Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 384: Nghĩa huynh Cơ Tứ Gia
Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:58:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Dã cửa, gặp mặt đây là , mở hộp cho xem một cái, ý bảo ông cứ giữ mà uống.
Mà quy củ giang hồ chính là, một là đừng nhận quà, hai là nếu nhận quà thì sức.
Đây là điều đều ngầm thừa nhận, cho dù là kẻ vô phẩm nhất, chỉ cần lăn lộn giang hồ thì đều theo quy củ.
Chu Dã sợ nhận quà, chỉ sợ nhận món quà thôi.
món quà của tặng xởi lởi, lời cũng dễ , nên tên Phó Đại Long nhận lấy.
Và cũng nhận đồ của Chu Dã, mặt giúp Chu Dã hẹn đối phương ngoài, trung gian.
Tên cầm đầu của đám khốn nạn súc sinh đó tên là Ngô Phúc.
Trên bàn rượu, Chu Dã và Niên Viễn Phương trực tiếp tự phạt ba ly để mở đầu.
Sự thật thế nào, những mặt ở đây đều rõ, nhưng thể gì chứ? Rồng mạnh áp rắn độc địa phương, huống hồ bọn họ còn tính là rồng.
Bây giờ hẹn thì đương nhiên chuyện, tự phạt ba ly cũng là cúi đầu nhận .
Như , Phó Đại Long với tư cách là trung gian cũng dễ xử, dù Ngô Phúc ít nhiều cũng nể mặt Phó Đại Long một phen.
Phó Đại Long , Chu Dã kết giao là vô ích, cũng chút trọng lượng giang hồ.
Quả nhiên khi thấy Chu Dã và Niên Viễn Phương tự phạt ba ly mở màn, Phó Đại Long liền bảo hai họ xuống, đó mở lời với tên Ngô Phúc ở phía đối diện về một tin tức giang hồ.
Ngô Phúc chuyện với Phó Đại Long một lúc, đó mới liếc mấy thỏi vàng Chu Dã mang tới, giọng điệu kiêu ngạo : “Vốn dĩ cũng chuyện gì to tát, nhưng trướng các thật sự quá lỗ mãng, gì thể chuyện đàng hoàng ? Cứ ép bên của chúng động tay động chân? vì Đại Long mặt, cái mặt mũi cũng nể, chỉ là chuyện như thế , đừng để xảy thứ hai!”
“Chắc chắn sẽ thứ hai ạ, đây là do Ngô Ca, bây giờ quen thì gì còn xích mích gì nữa chứ?” Chu Dã rót rượu cho , .
Ngô Phúc thấy chuyện điều như , lập tức cũng hài lòng, với Phó Đại Long: “Đại Long , hôm nay em cũng uống một bữa trò mới , lâu lắm gặp .”
Phó Đại Long gật đầu.
Trong lúc ăn uống, Ngô Phúc vệ sinh, Chu Dã thấy liền theo, trực tiếp dìu .
“Ngô Ca, với Đại Long ca uống nhiều , em dìu một đoạn.”
Nhìn Chu Dã dìu Ngô Phúc ngoài, Phó Đại Long liền liếc Niên Viễn Phương một cái, “Cậu học hỏi nó nhiều .”
Niên Viễn Phương thở dài một .
Anh thật sự tâm phục khẩu phục Chu Dã , thực sự thể hạ xuống để như , bộ xương cốt kiêu ngạo rèn giũa trong quân đội cũng cho phép thế.
hề ý xem thường, ngược , rõ như Chu Dã, thể hạ xuống như mới là đúng.
Khi bạn thể vứt bỏ sĩ diện để kiếm tiền, điều đó cho thấy bạn trưởng thành.
Khi bạn thể dùng sĩ diện để kiếm tiền, điều đó cho thấy bạn thành công.
Chu Dã nay bao giờ là kẻ khúm núm luồn cúi, bây giờ cúi đầu càng thấp, càng chứng tỏ quyết tâm miếng thịt mỡ béo bở là than đá đến mức nào.
Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-384-nghia-huynh-co-tu-gia.html.]
Chu Dã và Ngô Phúc cùng khỏi phòng vệ sinh, nhưng lúc hai , Ngô Phúc đưa địa chỉ nhà cho Chu Dã, bảo cứ trực tiếp đến nhà chơi là .
Hai đang định về phía phòng bao thì thấy gọi từ lưng: “Nghĩa ?”
Ngô Phúc cũng đầu , “Ái chà” một tiếng, lập tức xán gần: “Cơ Tứ Gia? Sao Ngài thời gian đến đây ạ?”
