Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 146: Tỷ tỷ đã không còn đau nữa
Cập nhật lúc: 2025-04-18 11:54:01
Lượt xem: 514
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi ánh trăng đầu tiên chiếu xuống Biện Chiêu Đệ, yêu tính chiếc ngọc cốt đinh lập tức kích phát, lúc nó đang phóng thích sức mạnh, nhanh chóng khiến Biện Chiêu Đệ yêu hóa.
Dù Minh Vân đảo chủ dùng túi vải huyền hoàng che chắn ánh trăng, vẫn thể ngăn cản hành động của ngọc cốt đinh , chỉ thể chậm sự lan rộng của yêu tính.
Minh Vân đảo chủ và Vãn Tranh thể gần, cũng chẳng cách nào ngăn cản, nhưng bọn họ đều hiểu rõ: một khi yêu hóa thành công, nàng sẽ trở thành yêu vật tiêu diệt .
Nếu như ở thời điểm trạng thái đỉnh phong, họ vẫn thể trì hoãn một thời gian. hiện giờ linh lực trong cơ thể tiêu hao đến bảy, tám phần, nếu chính diện đối kháng, e rằng chỉ còn con đường chết.
“Vãn Tranh, mau cùng bố trí trận pháp phong tỏa, khi khôi phục tinh lực, tuyệt đối thể để cốt yêu rời khỏi hậu sơn, gây họa cho dân lành!” Minh Vân đảo chủ .
Tơ đỏ dần phủ kín bộ khuôn mặt Biện Chiêu Đệ, khi lan đến cánh tay thì đột ngột rút lui một đoạn, đó là ý thức đang hấp hối của nàng, đang tiến hành kháng cự cuối cùng với ngọc cốt đinh.
“Chẳng lẽ ngươi sức mạnh ? Hai tên đạo tu ức h.i.ế.p ngươi đến mức , ngươi trở nên mạnh hơn để tự báo thù ?”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Không… sẽ hại Tiểu Đồng mất… sẽ hại Tiểu Đồng mất…”
“Nữ tu rõ ràng cùng một phe với đám đạo sĩ đó, những lời nàng chẳng qua chỉ là g.i.ế.c ngươi thôi, ngươi thật sự tin lời của nàng ?”
“Nàng nhất định sẽ đưa Tiểu Đồng đến, nàng nhất định sẽ đến mà…”
“ từng thời gian , ngươi xem nàng đến ? Nhất định là nàng sợ ngươi trả thù, nên sớm trốn nơi nào đó ! Đừng chống cự nữa, chỉ khi chấp nhận sức mạnh của , ngươi mới thể báo thù những kẻ lừa gạt ngươi!”
Khi Sở Lạc cùng Liêu Tự Diêu đưa Tiểu Đồng đến, cảnh tượng trong trận pháp khác với đó.
Chiếc túi vải huyền hoàng xé toạc một lỗ ở trung tâm, ánh trăng xuyên qua chỗ hở đó rọi xuống, một bộ hài cốt lơ lửng ánh trăng, những sợi tơ đỏ quấn quanh thể đang tung bay theo gió đêm.
Yêu khí nồng đậm hắt bóng đỏ rực bộ xương trắng, từ xa chẳng khác gì một vũng máu.
Những sợi tơ đỏ vẫn đang di chuyển thể bộ xương đó.
“Nàng đang yêu hóa?!” Sở Lạc kinh hãi mở to mắt, ngay đó một ảnh lao tầm của nàng, sắc mặt lập tức đổi, vội vàng đuổi theo: “Tiểu Đồng, mau!”
“Tỷ tỷ——”
Một giọng trẻ con non nớt, lạc lõng vang lên giữa đêm tối đầy nguy hiểm.
Giống như một hòn đá ném ao c.h.ế.t tĩnh lặng, khuấy lên nghìn tầng sóng.
Bên trong lớp tơ đỏ quấn quanh, Biện Chiêu Đệ cũng bừng tỉnh, mở mắt .
Tiểu Đồng chạy nhanh về phía Biện Chiêu Đệ, đồng thời một sợi tơ đỏ cũng lao về phía nó.
ngay khi sợi tơ sắp đ.â.m xuyên mi tâm Tiểu Đồng, nó dừng khựng giữa trung trong chớp mắt, nhanh chóng rút lui.
Cùng lúc đó, những sợi tơ đỏ phủ Biện Chiêu Đệ cũng bắt đầu rút về phía ngọc cốt đinh
Tơ đỏ rút sạch, yêu khí tan biến.
Biện Chiêu Đệ một nữa hiện mắt , hề dấu hiệu nào của sự suy tàn, nàng trở về dáng vẻ lúc sinh thời, chính là hình ảnh tỷ tỷ trong ký ức của Tiểu Đồng.
Thế nhưng ảnh nàng chút mờ ảo, là nàng dùng hồn thể của để hiện với hình dạng mà Tiểu Đồng quen mắt.
Oán khí thể tiêu trừ, nhưng chấp niệm thì khó dứt. Vong linh thể ngưng tụ vì chấp niệm, cũng thể tan biến khi chấp niệm giải tỏa.
