Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 354: Cậu và Mợ Cố về quê
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:41:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhắc đến Trương Xảo Muội, Chu Dã liền : “ , chị dâu Xảo Muội từng nghĩ đến việc đưa các con đến thủ đô ạ? Cậu mợ từng chuyện với chị ?”
Câu khiến Cậu Cố và Mợ Cố đều sững một lúc.
Mợ Cố suy nghĩ : “Chuyện thì , là hỏi Xảo Muội một tiếng, xem con bé đưa bọn trẻ đến thủ đô sống ?”
Nếu kiếm bao nhiêu tiền thì thôi, nhưng bây giờ lương của Quảng Thu cao như , cho dù vợ nó đưa các con đến đây thì cũng nuôi nổi, cần lo lắng về vấn đề kế sinh nhai.
Cậu Cố : “Lão Nhị Tức Phụ đưa bọn trẻ đến đây, nhà Lão Trương chỉ còn hai ông bà già thôi .”
“Thì cứ hỏi xem đến cùng , nếu thì cũng thể đến cùng mà.” Mợ Cố .
Càng càng thấy .
Hai ông bà nhà Lão Trương nếu bằng lòng đến thì cũng lo lắng về vấn đề kế sinh nhai, vẫn là câu đó, lương của con trai đủ sức nuôi.
Hơn nữa cũng là lối thoát khác, bây giờ thể hộ kinh doanh cá thể mà.
Tuy danh tiếng của hộ kinh doanh cá thể ho cho lắm, nhưng hề gì ? Hàng xóm láng giềng hai nhà , đặc biệt là Thẩm Gia Hưng, còn từ bỏ công việc để chuyên tâm cái .
Hơn nữa, hồi đầu năm nay, bên ngoài vẫn nhiều hộ kinh doanh cá thể, nhưng đến cuối năm, lượng tăng lên gấp bội.
Có thể thấy chắc chắn sẽ ngày càng nhiều hộ kinh doanh cá thể, mà nhiều thì sẽ còn lạ lẫm nữa.
Vả , điều quan trọng nhất vẫn là kiếm tiền nuôi sống gia đình, đó mới là điều cốt yếu, chứ trộm cướp , còn về danh tiếng, thật cũng quan trọng lắm.
Mợ Cố nghĩ , cũng hỏi ngoại sanh như .
Chu Dã : “Nếu chị dâu Xảo Muội đến đây kinh doanh, cháu còn thể giúp liên hệ nguồn hàng, chị chỉ cần mở cửa hàng là , những chuyện khác cần chị lo.”
Mợ Cố vui, gọi Cậu lấy giấy thư để ngoại sanh .
Chu Dã thấy hai ông bà hứng khởi như thì là họ nhớ quê , nghĩ một lát : “Mợ Cố, với mợ về quê ở vài ngày ạ?”
Cậu Cố và Mợ Cố đều động lòng.
Mợ Cố hỏi: “Lần con về bao lâu?”
“Nửa tháng ạ.”
Vừa ngoại sanh thể ở nhà lâu như , Cậu Cố và Mợ Cố do dự nữa: “Vậy chúng về ở vài ngày nhé?”
Rời xa quê hương quá lâu, thật sự chút nhớ nhà , còn cả các cháu trai cháu gái nữa, đều nhớ.
“Được ạ.” Chu Dã mỉm .
Cậu Cố liền bảo Mợ Cố thu dọn đồ đạc, hôm nay luôn!
Chu Dã bật : “Cậu, đừng vội, về thì cũng chuẩn chút đồ chứ ạ, thể là ngay ?”
Mợ Cố : “Con đừng chuẩn thứ gì cho chúng mang về nhé, lỉnh kỉnh lắm.”
Chu Dã chuẩn gì nhiều, chỉ chuẩn mấy con vịt , bảo nhà hàng đóng gói cẩn thận để mang về.
Nếu trời nóng thì chắc chắn mang , nhưng lúc trời lạnh , đóng gói kỹ càng nên cũng cần quá lo sẽ hỏng.
Có điều, hương vị chắc chắn thể sánh bằng ăn ngay tại thủ đô .
Ngoài còn một vài đặc sản của thủ đô.
Vốn dĩ còn định mua quần áo mới cho hai ông bà, nhưng kết quả là thật sự cần, quần áo họ đang mặc đều là đồ mới.
Ngày hôm , hai ông bà Chu Dã tiễn lên tàu hỏa, cùng họ về quê còn Lý Đại Ni.
Lý Đại Ni đến đây hơn một năm, gần hai năm , trong thời gian đó về nhà nào. Thời buổi gọi điện thoại cũng tiện, chỉ thể thư từ qua với gia đình.
Nhân dịp Cậu Cố và Mợ Cố về quê, liền để cô về cùng một chuyến.
Đến thành phố thì trời tối, họ bèn tìm một nhà khách nghỉ một đêm, ngày hôm mới từ thành phố bắt xe về huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-354-cau-va-mo-co-ve-que.html.]
