Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 410: Là không yêu nữa sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:59:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cái sân viện của Tiểu Thúc giá bao nhiêu ạ?" Lý Đại Ni .

 

"Tiểu Thẩm của con lúc mua là bốn nghìn mốt, bây giờ giá thị trường tăng ít, nhưng nếu bán cho con thì cứ lấy giá cũ là ." Mẹ Đại Ni liền .

 

Kim Tiểu Linh, thím đúng là gì để chê, đến đây cũng thật lòng chăm sóc cho con gái bà.

 

Ngay cả đám cưới của con gái, cũng là do chú em chồng xem mắt cho, thật sự .

 

Dĩ nhiên, Mẹ Đại Ni khi nghĩ như chắc chắn sẽ nhớ chuyện năm xưa bà cũng từng ưa nổi cái vẻ đắn của chú em chồng .

 

Chỉ thể theo nào thì sẽ trở thành nấy thôi, khi theo Chu Dã, thật sự dáng hình .

 

Bây giờ mấy em chẳng ai bì với .

 

Cậu cũng hiếu thuận, sớm đón chồng qua hưởng phúc .

 

Dĩ nhiên, bọn họ là vai cũng thể , đó là đại bất hiếu, bố chồng và bà nội ở nhà đều do bọn họ chăm sóc.

 

chuyện căn nhà cũng thể thấy khí độ của thím Kim Tiểu Linh , bởi vì một sân viện như thị trường tăng giá một chút, bốn nghìn rưỡi, tăng bốn trăm đồng so với năm đó.

 

thím định tăng giá bán cho con gái bà, năm đó mua giá nào thì bây giờ bán giá đó.

 

Cho nên Mẹ Đại Ni thật sự cảm thấy cảm kích vô cùng, mà bà cũng con gái thể mua sân viện đó, thật sự .

 

"Vậy con sẽ mua của Tiểu Thẩm ạ." Lý Đại Ni gật đầu.

 

"Tiền đủ ?" Mẹ Đại Ni liền hỏi: "Nhà vẫn còn một ít tiền, nếu con đủ thì đưa cho một ít, đợi khi nào tiền thì trả ."

 

"Không cần vay của nhà ạ, tiền tiết kiệm của chúng con đủ." Lý Đại Ni mỉm .

 

Dương Quân khi cưới cô giao hết tiền cho cô giữ chung. Số tiền kiếm ở miền Nam về cơ bản đều để dành hết, vì ăn ở tốn tiền, ngoài việc mua một hai bộ quần áo thì tất nhiên tiền còn đều tiết kiệm cả.

 

Cho nên tiền tiết kiệm khi kết hôn của thật sự ít.

 

Cộng thêm khi kết hôn vẫn tiếp tục kiếm tiền, tiền lương khi kết hôn của cô đều đưa cho nhà đẻ, nhưng tiền kiếm khi kết hôn thì cần đưa nữa, cô tự giữ lấy, tiền lương mà thím trả cho cô cũng đặc biệt cao.

 

tiền thật sự là đủ.

 

"Vậy thì thành vấn đề, cứ mua thẳng , con với Dương Quân ở thủ đô cũng một mái nhà của riêng !" Mẹ Đại Ni .

 

Lý Đại Ni gật đầu: "Đợi Dương Quân về, con sẽ bàn bạc với Dương Quân một chút."

 

Mẹ Đại Ni cũng gì, chuyện lớn như chắc chắn bàn với con rể, nhưng vấn đề lớn, chỉ kẻ ngốc mới một sân viện như .

 

Lại về phía bên .

 

Bạch Nguyệt Quý ở nhà tắm qua một lượt, cả khoan khoái dễ chịu.

 

Đây là một trong những tiện lợi của sân viện mới, lúc cô tìm sửa sang cũng một phòng tắm riêng, chỉ tiếc là hiện tại bình nóng lạnh, nếu cũng lắp một cái thì sẽ tiện hơn nhiều.

 

Tắm xong cô liền qua thư phòng bản thảo, tiện thể kèm cặp bọn trẻ học bài, đến chín giờ thì cho chúng về phòng ngủ.

 

Dù bây giờ lớn, nhưng phương diện vẫn nghiêm khắc, đều ngủ chín giờ.

 

Bây giờ chuyển nhà mới, sân viện lớn ba lớp sân, mỗi một phòng cũng thừa sức, nhưng Lão Tứ nhát gan, chịu ngủ một , cứ đòi ngủ chung với các .

 

Hôm nay ngủ ở phòng Đại Ca, ngày mai ngủ ở phòng Nhị Ca, ngày sang phòng Tam ca, còn ban ngày thì thể ngủ trưa trong phòng của .

 

Đây là chuyện riêng của bọn trẻ, cứ để chúng tự sắp xếp.

 

cứ đến giờ ngủ ngoan ngoãn là .

