Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 466: Phiên ngoại: Châu Bác (1)
Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:19:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm đó Châu Bác đang trong rừng rậm ở khu Tam Giác Vàng, bất ngờ tìm một cây huyết sâm vô cùng quý hiếm.
Phải hình dung thế nào về mức độ quý giá của loại huyết sâm đây?
Người sở hữu nó gần như tương đương với việc thêm một mạng sống.
Kết quả, huyết sâm đến tay, bắt gặp một đàn ông trẻ tuổi trúng kỳ độc.
Châu Bác lúc là một lão làng chuyên lưỡi dao, một liên quan c.h.ế.t mặt, cũng chẳng thèm để tâm.
Chỉ là nhanh đó, dừng bước.
Bởi vì dù trúng loại kỳ độc , đối phương hồi phục nhanh, còn mở mắt dậy.
Điều khiến Châu Bác chút kinh ngạc.
Nếu lầm, chất độc mà đối phương trúng chính là tà độc chí mạng nhất. Không loại độc từ , nhưng nó trong top ba bảng xếp hạng kịch độc.
Hơn nữa căn bản t.h.u.ố.c giải, mà còn sùi bọt mép, cứng đờ đen kịt, chỉ trong nháy mắt thể dậy như chuyện gì.
Đối phương thấy Châu Bác hiển nhiên cũng sững sờ một lúc, bèn dùng tiếng Anh : “Anh là ai?”
“Người qua đường.” Châu Bác cũng đáp bằng một thứ tiếng Anh vô cùng thuần thục.
Đối phương ném cho mấy đồng tiền vàng, : “Giúp tìm một ít d.ư.ợ.c liệu ở gần đây. Đừng thấy bây giờ cử động , nhưng nhớ cho kỹ, đừng giở trò gì, nếu sẽ khiến hối hận!”
Châu Bác liếc mấy đồng tiền vàng, quét mắt về phía , “ uy hiếp.”
Nói xong liền xoay định bỏ .
Đối phương sốt ruột, “Này , em, em đừng mà, chê ít ? Nếu chê ít thì thêm cho, cứ giá là .”
Bây giờ cử động , nhưng bắt buộc tìm vị t.h.u.ố.c cuối cùng trong một thời gian nhất định, nếu thì thật sự sẽ mất mạng.
“Thêm cho mấy đồng nữa, thôi thôi, cho hết, cho hết! Túi năm mươi đồng tiền vàng, cho hết!”
phía để ý đến , cuối cùng vội : “Anh em, thế , giúp , nợ một ân tình!”
Nghe thấy lời , Châu Bác mới dừng bước, xoay trở .
“Ân tình của đáng tiền ?” Châu Bác đ.á.n.h giá .
Đối phương ha hả: “Anh em chịu thì cần hỏi câu nữa. Dược liệu cần hình dạng…” Sau một hồi miêu tả, mới bảo Châu Bác tìm.
Châu Bác động đậy, thong thả lấy một chiếc khăn tay từ trong túi , để lộ thứ bên trong.
“Huyết sâm!” Đối phương trợn to hai mắt, “Cây huyết sâm mà dẫn theo hơn mười , tốn mất nửa năm trời cũng tìm , tìm thấy!”
Châu Bác bứt một ít rễ từ cây huyết sâm ném cho , “Tốt hơn d.ư.ợ.c liệu cần nhiều nhỉ.”
Đối phương gì, liếc phần rễ huyết sâm rõ ràng mới đào lên lâu , chút do dự mà ăn luôn.
Sau khi ăn xong uống thêm một loại t.h.u.ố.c khác, xong xuôi hết những việc , mới thở phào một , về phía Châu Bác định gì đó.
Châu Bác lên tiếng : “Cậu là hoạt động ở khu Cấm Địa đúng ?”
Đối phương kêu ‘ái chà’ một tiếng, “Thế mà cũng ? Trên đặc điểm gì ?”
“Trực giác.” Châu Bác thản nhiên .
“Vậy thì trực giác của đúng là chuẩn thật.”
Thể chất của rõ ràng là cực kỳ , mới ăn rễ huyết sâm và t.h.u.ố.c của đầy năm phút thể dậy hoạt động tay chân.
