Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 315: Căn nhà có sân đầu tiên của Bạch Nguyệt Quý
Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:26:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tiêu Hằng chút bất đắc dĩ.
Tuy với Bạch Nguyệt Quý mấy câu, nhưng với kiểu thường xuyên lăn lộn bươn chải ngoài xã hội như , chỉ cần đối phương mở miệng là thể đó là thế nào.
Vì , cũng dài dòng nữa, Bạch Nguyệt Quý : “Bản thiết kế quả thật tệ, cô mang hết phần còn đến ? Để xem cùng một lúc luôn?”
Bạch Nguyệt Quý gật đầu, đưa hết những bản thiết kế khác mà cô mang theo cho xem.
Sau khi Lý Tiêu Hằng xem hết một lượt, quả thật nhảm nữa, hỏi: “Cô giá .”
“Lý thấy bản thiết kế của đáng giá bao nhiêu tiền?” Bạch Nguyệt Quý nhấp một ngụm cà phê, .
“Mười bản thiết kế năm trăm tệ, lấy hết.” Lý Tiêu Hằng liền .
Bạch Nguyệt Quý mỉm , “Lý thật đùa.”
Lý Tiêu Tiêu cũng cảm thấy ba thật đùa, cô nhận giá trị của những bản thiết kế thời trang .
Nếu dựa đây mà may thành quần áo, chắc chắn sẽ trở thành mẫu hot của năm nay, đừng là năm nay, dù để đến sang năm mới sản xuất thì cũng thời!
“Vậy mức giá trong lòng cô là bao nhiêu?” Lý Tiêu Hằng phụ nữ xinh đối diện dễ lừa, bèn .
“Một bản thiết kế năm trăm tệ sẽ bán. Đương nhiên Lý xem , nếu trộm dùng luôn mà tốn một đồng nào thì cũng thành vấn đề.” Bạch Nguyệt Quý .
Lý Tiêu Hằng thẳng thừng lờ câu , nhịn hít một lạnh, “Một bản vẽ năm trăm tệ? Bạch tiểu thư, cô đây là hét giá trời đấy!” Giọng điệu vẻ bất mãn.
Vẻ mặt Bạch Nguyệt Quý chút d.a.o động nào, “Kiểu quần áo thế một chiếc bán mười tệ, năm trăm tệ, thực cũng chỉ tương đương với năm mươi chiếc thôi.”
“Mười tệ là giá bán bên ngoài, giá xuất xưởng của chúng rẻ. Một bản thiết kế của cô đòi năm trăm tệ, e rằng chúng sản xuất quần áo còn kiếm nổi tiền vốn, cô đúng là đòi giá trời!”
“Lợi nhuận cụ thể của xưởng may là bao nhiêu , nhưng cũng sẽ mười phần trăm. Quần áo thế bán bên ngoài một chiếc mười tệ, lợi nhuận của xưởng là một tệ. xưởng sản xuất quần áo với lượng hàng nghìn hàng vạn chiếc, thậm chí khi doanh tăng lên, bán sang các tỉnh khác, thì vài vạn mười vạn chiếc cũng thành vấn đề. lấy năm trăm tệ cho một bản thiết kế là trong phạm vi hợp lý.” Bạch Nguyệt Quý vững như bàn thạch .
“Bạch tiểu thư đúng là tự tin thật!” Giọng Lý Tiêu Hằng lạnh nhạt.
Bạch Nguyệt Quý nhấp một ngụm cà phê, “Hôm qua Tiêu Tiêu mang bản thiết kế về, hôm nay Lý đến đây, nghĩ Lý hẳn cũng đủ tự tin để đạt thành tích mà .”
Lý Tiêu Hằng nhất thời cảm thấy thất sách, đáng lẽ nên để yên mười ngày nửa tháng.
“Lý đến tìm lúc cũng là đúng thời điểm. Nếu nhanh chóng sản xuất, sẽ sớm mặc những mẫu thu mới nhất của năm nay. Nếu chậm hơn một chút, dù sản xuất thì cũng kịp mặc nữa. Hơn nữa, Lý thấy mức giá đắt, nhưng thực đây chỉ là giá hiện tại. Với tốc độ phát triển nhanh chóng như bây giờ, cần đến vài năm, chỉ sang năm, năm nữa thôi, lẽ bản vẽ của còn giá nữa .” Bạch Nguyệt Quý mỉm , Lý Tiêu Hằng .
Giọng của cô lúc nào cũng dịu dàng, nhưng ý tứ trong lời rõ ràng.
Cô giá trị bản thiết kế của , cũng tình hình phát triển hiện nay, cho nên mức giá chính là mức giá dự tính trong lòng cô .