 

Bạch Nguyệt Quý cũng gần như , bản thảo đến chín giờ bốn mươi phút thì dừng bút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-410-la-khong-yeu-nua-sao.html.]

 

Một chú trọng dưỡng sinh như cô, thể thức khuya chứ? Đây là chuyện thể nào, mười giờ chắc chắn sẽ lên giường ngủ.

 

Thêm đó chất lượng giấc ngủ , đều là một giấc đến hừng đông, ngày hôm vẫn tràn đầy tinh thần.

 

đó là lúc ai đó về, còn bây giờ ai đó về , thì mà ngủ chứ?

 

“Bà xã, chuyện bên giải quyết xong hết , thật cũng lên kế hoạch từ sớm, căn bản cần Quảng Thu cố ý gọi điện về để em siết chặt .” Chu Dã .

 

Bạch Nguyệt Quý liếc một cái, “Anh cần cố ý giải thích một nữa , em thể xử lý mà.”

 

Chu Dã chẳng vui vẻ chút nào, “Nếu là phụ nữ bình thường mà chuyện , thể nào cũng gọi điện qua cảnh cáo một phen, thẳng thắn hơn chút nữa thì đích bay qua cũng gì quá đáng. bà xã , em chẳng động tĩnh gì hết ?”

 

.” Bạch Nguyệt Quý bình tĩnh.

 

“Là vì yêu ?”

 

“…”

 

“Là vì đủ yêu, ?”

 

“…”

 

“Nếu yêu, đủ yêu, thì phản ứng như chứ?”

 

Bạch Nguyệt Quý chịu nổi nữa, “…Em chỉ là lòng tin ở thôi.” Lấy lắm cách linh tinh vớ vẩn thế ?

 

Cô đúng là vì tin tưởng , nên nghĩ nhiều về chuyện .

 

Tuy cô cũng tự tin, sợ sẽ ngoại tình chuyện với cô, nhưng nếu chuyện đó xảy thật, cô cảm thấy cũng sẽ đau lòng và thất vọng.

 

Cô cũng sắt đá, chẳng lẽ thể tổn thương chút nào ? Đó là chuyện thể nào.

 

Chỉ là cô thể xử lý tâm trạng và cảnh đó mà thôi.

 

“Bà xã, em bao giờ dùng tiền của , một xu cũng từng tiêu của .” Người đàn ông tiếp tục.

 

Bạch Nguyệt Quý thấy thật khó hiểu: “Em tự tiền, việc gì tiêu tiền của ?”

 

“Em thấy , em chẳng dựa dẫm chút nào cả.”

 

“Không tiêu tiền của , chính là dựa dẫm ?”

 

Người đàn ông ảm đạm, “Phụ nữ tiêu tiền của đàn ông là chuyện thiên kinh địa nghĩa ? Đàn ông kiếm tiền chẳng là để cho phụ nữ tiêu ư? Vậy mà em thể việc gì tiêu tiền của ?”

 

“Không phụ nữ nào cũng thích tiêu tiền của đàn ông, cũng giống như đàn ông nào cũng vui vẻ để phụ nữ tiêu tiền của , đều cùng một đạo lý cả.” Bạch Nguyệt Quý : “Chỉ là em tình cờ gặp một đàn ông như , nhưng em kiểu phụ nữ thích tiêu tiền của đàn ông, em tự kiếm tiền tự tiêu, em thấy thoải mái. Hơn nữa cũng em kiếm tiền, em kiếm tiền cũng khá dễ dàng, tiền của còn tiêu hết, cần gì tiêu của ?”

 

Bao năm qua, tính căn tam tiến viện , cô tích trữ tổng cộng sáu căn nhị tiến viện, mười ba tiểu viện độc lập, tiền tiêu đều là của . Vốn dĩ một căn nhị tiến viện Chu Dã mua cho cô, cạnh một sân viện tên Ngô Nhị Gia.

 

căn nhị tiến viện đó Bạch Nguyệt Quý tính tài sản của , mà tên Chu Dã.

 

, tiền trong sổ tiết kiệm của cô vẫn còn ít, thật sự tiêu hết, vì ngoài việc tích trữ sân viện thì chỉ chi tiêu hằng ngày, ngoài khoản tiêu dùng nào khác.

 

“Em xem, với đàn ông của em mà còn phân biệt tiền của , tiền của em, chẳng lẽ tiền đó là của em hết ? Trong lòng em bao giờ để đó cả.”

 

Bạch Nguyệt Quý ngày mai còn , rảnh để cùng chơi trò Tình sâu đậm, mưa mịt mù, bèn : “Em thấy đang chút cảm xúc đấy, qua phòng Lão Tứ ngủ một đêm cho bình tĩnh nhé?”

 

“Bây giờ em chẳng còn chút kiên nhẫn nào với nữa , em , em chán ghét , tìm mới !”

 

Bạch Nguyệt Quý, “…”

 

--------------------

 

 

Loading...