Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 420: Mong con thành rồng, mong con gái thành phượng

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:59:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện Chu Thành tiểu thúc Chu Dã giữ thủ đô học, Chu Đại Ca và Chu Đại Tẩu đương nhiên là vui mừng.

 

Họ cũng ngờ rằng, Lão Nhị trực tiếp đưa con trai họ đến thủ đô học, đây là chuyện mà đây họ nghĩ cũng dám nghĩ!

 

Con trai giao cho Lão Nhị dạy dỗ , thì họ chẳng lo lắng nữa, cứ chờ hưởng phúc là .

 

Vậy nên hai vợ chồng ở trong làng, gần như là tiếp tục sống cho qua ngày, chỉ chờ con trai nuôi dưỡng.

 

khi chuyện , trong xã đ.á.n.h giá cao về Chu Dã.

 

Bởi vì đứa trẻ Chu Thành thế nào, cả xã đều rõ, đúng là tre mọc măng .

 

Bọn họ vốn tưởng rằng đại phòng nhà họ Chu cũng sắp phất lên .

 

Kết quả ngờ vợ chồng Chu Xuyên càng sống càng thụt lùi, trong lúc đều đang phát triển mạnh mẽ, cặp vợ chồng ngày ngày chạy tới sòng bạc ngầm trấn.

 

Thậm chí còn thua sạch cả tiền học của con trai.

 

Thật , nửa học phí mà Chu Tam Đản nộp cũng là do Chu Xuyên vay , còn về phần lương thực mang đến trường ăn thì càng .

 

Ép đứa trẻ đến mức còn cách nào khác, đành bỏ học xuống phía Nam thuê.

 

Lúc học tiểu học ở công xã, thành tích của , cũng là một đứa trẻ hiếu thuận, vì tiết kiệm tiền cho gia đình mà còn cố học nhảy lớp. Mọi ai cũng , đây tuyệt đối là một hạt giống sinh viên đại học.

 

Kết quả là hai vợ chồng thể chuyện như thế.

 

may mà nhà họ Chu , vẫn còn một Chu Dã, đưa cháu trai đến thủ đô, tương lai chắc chắn sẽ tiền đồ vô lượng.

 

Người trong xã đương nhiên sẽ bàn tán nhiều về chuyện Chu Dã đưa Chu Thành đến thủ đô học.

 

bên làng Cố Gia vẫn còn một nhà thông gia .

 

Chuyện Chu Thành trong rủi may cũng khiến Cố Quảng Hạ, luôn mong con thành rồng mong con gái thành phượng, nảy sinh suy nghĩ, cũng đưa con trai và con gái đến thủ đô học.

 

Đêm đến, liền bàn bạc với Quảng Hạ tức phụ.

 

Bởi vì những năm gần đây, cô biểu hiện cũng tệ, thái độ đối với nhà đẻ cũng dứt khoát.

 

Đối với chuyện cho cô quản tiền, bây giờ cũng còn lải nhải nữa, chung cũng tạm .

 

Vậy nên mới chuyện với cô .

 

Quảng Hạ tức phụ mắng cho một trận: “Anh còn tham lam đủ, chẳng lẽ thì ? Cứ thấy cái gì chiếm một phần, ?”

 

Cố Quảng Hạ ngây cả , nhịn : “Cô cái gì ? Tiểu Tây và Tiểu Bắc con của cô ? Điều kiện giáo d.ụ.c ở thủ đô chắc chắn hơn bên , hơn nữa Lão Nhị và ba đều ở bên đó, thể qua ? Chúng sẽ đưa phí sinh hoạt mà, sẽ để Tiểu Tây và Tiểu Bắc qua đó ăn chực uống chực ở chực !”

 

Quảng Hạ tức phụ : “ thấy hai chị em nó học ở huyện lắm , cần chạy xa như đến thủ đô!”

 

Đùa kiểu gì ? Nếu để con trai con gái đến thủ đô, chúng nó ở đó luôn thì cô ?

 

Gã chồng vô lương tâm của cô một tháng chỉ cho chút phí sinh hoạt, cô dành dụm chút tiền cũng tằn tiện chắt bóp, cô trông cậy con trai con gái thi đỗ đại học trở về báo hiếu .

 

Chạy đến thủ đô ư? Thôi dẹp !

 

Cố Quảng Hạ nào suy nghĩ trong lòng mụ đàn bà : “Cô đồng ý cần , cứ hỏi thử xem, nếu em họ thể sắp xếp thì sẽ để hai chị em nó cùng qua đó học.”

 

Quảng Hạ tức phụ : “ chỉ một đứa con trai, một đứa con gái, đưa chúng nó đến nơi xa như thế học, đây là lấy mạng của !”

 

Cố Quảng Hạ hừ lạnh một tiếng: “Cô toan tính gì , nhưng nếu cô dám ngăn cản, sẽ để yên cho cô !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-420-mong-con-thanh-rong-mong-con-gai-thanh-phuong.html.]

 

Ngày hôm , liền đến công xã gọi điện thoại.

