Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 333: Pheromone gây rối

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:41:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Dã trở về cuối tháng Sáu.

 

Anh rời nhà cuối tháng Tư, chuyến kéo dài gần hai tháng.

 

Chuyến quá lâu, đến nỗi khi thấy trở về, Tiểu Lão Tứ đang chơi ném bao cát với đám bạn liền vứt phắt bao cát, lao thẳng lòng ba .

 

“Ba!”

 

“Con trai cưng của ba.” Chu Dã ha hả bế bổng con trai út lên, cao hơn một chút đây.

 

“Ba, ba mùi chua.” Vừa ba bế lên tay, Tiểu Lão Tứ .

 

, mấy ngày nay tắm mà, lát nữa con nhà tắm công cộng với ba, con kỳ lưng cho ba nhé.” Chu Dã .

 

Tuy chua, nhưng Tiểu Lão Tứ hề chê, vẫn kiên quyết ôm chặt cổ ba,

 

chỉ là nhịn mà oán trách: “Ba gì mà lâu thế? Lâu lắm con gặp ba, lật album ảnh xem, thì sắp quên mất ba là ai .”

 

Cậu bé còn nhỏ, trí nhớ dù sâu sắc đến mấy cũng mau quên, xem album ảnh mới nhớ dáng vẻ của ba. Tiểu Lão Tứ nhớ ba lắm, ngày nào khi ngủ cũng lật xem một lượt.

 

“Lần đúng là ba lâu thật, ba nhất định sẽ về sớm hơn.”

 

“Vậy ba giữ lời đó.”

 

“Nhất định sẽ giữ lời.” Chu Dã quanh quất mà thấy Lão Tam, bèn hỏi: “Anh ba con ?”

 

“Anh ba phố đồ cổ với Thẩm gia gia ạ, bây giờ cứ thứ Hai, thứ Tư, thứ Sáu là đến đó.”

 

Chu Dã bèn bế bé về nhà.

 

Lúc là bốn giờ chiều.

 

Cậu Cố ở nhà, ông công viên đ.á.n.h cờ với , từ ba giờ, đến năm giờ mới về.

 

Mợ Cố thì , bà đang chiếc chiếu trong sân, cùng Thẩm Lão Thái vá quần áo. Toàn là đồ của mấy đứa cháu trai, nghịch ngợm lắm, quần áo mặc bao lâu rách toạc, .

 

Trong mấy bà cụ hàng xóm, Mợ Cố chơi với tất cả , nhưng nhất vẫn là với Thẩm Lão Thái.

 

Vừa vá quần áo trò chuyện, Thẩm Lão Thái : “Hình như cũng một dạo thấy Ngoại Sanh nhà bà nhỉ?”

 

Hàng xóm láng giềng Chu Dã nghỉ việc.

 

“Xí nghiệp lớn, xe cộ bận rộn, một chuyến là mất cả buổi, về đến nhà cũng là nửa đêm gà gáy, hôm trời sáng . Đừng là bà, đến cũng lâu lắm thấy mặt nó.” Mợ Cố đáp.

 

là bận thật, nhưng bà cũng dặn dò nó đấy nhé, mấy tay lái xe ngoài chuyện gì thôi.” Thẩm Lão Thái .

 

“Gì cơ?” Mợ Cố hiểu.

 

Thẩm Lão Thái bèn kể chuyện cho bà , rằng bên bộ phận vận tải một lão tài xế b.a.o n.u.ô.i ở bên ngoài, còn sinh cả con, bắt gặp, kéo đến tận nhà ầm lên.

 

Sau đó mới vỡ lở là cả cái bộ phận vận tải đó một tài xế xe tải nào sạch sẽ cả, mấy chỉ ngoài chơi gái thôi coi là loại , một nửa trong đó đều b.a.o n.u.ô.i bên ngoài, còn cả con riêng nữa!

 

Mợ Cố mà sững sờ: “Tác phong tệ đến thế cơ ?”

 

“Chứ còn gì nữa.”

 

“Thằng Ngoại Sanh là do nó lớn lên, nó loại đó .” Mợ Cố .

 

“Không thì , chỉ nhắc bà một câu thôi.” Thẩm Lão Thái .

 

Mợ Cố thầm nghĩ, đợi Ngoại Sanh về, nhất định nhắc nhở nó một phen, nếu ở bên ngoài mà dám chuyện với Nguyệt Quý, cả nhà sẽ thể tha thứ cho nó!

 

Hai đang trò chuyện...

 

“Mợ Cố, thím, hai đều ở đây ạ.” Chu Dã bế Lão Tứ , .

 

“Vừa mới nhắc đến cháu thì cháu về , lâu lắm gặp cháu.” Thẩm Lão Thái liền .

 

Chu Dã gật đầu, đặt Tiểu Lão Tứ xuống, nhưng vẫn xách bọc đồ tay.

