Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 475: Ngoại truyện: Cặp song sinh nhà Châu Diệp

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:19:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

cả, tên là Châu Văn.

 

Châu Vũ là em trai thứ hai của , tuy nó chỉ nhỏ hơn mười phút, nhưng nhỏ vẫn là nhỏ, em trai thì mãi mãi là em trai, cho dù nó phục, vì chuyện mà thách đấu mấy chục để giành cả, cuối cùng cũng .

 

Xét về đ.á.n.h , hai đứa một chín một mười, đừng hòng chiếm chút lợi lộc nào của đối phương, nhưng vị trí cả , vẫn vững.

 

Lúc nhỏ, chúng lớn lên cùng bố và ông bà ngoại, nhưng đó ông bà nội đón hai đứa chúng đến thủ đô học.

 

Lúc đó, chúng bố treo lên đánh, gọi là đau điếng. Hai đứa chúng ai cũng sợ, trời sợ, đất sợ, thật đấy, chỉ sợ mỗi cái thắt lưng quần của bố thôi.

 

Quất một cái, thật sự đau chịu nổi.

 

Trận đòn đó thật sự suýt nữa chúng tưởng rằng sẽ thấy mặt trời ngày mai nữa.

 

Thế là chúng gọi điện mách ông nội, bảo ông đến dạy dỗ bố.

 

Cuối cùng thì dạy dỗ, nhưng ông đón cả hai đứa . Đi cũng , chúng chẳng đảo nữa!

 

Lúc đó mười tuổi , đến tuổi học tiểu học từ lâu.

 

Hơn nữa thủ đô lớn, là nơi xa lạ, sự chú ý của chúng lập tức thu hút, hề cảm thấy quen chút nào.

 

Bởi vì từ nhỏ chúng giỏi xã giao, tính cách như chúng thì cũng thấy lạc lõng, thiệt thòi.

 

lúc đến thủ đô, thật đúng kỳ nghỉ hè, nên ông nội đưa chúng về quê.

 

Ở quê mở một nông gia lạc, là do chú Trương Kế của chúng về làng khởi nghiệp xây dựng nên.

 

Nơi đó nổi tiếng khắp vùng, cũng vui, cái gì cũng . Đi mò tôm bắt cua, nhặt trứng gà, còn cưỡi trâu, chăn cừu, còn thể hái đài sen, còn nơi trồng mía, đậu phụ, nhiều ơi là nhiều.

 

À đúng , ông nội còn dẫn chúng núi đào mật ong rừng nữa.

 

Không loại nuôi nhân tạo , mà là mật ong hoang dã, lấy từ trong hang núi kín mít.

 

Còn đào gì nữa? Đào nhân sâm, đào linh chi, còn dẫn chúng tìm ổ gà rừng, mò trứng gà rừng.

 

Những chuyện đó thật sự khiến chúng bội phục ông vô cùng.

 

Sau đó ông còn đưa chúng câu cá, thậm chí là xuống sông bơi lội, tất cả những việc mà đây chúng từng .

 

Cuối cùng, lúc ông nội định đưa chúng về thủ đô, hai đứa còn chẳng rời khỏi quê hương nơi bố lớn lên, cảm thấy nơi quá tuyệt vời.

 

Bởi vì bố quá bận, đến mức bao giờ đưa chúng về quê, hề quê tuyệt đến thế!

 

Dĩ nhiên chúng cũng loáng thoáng vài lời về quê nhà, nhưng từng về bao giờ. Giờ về , cũng tận mắt chứng kiến quê hương phát triển đến nhường nào.

 

Chúng còn đến thắp hương cho ông cố bà cố, đốt tiền giấy cho các cụ nữa. Đây cũng là đầu tiên chúng đốt những thứ cho ông cố bà cố.

 

Nói chung, trải nghiệm về quê đó của chúng tuyệt vời, lúc thật sự chút nỡ.

 

ông nội hứa với chúng , chỉ cần về thủ đô thi hạng nhất, đến nghỉ đông sẽ cho về.

 

Vào kỳ nghỉ đông, ở đây nhiều bánh hồng dẻo các loại sẽ chín rộ, lúc đó còn nhiều bánh hồng dẻo nữa, bánh hồng dẻo Thủy Tinh ở đây là một tuyệt phẩm.

 

À , lúc đó còn thể về thu hoạch mật ong mùa đông.

 

Lần núi chúng đào mấy tổ ong rừng lận, trong đó hai tổ lấy nhiều mật nên để dành mùa đông về lấy tiếp.

 

Vừa thể , chúng liền đồng ý.

 

Thế là chúng chào tạm biệt những bạn mới quen ở đây, hai bên còn tặng quà cho nữa.

 

, khi về đây hai em kết nhiều bạn, cũng thiếu bạn bè, tính cách đặc biệt giống bố của chúng hồi nhỏ.