Ba cũng gặp may, lúc ở huyện gặp một chiếc máy kéo về công xã, thế là họ cứ thế máy kéo về công xã.
Để Lý Đại Ni về đại đội Ngưu Mông, Cậu Cố và Mợ Cố cũng trở về đại đội Cố gia.
Vừa đến cổng thôn Đại đội Cố gia, họ đụng mặt chính là Triệu Mỹ Hương.
“Ái chà, đây là Cố Tam Thúc với Cố Tam Thẩm ?”
Nhà đẻ của Triệu Mỹ Hương ở ngay Đại đội Cố gia, tính theo vai vế thì cô gọi một tiếng Cố Tam Thúc và Cố Tam Thẩm.
“Là Mỹ Hương , cháu về đây thế?” Mợ Cố cũng hì hì chào hỏi.
“Ối, đúng là Cố Tam Thẩm thật ạ? Thẩm với Tam Thúc đến thủ đô một hai năm nay uống linh đan diệu d.ư.ợ.c gì thế ạ, trẻ nhiều thế ? Cháu suýt nữa dám nhận hai luôn đấy.” Triệu Mỹ Hương kinh ngạc thốt lên.
“Cái miệng của cháu từ khi nào mà ngọt thế.”
“Cháu chỉ thật thôi, ai thấy hai cũng kinh ngạc lắm đấy. Cuộc sống ở thủ đô đến thế ạ?”
“Sao cháu thời gian về đây thế, giờ đáng lẽ bận lắm chứ.” Mợ Cố , chuyển sang hỏi chuyện khác.
Ở quê, khi thu hoạch mùa thu xong là đến bộ ba công việc: gom củi, xay thóc, muối dưa. Giờ vẫn đến lúc ở yên trong nhà tránh rét .
“Chẳng cháu ngã một cú , tuy nghiêm trọng nhưng dù cũng là ruột của cháu. Nếu điều kiện thì thôi, nhưng năm nay cháu tự nuôi hơn ba mươi con gà, chẳng lẽ mang chút trứng gà về cho cháu ạ?” Triệu Mỹ Hương .
“Tốt lắm, lắm, từ nhỏ thím thấy cháu là một đứa hiếu thảo .” Mợ Cố gật đầu.
“Hai tự về, là cả nhà Chu Dã cũng về cùng ạ?”
“Ngoại Sanh Tức Phụ của thím còn học, trường nghỉ. Ngoại Sanh của thím cũng bận, khó khăn lắm mới thời gian rảnh, hai già nhớ nhà nên cho chúng về ở mấy hôm, đó chúng bắt xe lên thủ đô.” Mợ Cố cũng lâu tán gẫu với trong làng nên hứng chuyện.
Cậu Cố bên cạnh chút chán ghét, “Hai cứ chuyện , về đây.”
“Mỹ Hương , chúng về nhé, nhưng mai thím còn qua nhà Lão Trương, nếu cháu rảnh thì qua uống chén nước.” Mợ Cố bèn .
Triệu Mỹ Hương gật đầu, “Được ạ, cháu qua đó báo tin vui cho nhà Lão Trương.”
“Không cần cố ý qua , Đại Ni cũng về cùng chúng , bên đó .”
“Ối, Đại Ni cũng về cùng ạ? Vậy thì cháu về xem con bé thế nào mới …”
“…”
Tạm biệt Triệu Đại Chủy, Mợ Cố và Cậu Cố mới trong thôn.
Đại đội Cố gia hai ông bà về, thể kinh động cho ?
Chẳng hai lời, tất cả đều xúm , cả một đại gia đình vây kín mít.
Cố Quảng Hạ và Quảng Hạ Tức Phụ đều chen một bên.
“Đây là bố con, con còn mấy câu, gì !” Quảng Hạ Tức Phụ nhịn .
ai để ý đến cô, tất cả đều đang hỏi Cậu Cố và Mợ Cố chuyện ở thủ đô.
Nhìn bố nhớ thương bà con lối xóm, đang hăng say trò chuyện với , Cố Quảng Hạ cũng thật sự khâm phục em họ của .
Hơn một năm gặp, hai ông bà trông trẻ mấy tuổi so với đây, tinh thần và dáng vẻ cũng đặc biệt .
Ở nhà tuyệt đối thể nuôi dưỡng khí sắc và trạng thái như .
Cậu Cố và Mợ Cố từ thủ đô trở về, còn tin tức nuôi nấng ở thủ đô , mấy mợ khác trong làng thể chứ?
Trong lòng đủ cả chua cay mặn ngọt, nhưng ngoài mặt tỏ vẻ chẳng hề bận tâm.
Đắc ý cái gì? Oai phong cái gì?
Giữa bọn họ, chỉ thiếu một đứa Ngoại Sanh tiền đồ mà thôi
--------------------