 

Mợ Cố liếc mắt thấy bọc đồ nặng trịch, khi một lượt thấy Ngoại Sanh vấn đề gì mới : “Vào nhà lấy quần áo sạch , nhà tắm công cộng tắm rửa một cái , cái mùi chua cháu, ở xa thế mà còn ngửi thấy.”

 

“Dạ , thím và Mợ Cố cứ chuyện nhé, cháu tắm rửa một lát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-333-pheromone-gay-roi.html.]

 

Chu Dã liền xách bọc đồ về phòng lấy quần áo, Tiểu Lão Tứ cũng lon ton chạy tìm quần áo, cùng ba ngoài.

 

Chu Dã dắt chiếc xe đạp ở nhà , nhà tắm công cộng cách đây bộ mất mười lăm phút, đạp xe sẽ tiện hơn.

 

Đi tắm cùng ba vui vẻ, ở nhà tắm Tiểu Lão Tứ chơi vui, lúc ngoài, Tiểu Lão Tứ còn đòi ăn vịt .

 

Chu Dã đáp ứng yêu cầu, thế là vòng một vòng, đến nhà hàng gói một con vịt mang về nhà.

 

Lúc về hơn năm giờ, Đậu Đậu và Đô Đô Ca hai em cũng Lý Đại Ni đón về .

 

Cậu Cố cũng từ công viên về .

 

Tiểu Lão Tam dắt Sư T.ử và Thẩm Lão Gia T.ử là những về cuối cùng.

 

Hôm nay bé còn kết giao một bạn mới ở phố đồ cổ, bạn đó chút bản lĩnh.

 

Dạy ít kiến thức về đồ cổ.

 

Thấy ba về, mấy em đều vui mừng.

 

Cậu Cố cũng Ngoại Sanh từ xuống , thấy vấn đề gì mới : “Sao mua vịt nữa , đắt thế.”

 

“Thỉnh thoảng mới mua một con, .” Chu Dã .

 

Anh chuyện với bọn trẻ, nghĩ vợ bao giờ mới về? Anh nên đạp xe đón cô một chuyến ?

 

Bạch Nguyệt Quý chiều nay lúc lên lớp mất hồn mất vía, trong lòng cô cứ nghĩ, lẽ nào gã chồng cục mịch nhà về chứ?

 

Sau khi tan học, cô gì nhiều với bạn cùng phòng, chào tạm biệt về nhà luôn.

 

Quả nhiên còn đến cổng, cô thấy tiếng chơi đùa với bọn trẻ.

 

Khóe miệng Bạch Nguyệt Quý bất giác cong lên.

 

Bước chân cửa, cô liền thấy Chu Dã đang trong sân.

 

Đã một thời gian gặp , Bạch Nguyệt Quý cảm thấy thật sự nhớ , vì khi thấy , cô cảm giác còn tỏa mùi bánh ngọt quyến rũ.

 

Chắc chắn là do pheromone đang tác quai tác quái.

 

Chu Dã thì càng cần , thấy vợ về, quả thực giống như Trư Bát Giới trông thấy Thường Nga hạ phàm.

 

Đây là còn kiềm chế lắm , nếu xông lên ôm thẳng vợ lòng.

 

, tối nay cả một đêm để trò chuyện mà.

 

Cả nhà đông đủ đương nhiên là rửa tay ăn cơm, còn một con vịt , cho nên món ăn đặc biệt phong phú.

 

Đậu Đậu và mấy em ăn vịt bàn cơm hỏi ba về kinh nghiệm chạy xe đường dài.

 

Trên bàn cơm đủ, ăn xong còn trò chuyện cùng mấy em.

 

Mãi cho đến tối, vẫn ba dỗ ngủ, đứa nào đứa nấy đều đặc biệt bám ba.

 

Đây chính là bản tính của trẻ con, chính là sẽ thiết với ba, đặc biệt là khi ba lâu như về.

 

Dỗ bọn trẻ ngủ say , Chu Dã mới tắt đèn điện ngoài, gọi vợ , cùng sang phòng Cậu và Mợ Cố chuyện.

 

“Bận lắm ? Chuyến con về gầy ít.” Mợ Cố lấy ghế cho họ , nhịn .

 

“Bận ạ.” Chu Dã phủ nhận.

 

Quá bận, quá bận, mỗi ngày thời gian ăn cơm đều tranh thủ, bận đến mức tối ngủ, gần như là đặt lưng xuống ngủ .

 

“Chuyện nghỉ việc Nam, vợ với Cậu và Mợ Cố chứ ạ?”

 

“Con cũng to gan thật.” Cậu , “Chưa từng đến nơi đó bao giờ, hiểu chút gì về nơi đó mà con cũng dám chạy đến.”

 

“Có gì ạ, chẳng chỉ là miền Nam thôi , chỉ cần kiếm tiền, dù là lên núi đao xuống biển lửa cũng .” Chu Dã .

 

--------------------

 

 

Loading...