Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 369: Trưởng bối từ ái, hậu bối hiếu thuận

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:58:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước đây, trong trung tâm thương mại hề thứ gọi là đồng hồ trẻ em, đây là mẫu mới của năm nay.

 

Hơn nữa, loại đồng hồ cũng hề rẻ, một chiếc giá ba mươi tám đồng, gần bằng tiền lương một tháng của một nhân viên công chức bình thường.

 

Thật sự gia đình nào cũng thể chi trả nổi.

 

Đương nhiên, so với đồng hồ của lớn thì đồng hồ trẻ em quả thực rẻ hơn, dù thì loại rẻ nhất của đồng hồ lớn cũng gần một trăm đồng, còn những loại đắt hơn, giá trị hai ba trăm hoặc ba bốn trăm, thậm chí cao hơn nữa.

 

Một chiếc đồng hồ trẻ em mấy chục đồng, đắt thì cũng đắt mà đắt thì cũng chẳng .

 

Hơn nữa còn mua nhanh lên, vì lượng hạn, ai đến , tổng cộng chỉ năm mươi chiếc đồng hồ như , bán hết là hết!

 

Kẻ đầu sỏ của tất cả những chuyện , dĩ nhiên chính là tên gian thương Chu Dã.

 

Anh lấy Lão Đại và Lão Nhị quảng cáo miễn phí, trực tiếp đẩy doanh của lô đồng hồ trẻ em mà vận chuyển về lên cao.

 

chất lượng của lô đồng hồ trẻ em cũng thật sự , chỉ là một chiếc ba mươi tám đồng thì quả thực đắt.

 

Chỉ là giá do Chu Dã định.

 

Giá nhập hàng của Chu Dã là năm đồng một chiếc, bán sỉ cho trung tâm thương mại là hai mươi đồng một chiếc, trung tâm thương mại tự định giá ba mươi tám đồng một chiếc.

 

mức giá cũng tương đương với các nhà bán lẻ ở miền Nam, là do phụ trách trung tâm thương mại hỏi Chu Dã, Chu Dã đưa gợi ý, nhưng Chu Dã chỉ gợi ý ba mươi lăm đồng…

 

Dĩ nhiên về thủ đô, hàng hóa mà Chu Dã cho vận chuyển về chắc chắn chỉ những chiếc đồng hồ trẻ em .

 

Còn đủ loại hàng cỡ lớn với lượng nhiều hơn , nào là ti vi, máy giặt, cả tủ lạnh, quạt bàn, radio, máy cassette.

 

Những thứ đều là hàng cỡ lớn đắt tiền, thật sự hề rẻ.

 

Nếu rẻ thì chỉ radio và quạt bàn, radio bán năm mươi lăm đồng, quạt bàn một chiếc tám mươi lăm đồng.

 

Ngoài những thứ đó , tất cả những món còn chỉ một chữ: đắt!

 

, những món đồ bày xếp thành hàng dài, tất cả đều mang tiền và phiếu tích góp đến mua.

 

Thế nên chỉ vài ngày , Chu Dã nhận khoản thanh toán cuối cùng từ trung tâm thương mại.

 

Anh cung cấp hàng hóa cho trung tâm thương mại, trung tâm thương mại sẽ thanh toán cho một phần, đợi đến khi bán hết tất cả, lúc đó sẽ thanh toán nốt phần còn .

 

Không tính tiền kiếm ở miền Nam, chỉ riêng chuyến , Chu Dã thu về hai phần ba của một “vạn nguyên hộ”.

 

Khả năng kiếm tiền cũng đủ thấy chứ?

 

Hơn nữa, mỗi trở về, đều thể mang về một thuyền hàng, đây đều coi là thu nhập thêm, tính công việc kinh doanh chính ở miền Nam.

 

Những mối ăn ở miền Nam mới là nguồn thu chính.

 

Lần Chu Dã trở về, còn đặc biệt tặng cho Mợ một món quà.

 

Một đôi bông tai vàng nho nhỏ.

 

Mợ chuyện nhận đồ của , nhưng Bạch Nguyệt Quý cũng khuyên Mợ nhận lấy, cuối cùng bà lão mới chịu nhận.

 

đeo mà cất thẳng .

 

Đến tối, bà mới cùng Cậu Cố trải lòng: “Cả đời của cũng là sống trong khổ cực mà lớn lên, từ nhỏ cha bán ở, nô tỳ, bảo quỳ là quỳ, cho ăn cơm là ăn, nếu điều còn ăn một trận roi. Cũng may là gặp giải phóng mới thể ngoài một tự do. Nửa đời còn đắng hơn cả hoàng liên, mà nửa đời , lúc sắp xuống lỗ , hưởng phúc vốn là của Vân Vân.”

 

, nếu em chồng còn sống, đây chính là phúc mà em chồng hưởng.

 

bây giờ tất cả đều do bà hưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-369-truong-boi-tu-ai-hau-boi-hieu-thuan.html.]

 

Cậu Cố : “Vợ chồng nó còn nhớ lúc chúng nó khó khăn nhất ở quê, bà qua đó giúp một tay đấy.”