Người đàn ông trung niên gọi là Cơ Tứ Gia trực tiếp gạt , “Mày là cái thá gì, cút sang một bên cho ông!”
Cũng chính vì Ngô Phúc còn che khuất nữa, Chu Dã mới thấy , trông thấy cũng ngây : “Tứ Ca?”
“Nghĩa , đúng là , ban nãy lầm!” Cơ Tứ Gia kích động tiến lên, ôm chầm lấy vai Chu Dã mà đ.á.n.h giá từ xuống : “Đệ đến đây tìm Tứ Ca? Đệ Tứ Ca nhớ thế nào ?”
Chu Dã ngơ ngác cả , thầm nghĩ cũng ở đây , hơn nữa còn tưởng cả đời chứ.
lời chắc chắn thể thẳng , liền kích động ôm lấy Cơ Tứ Gia: “Tứ Ca, em cũng nhớ lắm, ? Sau em hỏi thăm ít , nhưng kể từ khi chuyển , em tài nào ngóng chút tin tức nào của nữa!”
Anh kẻ mù, cái bộ dạng nô tài của thằng cháu rùa Ngô Phúc khi thấy chủ tử, thấy hết . Người kết nghĩa hời của e là thật sự bản lĩnh đây.
Đây chính là ông chủ mỏ than mà đây quen ở trong đó.
Lúc đó đưa đến một nơi cải tạo lao động, khi Chu Dã mới bao nhiêu tuổi chứ? Chính là lúc tuổi trẻ hiếu thắng, thấy bưu kiện của ông cướp, còn vô cớ đánh, cũng mặt như một gã thanh niên bồng bột.
Bảo vệ ông mấy , cũng đ.á.n.h với mấy trận.
thật Chu Dã cũng là cố ý gây sự, bởi vì hạ băng nhóm đó để mặc cho chúng xưng bá, bắt buộc mặt giúp một tay, nếu sớm muộn gì cũng đến lượt , cho nên mới nhân cơ hội mà gây sự với đối phương.
Cứ như mà quen Cơ Tứ Gia.
Có một hôm lúc nửa đêm canh ba, Cơ Tứ Gia kéo ngoài dập đầu với mặt trăng, kết nghĩa kim lan với .
Ông lớn hơn ít tuổi, dĩ nhiên ông là , mà ở nhà xếp thứ tư, cứ gọi là Tứ Ca là . Chu Dã thấy ông nhận ít bưu kiện từ bên ngoài gửi đến, đương nhiên cũng bằng lòng nhận kết nghĩa .
Dĩ nhiên Cậu và Mợ của cũng gửi bưu kiện và đồ đạc cho , nhưng họ chỉ là dân thường, chắc chắn thể so sánh với bưu kiện của Cơ Tứ Gia .
Tóm là ở trong đó hai kết giao tình nghĩa, nhưng cuối cùng, một tháng khi Chu Dã ngoài, Cơ Tứ Gia chuyển .
Không , Chu Dã cũng thật sự hỏi thăm, nhưng mấy khu hoang vu cải tạo lao động gần đó đều .
Lại ngờ quê nhà của Cơ Tứ Gia ở đây.
“Lúc đó Tứ Ca vớt ngoài .” Cơ Tứ Gia xúc động , quanh nơi : “Đây là nơi để chuyện, , theo Tứ Ca qua phòng riêng chuyện cho đàng hoàng.”
“Được.” Chu Dã hai lời, gật đầu, với Ngô Phúc: “Ngô Ca, phiền qua với đồng hương của một tiếng, cứ bảo và Tứ Ca ôn chuyện cũ, tạm thời rảnh, bảo về .”
Tim gan Ngô Phúc đều run lên, vội vàng : “Ây, đây là chuyện nhỏ ? Dã ca cứ yên tâm, yên tâm, Dã ca cứ ôn chuyện với Tứ Gia ạ!”
Cơ Tứ Gia híp mắt : “Nghĩa , thằng nhãi bắt nạt ?”
Ngô Phúc sợ đến mức hai chân mềm nhũn suýt nữa thì quỳ xuống mặt Chu Dã, Chu Dã : “Không , chỉ là chút chuyện nhỏ thôi. Tứ Ca, thôi, chúng chuyện cho đàng hoàng .”
Cơ Tứ Gia liếc Ngô Phúc một cái, lúc mới : “Đi, theo Tứ Ca qua đây. Đệ xem hôm nào rảnh thì cũng gặp mấy khác của , bọn họ nhắc đến , ai cũng gặp cả. Chỉ là trí nhớ của Tứ Ca , quên mất địa chỉ nhà , nếu sớm cho qua tìm …”
--------------------