũng lời nào.
Đặng Tường Kiệt thấy cô lời nào với , trong lòng cũng chút chua xót khó nén.
cũng thêm gì khác, mà thẳng: “Tiếp theo cô chăm chỉ sách, con cái cứ giao cho Mợ Cố của Chu Dã trông , đừng bỏ lỡ cơ hội .”
--------------------