Biện Chiêu Đệ đáp xuống đất, cúi , dang rộng hai tay. Tiểu Đồng lao lòng nàng, đôi mắt cong cong rớm lệ.
“Họ lừa , thật sự thể gặp tỷ tỷ! Tỷ, còn đau khổ nữa, sẽ còn đau khổ nữa…”
“Tiểu Đồng… thật sự cao hơn …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-146-ty-ty-da-khong-con-dau-nua.html.]
Dù chỉ còn là hồn thể, thể cảm nhận nhiệt độ như sống nữa, Biện Chiêu Đệ vẫn dịu dàng cúi mắt xuống, nhẹ nhàng cọ lên má Tiểu Đồng.
“Thì Tiểu Đồng vẫn còn nhớ , nhớ suốt bốn năm…”
“Tỷ, dẫn , thể chia sẻ cùng tỷ, Tiểu Đồng sợ đau , thật sự sợ!”
Biện Chiêu Đệ khẽ lắc đầu: “Tiểu Đồng sống thật . Tỷ tỷ còn đau nữa .”
Gió đêm thổi qua, cuốn theo hồn phách của Biện Chiêu Đệ tan trong gió. Tại chỗ đó, Tiểu Đồng vẫn ôm chặt lấy bộ hài cốt, bao lâu trôi qua, trời cũng sáng.
Mọi lặng lẽ chờ cách đó xa.
【Chúc mừng ký chủ thành nhiệm vụ ẩn “Tái ngộ tình ”, nhận 400 điểm khí vận, khí vận hiện tại: -7239.】
Nhìn Tiểu Đồng vẫn ôm bộ hài cốt, chậm rãi kể những chuyện xảy trong bốn năm qua, Sở Lạc đột nhiên cất tiếng:
“Minh Vân tiền bối, sư tỷ, đến kinh thành.”
Đảo chủ Minh Vân vuốt râu, ánh mắt chút khó xử:
“Ngươi lên kinh, chẳng lẽ là vì quốc sư của Nghiệp Quốc?”
“Oan đầu, nợ chủ, căn nguyên loạn lạc của Nghiệp Quốc ở tà tu quốc sư và hoàng đế. Cả hai bọn họ đều đáng chết.”
Sở Lạc lập tức hành lễ với Minh Vân đảo chủ, : “Tên quốc sư tà tu tu vi Hóa Thần hậu kỳ, là cảnh giới hiện giờ thể với tới... vì khẩn cầu tiền bối Minh Vân tương trợ, Sở Lạc nhất định sẽ ghi nhớ ân tình của tiền bối, báo đáp.”
“Tiểu Sở, con đừng vội những lời .” Minh Vân đảo chủ vội vã khoát tay, “Không chịu giúp con , tình hình Nghiệp Quốc trong lòng cũng như cái gai. Hắn chủ động chọc tiên môn, nhưng mưa gió tại nơi , thực sự khiến thấy ghê tởm.”
“ tu sĩ đại năng bọn dám bước kinh thành Nghiệp Quốc , bởi tên tà tu e ngại những tu vi cao hơn . Một khi tu vi cao hơn bước kinh thành, sẽ lập tức g.i.ế.c .” Minh Vân đảo chủ bất lực ôm n.g.ự.c than: “Đạo sĩ nào chịu nổi cái nghiệp chứ...”
“Vậy thể bước kinh thành Nghiệp Quốc chỉ thể là tu sĩ tu vi thấp hơn thôi ?” Sở Lạc cau mày .
Nếu chỉ một nàng , đúng là nguy hiểm, nhưng lúc cũng chẳng còn cách nào khác...
“Đừng vội.” Minh Vân đảo chủ sang Vãn Tranh, “Con hãy đưa Tiểu Sa đến nơi tổ chức đại tỷ thí , lát nữa sẽ đưa Tiểu Sở đến hoàng cung Tĩnh Quốc một chuyến, cần lo về sự an của con bé.”
“Vâng.” Vãn Tranh gật đầu, ngay đó ảnh liền biến mất.
Thấy thời gian cũng gần kề, Minh Vân đảo chủ liền bước về phía Tiểu đồng.
“Tiểu oa nhi.” Minh Vân đảo chủ mỉm vỗ nhẹ lên lưng đứa bé, an ủi: “Mọi chuyện qua , may mà con đến kịp, đánh thức thần trí của tỷ tỷ con, mới để nàng trở thành yêu vật. Giờ nàng tái nhập luân hồi .”
Tiểu đồng dùng tay áo lau nước mắt nơi khóe mắt.
“Luân hồi? Vậy tỷ tỷ uống canh Mạnh Bà ?”
“Cái đó... chắc là sẽ uống.”
“Uống canh Mạnh Bà , tỷ tỷ sẽ còn nhớ Tiểu Đồng nữa …”
“Nàng cũng sẽ quên hết những đau khổ từng trải qua ở kiếp mà.”
“Vậy thì uống , uống mấy bát cũng , quên Tiểu Đồng cũng .”
“Ha ha ha, tiểu oa nhi, con còn nhớ tỷ tỷ con từng con sống cho ?”