 

Mợ nhắc tới chuyện ngày xưa, giọng nghẹn ngào: “Nhớ chuyện gì, đây là việc nên ? Trước em rể đối xử với nhà bao? Tiểu Vân với mợ thế nào. Còn Tiểu Dã, ban đầu còn bán đó, đứa trẻ khó khăn lắm mới ngoài , cưới một vợ , sắp cha , mợ qua đó trông nom một chút là nên . Hơn nữa từ lúc mợ qua đó, hai vợ chồng thứ gì cũng giấu mợ, cái gì ngon cũng nỡ cho mợ ăn, cho mợ dùng, là qua chăm cháu, mà là qua đó hưởng phúc thì .”

 

Cậu Cố : “Chẳng hưởng phúc , rượu nhân sâm đắt như thế mà bà cũng một phần, uống một ngụm là sống thêm ba năm, bà uống mấy ngụm , sống thêm bao nhiêu năm nữa đây?”

 

Mợ mắng một tiếng: “Cái lão già c.h.ế.t tiệt , còn trêu chọc nữa!”

 

Cậu Cố an ủi: “Hai đứa nó bây giờ điều kiện khá giả , hiếu kính bà thì bà cứ nhận lấy, chúng nó cũng vui, đừng từ chối.”

 

“Đợi mấy em thằng Đậu Đậu cưới vợ, sẽ gom góp một ít, cho mỗi đứa con dâu một chiếc nhẫn để đeo.” Mợ liền .

 

Cậu Cố : “Vậy thì bà giữ gìn sức khỏe cho , cố mà sống đến lúc đó đấy.”

 

chắc chắn sống lâu hơn ông.” Mợ hừ hừ .

 

Hai ông bà đấu võ mồm một lúc, thấy thời gian cũng còn sớm mới ngủ.

 

Lần Chu Dã trở về chỉ đơn thuần là kéo hàng về, mà còn mang theo cả tình hình hồi phục của Cố Quảng Thu.

 

Hiện tại thì vẫn thể những câu dài, nhưng thể phát âm thanh, thể bật từng chữ một.

 

Ví dụ như thể các từ như ‘nước’, ‘uống’, ‘ăn’, ‘nhanh’, ‘chậm’, v.v.

 

Hơi giống như một đứa trẻ một tuổi đang bi bô tập , chính là chuyện như .

 

Và đây cũng là điều bác sĩ lường , dặn dò cứ từ từ luyện tập, từ từ hồi phục là , la hét, cũng quá nóng vội tổn thương dây thanh quản và cổ họng.

 

Cố Quảng Thu cũng nỗ lực, chỉ cần rảnh rỗi là từ từ luyện .

 

Còn nhớ đầu tiên luyện tập mặt Lý Thái Sơn, Lý Thái Sơn kinh ngạc đến ngây , chỉ Cố Quảng Thu hồi lâu nên lời, câu đầu tiên chính là: Mày câm ?

 

Kết quả là Chu Dã cho một trận.

 

Biết tình hình của Cố Quảng Thu, Cậu Cố, Mợ và Trương Xảo Muội đương nhiên đều vui mừng.

 

Mà Chu Dã còn mang cả tiền lương và hoa hồng của Cố Quảng Thu về giao cho Trương Xảo Muội, nhiều, tiền lương và hoa hồng một tháng là hai trăm tám mươi đồng.

 

Sở dĩ nhiều như , đương nhiên đều là nhờ thu nhập cao và lợi nhuận lớn ở phương Nam.

 

Hai chiếc xe tải ở đó nhập hàng xuất hàng, thuê thêm mấy lính giải ngũ trẻ tuổi việc cho từ sáng đến tối, đây là chuyện đùa.

 

Trương Xảo Muội đưa tiền tiêu vặt cho cha chồng.

 

Mỗi năm đồng, tiền cần dùng cho sinh hoạt phí, là tiền tiêu vặt cho hai ông bà, tiêu thế nào thì tiêu.

 

Mặc dù Cậu Cố và Mợ thiếu tiền, dù thì mỗi cháu ngoại về đều cho mỗi hai tờ “đại đoàn kết” tiền tiêu vặt, bảo họ cứ tiêu thoải mái, mua gì thì mua, ăn gì thì ăn cần tiết kiệm.

 

vì con dâu Lão Nhị hiếu kính, họ cũng từ chối, Cậu Cố chỉ giữ một hai đồng trong là đủ, còn Mợ đều cất .

 

bà sẽ lấy tiền đó để trợ cấp cho Cố Quảng Hạ đang nuôi heo ở quê.

 

Bởi vì xã hội bây giờ hơn thời của họ bao nhiêu ? Ngay cả họ còn thể nuôi con khôn lớn, xã hội chỉ cần loại lười chảy thây thì đến nỗi cơm ăn.

 

Còn cần bà và ông già ngược trợ cấp ?

 

Số tiền mà con trai con dâu, còn cháu ngoại và cháu dâu hiếu kính đều giữ , còn nhiều chỗ cần dùng tiền lắm, bao nhiêu đứa cháu cần cưới vợ gả chồng nữa chứ.

 

--------------------

 

 

Loading...