 

Chuyện là do các cụ già trong làng , họ bảo bố của chúng ngày xưa cũng y như chúng bây giờ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-475-ngoai-truyen-cap-song-sinh-nha-chau-diep.html.]

 

Sau khi ông nội đưa về thủ đô cũng hề nhàm chán, vì ông nội thường xuyên nhờ đưa chúng đến công viên công ích, cũng cho chúng đến viện dưỡng lão quét dọn sân vườn, mang ấm đến cho các cụ già.

 

Vào những dịp nghỉ lễ ngắn, ông còn cho chúng về quê, cho chúng mang đồ dùng học tập, quần áo và một ít đồ ăn vặt đến cho trẻ em ở một vùng núi hẻo lánh.

 

Lúc đó chúng mới phát hiện , thì vẫn những sống nghèo khổ đến thế, và khi ông nội nỗ lực kiếm tiền, ông sẽ xây trường học cho họ, để họ thể đến trường.

 

Chúng bao giờ thấy một môi trường sống như , cảm thấy thật khó mà tin .

 

Cú sốc đối với chúng thật sự hề nhỏ.

 

Sau kỳ nghỉ lễ ngắn trở về, chúng cứ như thể trưởng thành một đêm, sửa đổi nhiều thói quen .

 

mà ông nội sai vặt chúng cũng hề khách sáo chút nào nhé, vì ông bắt chúng tã cho Tiểu Ngự Ngự.

 

Tiểu Ngự Ngự là con trai của bác cả chúng , trông giống hệt hai em , cứ như là em trai ruột .

 

dù cho là em trai ruột cũng , ôi, đó thật sự là một trải nghiệm tồi tệ.

 

Có điều, khả năng thích ứng của con luôn kỳ diệu như , lúc đầu thật sự khiến hai em chúng nôn thốc nôn tháo, nhưng lâu quen dần.

 

Cậu em họ nhỏ còn đặc biệt quấn chúng nữa, buổi tối đòi ngủ chung với chúng .

 

mùi sữa thằng bé thơm ơi là thơm, thơm phưng phức.

 

thì, từ lúc ở hải đảo trở về thủ đô, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, sự đổi của chúng thật sự lớn.

 

Đến nỗi khi bố chúng từ hải đảo qua ăn Tết, thấy hai em chúng thì rõ ràng là mang vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

 

Chúng còn lén lút lén.

 

Bởi vì bố chúng tò mò ông nội dạy dỗ chúng thế nào, thế bố chúng ông nội mắng cho một trận trong thư phòng.

 

Ông bố học cái thói hư tật đó, hồi nhỏ ông bao giờ đ.á.n.h bố và bác cả như thế, giờ bố thì lắm, đ.á.n.h con như !

 

Tóm mắng một trận tơi bời.

 

Bố chúng ở bên ngoài thì oai phong lẫm liệt, nhưng ở mặt ông nội thì đến cái rắm cũng dám thả.

 

Sau đó chúng sống ở thủ đô.

 

Mỗi dịp nghỉ hè, nghỉ đông hàng năm, chúng đều về quê một chuyến, nhưng từ năm lớp Tám, chúng tự bắt tàu hỏa về quê. Lớn nên cần ông nội đưa về, nhờ khác đưa về nữa, chúng thể tự mua vé .

 

Ở trong thôn, nhà chúng là một căn biệt thự, rộng rãi vô cùng.

 

Còn về chuyện ăn uống thì cần ăn ở nhà , cứ trực tiếp qua nhà chú Trương Kế ăn là , thì nhà hàng ăn, tiêu sái lắm.

 

Chúng đặc biệt thích về quê, mãi cho đến khi lên cấp ba, đến năm lớp mười hai thì bận rộn vô cùng, dốc lực để đối phó với kỳ thi đại học.

 

Bà nội giờ vốn thong dong cũng đặc biệt mời gia sư về cho chúng , còn chuẩn ít đồ ăn thức uống ngon, sợ chúng đủ dinh dưỡng.

 

dinh dưỡng của chúng đủ chứ, chúng lớn lên khiến khác ghen tị đấy.

 

Sau , hai em chúng một đỗ Bắc Đại, một đỗ trường Quốc phòng.

 

Lão Nhị học Bắc Đại, còn học Quốc phòng.

 

Sau đó, cuộc đời riêng của hai em chúng chính thức bắt đầu.

 

Sau khi nghiệp, Lão Nhị nước ngoài du lịch vài năm, đó thì về phụ giúp ông nội quản lý chuyện kinh doanh.

 

Còn trực tiếp Bộ Quốc phòng, thực hiện lý tưởng và mục tiêu của riêng .

 

--------------------

 

 

Loading...