Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 444: Ngoại truyện: Ngô Nhị Gia (1)
Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:18:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả cuộc đời của Ngô Nhị Gia đặc biệt huy hoàng.
Chỉ là nhân vô thập , vì ngành nghề và chuyện ăn của gia tộc nên nhân đinh nhà họ Ngô vẫn luôn vượng.
Đến đời của ông, dù nghĩ đủ cách cũng thể một đứa con của riêng .
Từng phụ nữ của ông cũng tìm ít phương thuốc, tất cả cũng chỉ vì mong ‘mẫu bằng t.ử quý’, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chẳng cách nào.
Mãi cho đến một ngày nọ ở phố đồ cổ, ông trông thấy một đứa bé.
Đứa bé đó dắt theo một con chó, một một ch.ó đang lựa đồ cổ. Ông thấy cũng thú vị nên bèn đến bắt chuyện với bé.
Kết quả là, đứa bé chỉ tính cách chững chạc, mà cách năng ăn cũng thua kém lớn là bao.
Tất nhiên vì còn nhỏ nên nhiều thứ vẫn còn hạn chế, nhưng che giấu linh khí toát từ bé.
Gần như là , ông thích đứa bé . Dưới gối mụn con nào, ông kìm mà cảm khái, đây mà là con của thì mấy?
Thế là ông nảy ý định nhận bé con nuôi.
Quá trình nhận con nuôi trắc trở, vì bé đồng ý. Mẹ bé con trai bất kỳ dính líu nào với những như họ.
Ngô Nhị Gia thấy lạ. Nếu mà lo lắng thì mới là lạ, đặc biệt là khi điều kiện gia đình vốn tồi, cần nhận một cha nuôi như ông.
cuối cùng ông vẫn thành công, vì cha của đứa bé đang ăn ở miền Nam, ông gọi một cuộc điện thoại nhờ dò la, kết quả là nhanh chóng dò .
Cũng nhờ giúp đỡ chiếu cố một chút.
Vì việc mà tiếc tặng một con kim thiềm.
Cha ruột của đứa bé cũng hổ là lăn lộn bên ngoài, cần cũng là ai đang giúp , cho nên khi trở về mới thuyết phục đứa bé nhận cha nuôi .
Vốn dĩ Ngô Nhị Gia cũng chỉ nhận con nuôi , từng nghĩ sẽ qua với nhà họ Chu thế nào.
khi nhà họ Chu một lèo đến hai cặp con trai song sinh, trong lòng ông liền cảm thấy nhà họ Chu thật sự là phúc đức sâu dày.
Sau khi Chu Dã từ miền Nam trở về, đến chuyện với ông, ông đổi suy nghĩ, quan hệ hai nhà cũng trở nên thiết hơn.
Nếu mua nhiều hải sản thứ gì đó gửi về, ông đều sẽ cho mang qua bên đó.
Những thứ khác như vải, nhãn càng cần , năm nào cũng .
Cũng từ khi nhận mối tình , bữa cơm tất niên mỗi năm đều trở nên vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì đều là quây quần ăn cùng với nhà họ Chu.
Đương nhiên, đây vẫn là chuyện nhỏ, chuyện ông cho nhà họ Chu là, ông vẫn luôn bí mật cho bảo vệ nhà họ Chu.
Mãi cho đến khi Chu Lão Nhị, nhóc tên Chu Diệp đó mười lăm tuổi, mới phát hiện.
Đây thật sự là một hạt giống để lính mà, mà cảnh giác và lợi hại đến thế , bởi vì ban đầu tưởng đó đang nhắm nhà , cho nên trực tiếp tay.
Người ông phái cũng là một cao thủ, thuộc loại một chấp mấy cũng thể nghiền ép.
Kết quả là khi giao đấu với Chu Lão Nhị chiếm chút thế thượng phong nào, rằng lúc đó Chu Lão Nhị cũng chỉ mới mười lăm tuổi mà thôi.
Đương nhiên, mười lăm tuổi cao một mét tám, còn trải qua huấn luyện hệ thống.
Lúc đó học theo một lính đặc công giải ngũ, ban đầu là đến đăng ký lớp học võ, nhưng đó trực tiếp bái lính đặc công đó sư phụ.
Người lính đặc công sư phụ cũng là lớn lên, thương , thật sự dốc túi truyền thụ hết tuyệt học cả đời.
Cả đời Ngô Nhị Gia từng hâm mộ ai, nhưng , ông thật sự hâm mộ Chu Dã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-444-ngoai-truyen-ngo-nhi-gia-1.html.]
