Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 332: Nhân vật số một phố đồ cổ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:41:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ thích, sẽ đeo chiếc vòng ngọc .” Bạch Nguyệt Quý mỉm đeo chiếc vòng ngọc lên tay.
Lão Tam thấy thì toe toét.
Dáng vẻ lúc đặc biệt giống ba nó.
“Chỉ là tìm đồ cổ e là dễ, đưa thêm cho con ít tiền nhé? Con lựa cho kỹ?” Bạch Nguyệt Quý hỏi.
Lão Tam ngại ngùng, nhưng cũng gật đầu.
Cậu bé sưu tầm ít đồ, đều tốn kém, tiền trong tay quả thật tiêu hết sạch .
Bạch Nguyệt Quý bèn lấy tiền cho , : “ con chú ý nhé, bên phố đồ cổ cũng nhiều lừa đảo lắm đấy.”
“Con ạ.” Lão Tam gật đầu, “Con đều xem kỹ mới mua.”
“Có mặc cả ?”
“Có ạ, mua đúng giá là đồ ngốc.” Lão Tam gật đầu.
Bạch Nguyệt Quý mỉm , lấy tiền hỏi bé bao nhiêu?
Lão Tam : “Năm đồng là ạ.”
Bạch Nguyệt Quý liền đưa cho năm đồng, Lão Tam trịnh trọng nhận lấy.
Còn về chiếc vòng , cần xem xét kỹ, là đồ giả. Bạch Nguyệt Quý nhận .
vòng ngọc là giả, còn tấm lòng của Lão Tam khi thấy chiếc vòng liền nghĩ ngay đến việc gom tiền mua cho là thật.
Chỉ với tấm lòng , tiền đó hề lãng phí.
Đương nhiên, cô cũng là một mực cưng chiều con trai, dập tắt sự nhiệt tình của bé, cứ thế mà nuông chiều.
Ngày hôm , Tiểu Lão Tam cùng Thẩm Lão Gia T.ử ngoài.
Bây giờ Thẩm Lão Gia T.ử cùng Cậu Cố nữa, chỉ khi nào chơi cờ mới tìm Cậu Cố, còn dạo phố đồ cổ thì tìm ông.
Nguyên nhân là vì mỗi Cậu Cố ông mua đồ cổ, ánh mắt cứ như đang một thằng ngốc, cảm thấy ông c.h.é.m .
Ánh mắt đó thật quá tổn thương.
Thẩm Lão Gia T.ử cũng lấy lạ, dù đây ông cũng là lụng ở quê, tầm cao cũng là chuyện bình thường. Sở thích giống , thì chẳng vẫn còn cờ tướng .
Không nhất thiết giống .
đối với bạn tâm giao Tiểu Lão Tam , Thẩm Lão Gia T.ử thật sự quý mến.
Tiểu Lão Tam dắt theo Sư T.ử cùng.
Cậu Cố tự đến nên để Sư T.ử theo Lão Tam, ông tin nổi Thẩm lão đầu thể trông chừng Lão Tam cho . Lão già một khi mê mẩn mấy món đồ cổ đó thì đến cái quần tụt mất cũng , còn trông mong ông chăm sóc Lão Tam .
Sư T.ử theo thì cần lo lắng.
Mà Tiểu Lão Tam bao ngày cũng trở thành nhân vật một của con phố đồ cổ , bởi vì cả con phố chỉ một nhóc tì như cũng đến đây chơi món .
Thấy bé dắt theo một con ch.ó xổm mặt , chủ sạp nào cũng vui vẻ tán gẫu với vài câu. Không chỉ chủ sạp, mà cả những nhà sưu tầm đồ cổ khác cũng sẽ trò chuyện với .
Hoàn chuyện vì còn nhỏ mà thờ ơ để ý, ngược còn hứng thú.
Có còn hỏi Thẩm Lão Gia T.ử đây cháu trai nhà ông ?
Thẩm Lão Gia T.ử tỏ vẻ bản ông cũng một đứa cháu trai như lắm, tiếc là , là con nhà hàng xóm.
cũng cả, những nhà sưu tầm đồ cổ đó vẫn sẽ tươi giới thiệu đồ cho Tiểu Lão Tam. Có điều Tiểu Lão Tam chính kiến, sẽ dễ dàng mua đồ khác giới thiệu, chỉ khi nào là đồ khác giới thiệu, mà bản cũng thấy , thì mới lấy.
đúng như bé , cũng sẽ mặc cả, cái là học từ Thẩm Lão Gia Tử, đó thấy Thẩm Lão Gia T.ử mặc cả với mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-332-nhan-vat-so-mot-pho-do-co.html.]
Cộng thêm việc bản cũng đếm, nên đối phó thành vấn đề.
