Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 284: Sách đọc không nhiều, nghĩ lại thật lắm
Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:17:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối với chuyện Bạch Nguyệt Quý thi đại học học đại học, Mợ Cố giơ cả hai tay hai chân tán thành, nhưng Niên Đại Nương tấm lòng và suy nghĩ như bà .
Nhìn Hứa Nhã vùi đầu sách, dáng vẻ chỉ hận thể chui đống sách, bà buồn bực mấy ngày liền.
Mãi cho đến khi Niên Viễn Phương trở về, bà mới nhịn mà kéo con trai sân chuyện.
“Sau vợ con học đại học , chị em Dao Dao ? Con ở bên ngoài, thế chẳng là con một nơi, chị em Dao Dao một nơi, vợ con một nơi ?”
Niên Viễn Phương chuyện khôi phục kỳ thi đại học , cả nước đều , chạy xe bên ngoài, tin tức càng thêm linh thông, thể chứ?
Thấy lo lắng, liền : “Mẹ, mấy ngày nay nghĩ đến chuyện ?” Nhìn sắc mặt của cũng lắm.
“Chứ còn nghĩ gì nữa.” Niên Đại Nương , lo c.h.ế.t .
Bà chỉ sợ cô con dâu học đại học , xung quanh là sinh viên nam, đến lúc đó sẽ coi thường con trai cao to thô kệch của bà.
Niên Viễn Phương bèn với về dự định của .
Vợ thi thì chắc chắn ủng hộ, thi đỗ thì càng ủng hộ hơn.
Còn về và các con, chuyện đó cũng đơn giản, chỉ cần đến gần trường đại học của vợ mua một căn nhà là , tìm mối quan hệ xem thể chuyển hộ khẩu qua đó .
“ đến lúc đó ai trông bọn nhỏ, bằng lòng qua đó giúp chúng con trông bọn nhỏ ? Nếu , chúng con sẽ nhờ vợ con giúp đỡ.” Niên Viễn Phương .
Những lời bàn bạc với Hứa Nhã từ .
Tết năm ngoái, Niên Viễn Phương cũng cùng Hứa Nhã về thăm nhà ngoại.
Nhà bố vợ hài lòng về , hề vì là ở quê mà coi thường, ngược khi về thăm nhà, họ còn gửi đồ qua mấy .
Nếu giúp , đành phiền vợ.
Niên Đại Nương bực bội lườm một cái: “Mẹ vẫn còn đây, cần gì con phiền vợ con chứ?”
“Mẹ bằng lòng qua giúp thì còn gì bằng ạ.” Niên Viễn Phương mỉm .
Niên Đại Nương hỏi : “Vợ con học đại học, con thật sự sợ ?”
“Mẹ, cứ lo hão thế, xem, vợ Chu Dã học đại học, sợ ? Anh còn sợ, con sợ cái gì chứ?”
“Chu Dã tài giỏi lắm, mà còn trai hơn con nhiều.” Niên Đại Nương con trai : “Con xem con , trông thô kệch đến mức nào ?”
Niên Viễn Phương : “Vợ con thích đúng cái gu của con.”
“ là hổ.”
“Tóm là đừng lo lắng vớ vẩn nữa, bất kể là vợ Chu Dã vợ con, các cô đều loại phụ nữ đó .”
Phải công nhận, khi con trai về an ủi một trận, trong lòng Niên Đại Nương quả thực khá hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-284-sach-doc-khong-nhieu-nghi-lai-that-lam.html.]
Ngày hôm , cuối cùng bà cũng tâm trạng qua tìm Mợ Cố tán gẫu, Mợ Cố còn hỏi bà: “Mấy hôm nay bà gì thế, chẳng thấy bóng dáng cả?”
“Thế mấy hôm nay bà , cũng thấy bà qua tìm tán gẫu .” Niên Đại Nương .
“ tìm đổi trứng gà chứ .” Mợ Cố đáp: “Bà bây giờ trứng gà hiếm đến mức nào , ôi chao, mấy đại đội cũng đổi một giỏ trứng gà đấy!”
Mấy hôm nay, sáng nào lo xong việc nhà là bà xách giỏ ngoài, chính là để đổi trứng gà, kết quả chẳng đổi bao nhiêu, đến những nơi xa hơn mới miễn cưỡng đổi một ít, nhưng cũng nhiều.
Mấy ngày nay tổng cộng cũng chỉ đổi một giỏ trứng gà mang về.
“Bà đổi trứng gà gì? Nhà bà tự nuôi , mà cũng đổi với trong thôn ít còn gì.” Niên Đại Nương .