Bốn con trai, nào nấy đều là rồng phượng giữa loài .
Lão Đại học một chính khí từ cha nuôi đó, bước lên con đường chính trị. Vì thông minh cơ duyên, nên thăng tiến nhanh, mới ba mươi tuổi là thị trưởng của một phương.
là thăng tiến nhanh nhất trong lịch sử.
Lão Nhị lính, sư phụ của nó giới thiệu, thậm chí còn đội đặc nhiệm bí mật mà ngay cả ông cũng thể dò la tin tức, khi nó mới hai mươi hai tuổi.
Thằng nhóc Lão Tứ từ nhỏ dẻo miệng, tướng mạo giống nó, nhưng tính cách thì mười phần giống hệt bố nó, đúng là đám bạn học nữ mê mệt, từ hồi tiểu học bạn gái .
Sau nó dấn giới giải trí, nơi đó đối với khác thật sự là khó từng bước, nhưng với nó thì như cá gặp nước.
Còn đứa con nuôi xếp thứ ba của ông.
Đứa con nuôi do chính tay ông bồi dưỡng, gần như là cầm tay chỉ việc.
ngoài đều con nuôi của ông là trò giỏi hơn thầy, đương nhiên chính Ngô Nhị Gia cũng cảm thấy như .
Tuy cả đời một đứa con ruột nào, nhưng đối với ông thì chuyện đó cũng chẳng gì quan trọng.
Bởi vì con nuôi cũng là con, hơn nữa dù là con ruột cũng chắc khiến ông hài lòng như đứa con nuôi .
Từ năm mười sáu tuổi, đứa con nuôi trực tiếp gánh vác đại kỳ của nhà họ Ngô.
, chỉ mới mười sáu tuổi thôi, ngay cả bản ông năm đó cũng đến mười tám tuổi mới thể miễn cưỡng tiếp quản gia nghiệp, nhưng đứa con nuôi mười sáu tuổi thể chấp nhận tất cả những điều mà hề áp lực.
Không chỉ , nó còn tự học kinh tế học và xã hội học, lấy tất cả các bằng cấp đó, đúng chuẩn một nhân tài chất lượng cao.
Chính vì quá tài giỏi nên khi nó tròn mười tám tuổi, Ngô Nhị Gia cũng bắt đầu một ông chủ vung tay.
Ông tận mắt chứng kiến đứa con nuôi mười tám tuổi của tẩy trắng những sản nghiệp đó như thế nào.
Làm ăn trong ngành của họ, cho dù quang minh chính đại đến , sản nghiệp trong tay liệu thể trong sạch ?
Chuyện đó là thể.
con nuôi của ông , tẩy trắng bộ những thứ trong sạch đó, chỉ , nó còn thành lập quỹ từ thiện, lấy danh nghĩa nhà họ Ngô quyên góp một khoản tiền lớn để hỗ trợ xã hội.
Hành động quả thực ngoài dự liệu của Ngô Nhị Gia, nhưng khiến ông đặc biệt hài lòng.
Không chỉ ông hài lòng, mà mấy bạn già của ông ai nấy đều vô cùng cảm khái, còn từng với ông, bao giờ nghĩ đến việc nhận đứa trẻ nhà họ Chu con thừa tự ?
Dù thì Lão Chu gia cũng bốn con trai, nhận một đứa về cũng chẳng chuyện gì to tát.
Ngô Nhị Gia nào từng nghĩ tới? Chỉ là cuối cùng vẫn phủ quyết, vì bên nhà họ Chu sẽ đồng ý, con nuôi hiếu thuận với ông, nhưng e là nó cũng sẽ đồng ý.
Bởi vì từ đầu đến cuối, đứa con nuôi thậm chí còn ý định kế thừa gia nghiệp nhà họ Ngô.
Chuyện khác thể màng, duy chỉ điểm là khiến Ngô Nhị Gia phiền lòng.
Cái gia nghiệp đồ sộ của nhà họ Ngô, đổi là khác thì thật sự ghen đỏ cả mắt, nịnh bợ cha nuôi đến c.h.ế.t, nhưng thằng nhóc Lão Tam từ nhỏ chẳng để tâm đến.
Vận may của thằng nhóc cũng thuộc loại nghịch thiên .
Hồi nhỏ ông dắt ngoài chơi, nó xuống sông bơi thôi cũng thể vớt viên đá quý to bằng nắm tay, mà một viên, đến mấy viên lận.
Nó chọn viên lớn nhất tặng cho nó, còn thì đưa hết cho cha nuôi .
cứ tưởng vận may của Lão Tam chỉ thế thôi ?
--------------------