 

Là Cậu Cố máy, nhưng bây giờ Chu Dã ở Thủ đô, Bạch Nguyệt Quý cũng , nên chuyện cứ từ từ .

 

Hơn nữa bây giờ cũng khai giảng , nên cứ học .

 

Lúc Cố Quảng Hạ gọi điện thoại để vận chuyển cám gạo, Quảng Hạ tức phụ cho heo ăn xong liền tranh thủ về nhà đẻ một chuyến.

 

dĩ nhiên vẫn còn qua với nhà đẻ, ruột bà thật sự quỳ xuống nhận sai với bà , chẳng lẽ bà còn nhận ?

 

đối với chuyện con trai con gái Thủ đô học, trong lòng bà thật sự chắc chắn chút nào, nên mới về đây bàn bạc một chút chứ .

 

“Con tuyệt đối đừng để hai chị em nó Thủ đô, một còn mong chúng nó về ? Nếu con lời , cứ để chúng nó học hành cho ở huyện, nếu thi đỗ thì học đại học ở thành phố cũng như thôi, học xong đại học thì về ở đơn vị trong huyện, chuyện gì chăm sóc con cũng tiện. Đi Thủ đô á? Hì hì, thế thì coi như công toi nuôi nấng đôi con , chắc chắn sẽ về nữa , nhất là con bé Tiểu Tây, chẳng qua là bây giờ còn học thôi, chứ thì sớm gả !” Mẹ ruột của bà .

 

Những lời nghi ngờ gì đ.â.m trúng tim đen của Quảng Hạ tức phụ, bà cũng nghĩ như .

 

Đến một nơi như Thủ đô , con gái còn thể coi trọng thanh niên ở quê nhà nữa ? Chắc chắn sẽ gả ở bên đó, ngay cả cái đứa nhà quê bảo mẫu cho mấy đứa em họ cũng lấy chồng ở bên đó còn gì.

 

Con gái gả chồng xa đúng là công toi nuôi nấng mà, ngay cả việc trông mong nó về thăm nhà đẻ một cũng khó, gì đến chuyện chờ nó về hầu hạ lúc già yếu.

 

Còn con trai nữa, nếu nó đến đó thì chắc chắn sẽ cưới một cô gái Thủ đô, lúc con dâu chẳng sẽ hếch mũi lên .

 

chỉ mong sớm “chịu đựng” đủ để thành chồng, còn thể lên mặt oai một phen, chứ kẻ hầu hạ mặt con dâu tương lai!

 

con thấy Quảng Hạ quyết tâm sắt đá , e là con cản .” Bà .

 

“Chuyện gì khó ? Con tìm hai chị em Tiểu Tây với Tiểu Bắc mà , chúng nó bây giờ học cấp ba cả , cũng hiểu chuyện , chẳng lẽ nỡ lòng bỏ rơi ?”

 

điểm rõ ràng là tính sai, chúng thật sự nỡ lòng.

 

Cố Quảng Hạ lái xe mô tô ba bánh huyện chút việc, liền tiện đường ghé qua trường học, gọi hai chị em Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc đang ở nội trú trong trường ngoài ăn trưa.

 

“Cha, chúng con ăn ở trường là , bên ngoài đắt lắm.” Cố Tiểu Tây .

 

Cố Tiểu Tây học muộn, bây giờ cô là một thiếu nữ hai mươi tuổi, nhưng năm nay cũng đang học lớp mười hai, sang năm là thi đại học .

 

Cố Tiểu Tây hề để tâm đến tuổi tác của , thể học tiếp khiến cô vui, tuổi lớn hơn một chút thì ?

 

thỉnh thoảng vẫn thư từ qua với mợ họ, mợ họ bảo cô cần để ý những chuyện đó, cứ chăm chỉ học hành là .

 

Cố Tiểu Bắc năm nay học lớp mười một, cũng đang nỗ lực học tập.

 

Hai chị em đều là thiếu nữ, thanh niên cả .

 

Cố Quảng Hạ đôi con trai gái của thì vô cùng tự hào, : “Thỉnh thoảng ăn một bữa thôi, cha vẫn mời nổi.”

 

Dẫn hai chị em ngoài ăn cơm, ông cũng chuyện đưa chúng đến Bắc Kinh học.

 

Hai chị em mắt đều sáng lên, nhưng nhanh đó Cố Tiểu Tây lắc đầu.

 

“Nếu , cha cứ cho em trai con , con học lớp mười hai , bây giờ thích hợp để chuyển qua đó nữa.”

 

“Sao thích hợp? Chẳng đều như cả ?” Cố Quảng Hạ ngẩn .

 

“Sao mà giống ạ? Mợ họ còn gửi sách giáo khoa và cả đề thi, bài tập luyện tập bên đó cho con, khó hơn bên nhiều lắm.” Cố Tiểu Tây lắc đầu, “Nếu sớm hơn thì , nhưng bây giờ con mà qua đó thì sợ theo kịp tiến độ học bên , sang năm con thi đại học , nếu thì cứ để em trai con ạ.”

 

 

--------------------

 

 

Loading...