“Bây giờ sắp thi đại học , đương nhiên đổi thêm ít trứng gà về bồi bổ cho Nguyệt Quý, mấy con gà mái trong nhà đẻ trứng còn đủ cho mấy em thằng Đậu Đậu ăn nữa là, còn ở trong xã thì hết sạch , đắt hàng lắm.” Mợ Cố .
Niên Đại Nương quanh phòng, hạ giọng hỏi: “Bà nghĩ về chuyện Nguyệt Quý thi đại học?”
Mợ Cố hiểu, “Nghĩ là nghĩ ?”
“Nguyệt Quý xinh như , tuy sinh mấy đứa thằng Đậu Đậu , nhưng trông cứ như gái lớn , lỡ mà học đại học…”
“Thôi bà.” Mợ Cố ngay bà định gì, bèn ngắt lời: “Có bà lo con dâu Viễn Phương mà đỗ đại học thì sẽ cần Viễn Phương với chị em con Dao Dao nữa ?”
Niên Đại Nương ngượng ngùng, “Bà thế…”
Mợ Cố lườm bà một cái, “Con dâu Viễn Phương là thế nào chứ? Nó là loại con gái thấy sang bắt quàng họ ? Con cũng sinh hai đứa , mỗi m.a.n.g t.h.a.i nó nghén ngẩm khổ sở như thế, nó ngốc mới bỏ Viễn Phương, bỏ con để lấy chồng khác. Tìm đàn ông đáng tin cậy như Viễn Phương là một chuyện, lấy chồng khác sinh con nữa, sẵn đây , nó điên mới gây chuyện. thấy bà cũng ngốc, nghĩ mấy chuyện .”
Niên Đại Nương : “ nghĩ cũng là bình thường mà, Viễn Phương chỉ là một gã thô kệch, so với mấy sinh viên đại học chứ.”
“Nói bậy bạ, Viễn Phương chỗ nào chứ, thô kệch thì , đàn ông thô kệch thương vợ, kiếm tiền nuôi vợ con, đó chính là đàn ông , còn bà quan tâm nó thô thô gì. thấy con dâu Viễn Phương với Viễn Phương hòa hợp, khi nó thích đúng cái kiểu của Viễn Phương đấy, bà bớt lo chuyện bao đồng , chúng nó cần giúp gì thì bà xắn tay , còn thì đừng xen .”
Niên Đại Nương , kể chuyện Niên Viễn Phương với .
Mợ Cố : “Đấy bà xem, vợ chồng chúng nó tự bàn bạc xong xuôi cả , mà bà lo cho chúng nó, chẳng là tự chuốc khổ ? Bà cứ , đến lúc đó thì giúp chúng nó chăm con cho , chịu khó mấy năm , con dâu Viễn Phương học xong trường, tiền đồ sẽ vô lượng, nó thể giúp Viễn Phương gánh vác nửa bầu trời, khổ sướng!”
Nghe , Niên Đại Nương : “ , ban đầu còn nghĩ, là bảo con dâu Lão Tứ thôi , đừng thi nữa.”
“Bà điên ?” Mợ Cố kinh ngạc : “Đây là đứa con dâu tiền đồ nhất của bà đấy, một là sinh viên đại học, hai chị em con Dao Dao còn thể kém cỏi ? Lại một tấm gương như , mấy đứa cháu trai cháu gái của bà chẳng cũng sẽ chăm chỉ học hành ? Sau nhà bà sẽ bao nhiêu sinh viên đại học chứ? Niên lão gia nhà bà một con dâu như thế, là tích bao nhiêu đức dày mới , mà bà còn nó đừng thi nữa? Bà nghĩ cái gì hả?”
“Chẳng lúc nãy nghĩ sai .” Niên Đại Nương lúng túng .
“Không sai một chút , mà là sai một trời một vực.” Mợ Cố bực bội , “Cũng may là Viễn Phương về thông với bà , thì con dâu Viễn Phương khi bà lỡ dở cả. Học hành thì chẳng bao nhiêu, mà nghĩ ngợi thì nhiều.”
“Bà đừng mỉa mai nữa, sai mà.” Niên Đại Nương vội chuyển chủ đề, hỏi Mợ Cố: “Đến lúc đó Chu Dã học đại học cùng vợ nó ? Một nó trông bốn đứa con thì xoay xở nổi, bà định qua giúp một tay ?”
“Đương nhiên là .” Mợ Cố : “Ra ngoài quen , theo trông chừng thì yên tâm với mấy đứa thằng Đậu Đậu.”
--------------------