Vì bây giờ Tiểu Lão Tam chính là nhân vật một ở phố đồ cổ , những chơi đồ cổ đều .
Những chuyện Bạch Nguyệt Quý hề , nhưng cô Sư T.ử theo, hơn nữa Thẩm Lão Gia T.ử cũng là khách quen ở phố đồ cổ, quen nhiều . Tiểu Lão Tam Sư T.ử bảo vệ cùng sẽ xảy chuyện gì.
Cô bao giờ gò bó mấy đứa trẻ, tiền đề đảm bảo an , cô đều để chúng tự do phát triển, chỉ cần dẫn dắt một chút là , dù chúng vẫn còn nhỏ, thể vẽ một cái khung bắt chúng lớn lên trong đó.
Chuyện của bọn trẻ tạm thời đến.
Thoáng cái bước tháng sáu, đúng là mùa hè thật .
Thời tiết cũng bắt đầu nóng lên.
Cậu Cố và Mợ Cố đang ở nhà ăn chè đậu xanh, đang nghĩ khi nào Ngoại Sanh về? Kết quả là nhận thư nhà do đưa thư mang tới.
Cậu Cố chữ, bây giờ ông vẫn kiên trì báo mỗi ngày.
Nhận lá thư từ quê nhà, ông liền đeo cặp kính lão mua ở thủ đô lên, cho Mợ Cố .
Đọc một lúc, ông cảm thấy gì đó đúng.
Mợ Cố cũng : “Tiểu Dã về quê ? Chẳng nó xe , thời gian về quê, còn đưa cả Quảng Thu và Lý Thái Sơn nữa?”
Cậu Cố cũng chuyện .
Thế nên đợi Bạch Nguyệt Quý học về, hai ông bà liền hỏi.
Bạch Nguyệt Quý là thật .
Đợi ăn cơm xong, cô đến phòng của Cậu Cố và Mợ Cố, sự thật cho hai ông bà .
Hai ông bà đều giật nảy : “Nghỉ việc ? Chuyện khi nào thế?”
“Anh nghỉ việc Tết ạ. Chuyến xuống phía Nam hồi tháng Giêng chính là khi nghỉ việc để tự đó gây dựng sự nghiệp.” Bạch Nguyệt Quý .
Cậu Cố và Mợ Cố đều sững sờ, khi hồn thì mắng Ngoại Sanh: “ là hồ đồ, công việc như , khác mong còn , nó nghỉ là nghỉ!”
Bạch Nguyệt Quý mỉm : “Cậu, đừng nóng giận như . Thật cháu ủng hộ đến phương Nam bươn chải.”
Dù cô ủng hộ, Mợ Cố vẫn lo lắng: “ phương Nam xa như , chẳng tình hình thế nào nữa.”
Bạch Nguyệt Quý với Cậu Cố: “Cậu báo mỗi ngày chắc cũng bây giờ cả nước đều đang ủng hộ phát triển kinh tế. Sau hội nghị năm ngày hồi năm ngoái, Chu Dã động lòng, tìm cháu và Đổng Kiến để bàn bạc, rằng gây dựng sự nghiệp. Chuyện chúng cháu đều ủng hộ , và cũng khiến cháu thất vọng. Chúng cháu cũng mua cái sân nhà chúng .”
“Cái sân các cháu mua ?” Cậu Cố và Mợ Cố đều kinh ngạc đến ngây .
Bạch Nguyệt Quý : “Vâng, mua ạ, chỉ là sợ hai nghĩ nhiều nên lúc đó . ở phương Nam đúng là dễ kiếm tiền, chỉ vì một hạn, nên mới về quê tìm Quảng Thu Ca và Thái Sơn, hai mà tin tưởng, để cùng .”
Cậu Cố im lặng.
Mợ Cố cũng : “Đứa nào đứa nấy, chí lớn thật.”
Bạch Nguyệt Quý hiểu suy nghĩ của hai ông bà: “Thời thế khác ạ, Hứa Nhã gửi thư cho cháu, rằng Niên lão gia thầu cả cái lò gạch cũ nát của chúng đấy, chính là cái mà chúng ngang qua lúc dạo . Bây giờ cho phép tư nhân .”
“Niên lão gia thầu ?”
Chuyện Mợ Cố vẫn , trong thư nhà chỉ kể mấy chuyện thường ngày, nhắc đến những việc .
“Là Hứa Nhã với cháu, Niên Viễn Phương đích về tìm cả và ba của để hợp tác thầu .”
Mợ Cố kinh ngạc thốt lên, chỉ trong một thời gian ngắn mà đổi lớn quá.
Hai ông bà tuy vẫn chút lo lắng, nhưng cũng gì thêm, đợi Ngoại Sanh và đến, đến lúc đó .
--------------------