Sau khi hoạt động thoải mái, liền về phía Châu Bác: “Anh em, cây huyết sâm của việc cần dùng gấp, một em sinh t.ử đang cần nó, bán cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-466-phien-ngoai-chau-bac-1.html.]
Câu trả lời của Châu Bác vô cùng ngắn gọn: “Không bán.”
Đối phương liền sa sầm mặt, “Anh em, đây là đang ép tay đó .”
Châu Bác nhạt một tiếng, “Vẫn thấy thủ của ở Cấm Địa .”
Dứt lời, tay .
Đối phương ngờ hung hãn như , tay là tay ngay, nhưng cũng hề kém cạnh, lập tức giao đấu với .
Bất kỳ mối quan hệ hữu hảo và hòa bình nào cũng đều xây dựng tiền đề thực lực của đôi bên ngang ngửa .
Thực lực đủ thì tư cách xuống chuyện.
Châu Bác và đối phương bất phân thắng bại.
“Thôi thôi, đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h đ.ấ.m sở trường của . Cậu mà thật sự đánh, sẽ dẫn đến cấm địa để đấu với một khác. Dưới tay đó, trụ nổi ba phút là bại trận .” Đối phương xua tay .
Châu Bác cũng che giấu ý đồ của nữa: “Đưa đến cấm địa, chuyện cứu coi như xóa sổ.”
Đối phương lúc mới , : “Cậu đến đó bao giờ ? Nhìn thế , còn tưởng chứ.”
Châu Bác gì.
Đối phương : “Cấm địa chỗ để đùa giỡn , nơi đó thể so sánh với khu Tam Giác Vàng . Nếu đến đó, thể thiếu thế lực bảo vệ hộ tống, nếu thì e là đến cơ hội để trưởng thành cũng .”
Châu Bác : “Thế lực của lớn lắm ?”
“ thế lực, nhưng cần cây huyết sâm của thì . thuộc bất kỳ bang phái nào, chỉ là chút giao tình với họ, còn cách nào khác nên đành dốc lực cứu giúp thôi.” Đối phương túi quần của : “Mà cũng , tìm thấy huyết sâm bằng cách nào ?”
Anh dẫn tìm nửa năm trời, cuối cùng còn suýt mất mạng, mà vẫn tìm huyết sâm, ngờ tìm thấy.
Châu Bác ném huyết sâm qua: “Ở vùng đất cấm, bảo vệ một .”
Đối phương ha ha một tiếng: “Anh em, giá trị của cây huyết sâm . Dù cũng nợ một giúp đỡ, chiếm hời của . sẽ đưa , khi nào cần, dùng cây huyết sâm sẽ giúp ba . Sau ba , chúng xóa sổ.”
Châu Bác liếc một cái gật đầu.
Đối phương thêm gì nữa: “Vậy thì với ngay , thời gian để trì hoãn .”
Trên đường , Châu Bác cũng hỏi nhiều về , điều khiến đối phương vô cùng ngạc nhiên. cũng hỏi nhiều về Châu Bác, vì cả hai đều quen.
Hơn nữa, dù cảm thấy trai trẻ tệ, nhưng một khi đến vùng đất cấm, đợi khi dùng hết ba cơ hội, e rằng trai sẽ chôn ở đó.
Vì cũng cần nhiều gì.
Kết quả là, nửa đường trở về, Châu Bác thấy cây huyết sâm thứ hai, liền đào nó lên.
Đối phương đến ngây cả .
Huyết sâm mà cầu còn , mà tìm thấy hai cây trong vòng một ngày, đây là con của trời ?
Trên đoạn đường tiếp theo, họ còn bắt gặp cả linh chi, nhân sâm các loại, nhưng đối với những thứ hiếm thấy trong mắt thường , Châu Bác chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.
Những thứ gặp ở ngoài hoang dã nhiều đếm xuể, mà đồ tích trữ trong nhà cũng đủ nhiều , cần thiết đào thêm.
Đối phương cũng chẳng hứng thú gì, nhưng cảm thấy hôm nay bắt gặp quá nhiều nhân sâm và linh chi, nhịn mà liếc bên cạnh một cái.
Anh cảm thấy, sự kỳ lạ lẽ bắt nguồn từ , quả là tầm thường!
“Anh em, tên là gì?” Đối phương nhịn cả một quãng đường, cuối cùng nhịn nữa, lúc lên thuyền liền hỏi tên .
--------------------