Lý Tiêu Hằng đương nhiên cũng những bản thiết kế thật sự đáng tiền, nhưng là một thương nhân, tự nhiên cũng tiết kiệm chi phí, vì khi đến cũng một mức giá tâm lý.
khi câu của Bạch Nguyệt Quý, đột nhiên nảy một ý, Bạch Nguyệt Quý : “ thể trả cho cô mức giá , mặc cả với cô. cô ký hợp đồng với , tất cả bản thảo thiết kế thời trang của cô đều bán cho .”
“Không ký hợp đồng, nhưng nếu bản thảo thiết kế sẽ ưu tiên xem xét Lý , dù thì Lý cũng là sảng khoái.”
“ tin lời hứa miệng.”
Bạch Nguyệt Quý , “Lý tin thì cũng hết cách .”
Lý Tiêu Hằng cảm thấy phụ nữ xinh quả hổ danh là nữ thủ khoa của tỉnh thi đỗ Bắc Đại, dáng vẻ xinh như hoa, chuyện cũng khách khí, đặc biệt lễ phép, nhưng chủ kiến lớn, cũng thông minh vô cùng, căn bản thể khác nắm đằng chuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-315-can-nha-co-san-dau-tien-cua-bach-nguyet-quy.html.]
Nghĩ nghĩ , cuối cùng đành lùi một bước.
“Cô và Tiêu Tiêu là bạn cùng phòng, cũng là bạn bè, chọn tin tưởng cô.” Lý Tiêu Hằng bèn .
Lý Tiêu Tiêu nãy giờ vẫn im lặng bên cạnh, thấy câu thì thầm đảo mắt một cái.
Bạch Nguyệt Quý nghiêm túc, “Chuyện hợp tác của chúng dính dáng gì đến tình bạn với Tiêu Tiêu. sẽ ưu tiên xem xét nhà máy của Lý thì sẽ giữ lời, trừ phi mức giá Lý đưa đạt kỳ vọng trong lòng .”
“Được, chúc chúng hợp tác vui vẻ!” Nói đến nước , Lý Tiêu Hằng cũng sảng khoái dậy, bắt tay với Bạch Nguyệt Quý.
“Hợp tác vui vẻ.” Bạch Nguyệt Quý .
Thế là chỉ trong một thời gian ngắn, tài khoản cá nhân của Bạch Nguyệt Quý thêm năm nghìn tệ.
Số tiền tiết kiệm gần bằng tổng tiền tiết kiệm của cả nhà cô khi lên thủ đô.
Cũng chính vì khoản tiền mà Bạch Nguyệt Quý liên lạc với chủ nhà.
Chủ của căn nhà cũng là khá giả, trong nhà chỉ mỗi căn nhà trong ngõ , chính vì dọn đến nhà mới nên mới cho thuê căn nhà cũ.
Chủ nhà thấy Bạch Nguyệt Quý tìm đến tận cửa, mua căn nhà thì cũng bất ngờ, “Căn nhà đó của chúng vị trí , hiện tại cũng nghĩ đến chuyện bán. cô thể trả giá bao nhiêu?”
“Giá cả quanh đây thế nào thì trả thế , nếu bác bằng lòng bán căn nhà cũ thì sẽ mua, còn nếu bán thì thôi, tìm nơi khác.” Bạch Nguyệt Quý .
Theo giá thị trường hiện tại, căn nhà ở chỗ họ giá bốn nghìn tệ, vì nhà thì cũ nhưng vị trí quả thực .
Đối với cô mà , mức giá cao, kể đến tiềm năng của căn nhà , nhưng đừng quên bốn nghìn tệ ở thời điểm là tiền mà một gia đình bình thường thể bỏ .
Sau căn nhà sẽ thế nào thì , nhưng hiện tại bốn nghìn tệ cho căn nhà đúng là hề rẻ.
Cô sẽ biến thành con cừu béo cho thịt.
Chủ nhà tìm đến Bạch Nguyệt Quý ngày hôm , giá cuối cùng chốt là bốn nghìn hai trăm tệ.
Vẫn đắt một chút, nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận .
Bạch Nguyệt Quý bèn cùng chủ nhà đến Sở quản lý nhà đất để thủ tục sang tên.
Chỉ trong một ngày, căn nhà tên Bạch Nguyệt Quý.
Chuyện mua căn nhà , Bạch Nguyệt Quý cho Cậu Cố và Mợ Cố .
Không là cô giấu, mà chỉ là cảm thấy cuộc sống hiện tại của hai ông bà đang bình yên và định, một chuyện cần hết cho họ gì.
Nói thì khoe khoang, dù đúng là chuyện đáng tự hào, dù thì đến đây bao lâu mua nhà , nhưng thật sự cần thiết.
chuyện thì cho Chu Dã .
Chỉ là Chu Dã quá bận, hôm đó bận đến tận hơn mười giờ đêm mới về, lúc Bạch Nguyệt Quý ngủ .
Sáng hôm lúc cô thức dậy thì Chu Dã ngoài , hỏi Lý Đại Ni mới , sáu giờ ăn sáng mất.
Bận như chong chóng.
--------------------