Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 228 – Ăn bậy đồ người khác đưa
Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:36:51
Lượt xem: 394
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm khuya vắng lặng.
Đệ tử đạo tu trong Lăng Vân Quán nghỉ ngơi, làn gió yên ả thổi qua khiến cảm thấy lạnh.
Mọi thứ ở đây đều giống hệt như lúc nàng rời khỏi Tinh Vân Thành, lẽ cũng chính vì mà Sở Lạc cảm thấy khó chịu.
Lão tổ của Dịch gia mất tích, mà Lăng Vân Quán—một nơi đến Kim Đan tu sĩ cũng — vẫn yên vô sự.
Nàng khắp nơi quan sát nhưng vẫn phát hiện điều gì bất thường. Định xoay về đột nhiên cảm thấy ánh trăng hôm nay chút kỳ lạ.
Trên mặt trăng nhiều mảng tối, kỹ thì thấy những bóng tối mang hình dáng… đang vặn vẹo.
Sở Lạc trong sân ngắm trăng suốt một đêm. Sáng sớm hôm , nhà họ Dịch tìm đến.
Là vị tử Dịch gia hôm qua, tuy trong lòng vẫn còn ám ảnh bởi cảnh nàng “ chuyện với khí”, nhưng đây là mệnh lệnh của gia chủ, đành miễn cưỡng tuân theo.
“Ờm… Sở đạo hữu, gia chủ nhà , gia chủ tiền nhiệm bệnh e là thể hồi phục sớm, nên đặc biệt sai đến hỏi ngài: ngài ủy thác luyện khí gì, để khi tìm thấy thể đích mang đến giao cho ngài.”
“Không , cũng vội rời .”
“Khụ khụ… nhưng chúng thì gấp. Chắc ngài cũng , Dịch gia giờ lão tổ mất tích, gia chủ cũ bệnh nặng, tình hình như , ngày mai gia chủ định phong tỏa thành để tìm . Nếu hôm nay ngài rời , thì ngày mai e rằng thể nữa.”
“Phong thành?”
“ !”
“Ta nhờ gia chủ tiền nhiệm luyện một thanh linh kiếm, nhưng hình dáng nó như thế nào. Tìm như liệu khó ?”
“Không khó khó!” Đệ tử Dịch gia xòa. “Lập tức sẽ mang đến cho ngài ngay!”
Thấy vội vã , Sở Lạc thở dài.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Một một đều đuổi . Người là sợ gặp chuyện, còn … cũng thế chăng?”
“Ha ha ha…”
“Không vì sợ ngươi gặp chuyện còn gì. Nếu ngươi bỏ mạng ở đây, thì lão đạo sĩ mù đó chắc chắn sẽ dễ dàng bỏ qua cho .”
Trong một căn phòng hẻo lánh của Dịch gia, một nam nhân khoác hắc bào thu con mắt đỏ như m.á.u lòng bàn tay, ánh mắt đầy hứng thú về phía nữ yêu nhện đội nón đen che mặt.
“Sao g.i.ế.c nó?”
“Ai?” Giọng nữ truyền từ chiếc nón.
“Nhanh như quên ? Hay ngươi đến cả bản là ai cũng quên?”
Nữ tử im lặng lâu. “Ý ngươi là con yêu nhện từ Động Chức Nguyệt?”
“Đã hiểu rõ như , còn mau tự vá lỗ hổng đó?”
Nữ tử dậy, cung kính hành lễ với đối diện: “Vâng.”
Nàng rời bao lâu, ngoài cửa vang lên giọng của Dịch Anh Thâm.
“Việt Kim đại nhân, ngài gọi đến việc gì?”
“Vào .”
“Vâng.”
Cửa mở , Dịch Anh Thâm bế theo một bé trai chừng một tuổi bước .
“Thôn Nguyệt, đây.” Việt Kim ngoắc tay gọi đứa trẻ. Thấy , bé trai lon ton chạy gần.
ngay đó, Việt Kim bất ngờ tung một chưởng tà khí đánh thẳng Thôn Nguyệt.
“Đại nhân, ngài gì !” Dịch Anh Thâm hoảng hốt định lao đến, nhưng ngay lúc , thấy con trai co .
Sau khi tà khí nhập thể, Thôn Nguyệt gập , nôn khan liên tục, cuối cùng cũng nôn một viên kẹo đang phân hủy dở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-228-an-bay-do-nguoi-khac-dua.html.]
Điều kỳ lạ là, viên kẹo mọc từng sợi tơ nhỏ. Việt Kim bé trai mặt mũi ấm ức khi ăn một chưởng, lạnh giọng :
“Trẻ con đầu óc, ai đưa gì cũng dám ăn. Sau tuyệt đối ăn thứ nàng đưa nữa, nhớ ?”
Thôn Nguyệt mím môi gật đầu. Thấy , Việt Kim mới hài lòng.
“Ra ngoài chơi .”
Đứa nhỏ nhanh chóng chạy khỏi phòng. Dịch Anh Thâm lúc mặt mày hoảng sợ, vội hỏi: “Đó là vật gì?”
“Một loại khống chế trong thuật luyện rối. May mà nó kịp bám rễ trong thể nội Thôn Nguyệt.” Việt Kim nhàn nhạt .
Nghe , sắc mặt Dịch Anh Thâm trầm xuống.
“Đó chính là tác phong của danh môn chính phái ? Vì đạt mục đích mà đến cả trẻ con cũng tha. Sở Lạc …”
Thấy nắm tay Dịch Anh Thâm siết chặt tay áo, Việt Kim chỉ lạnh lùng .
“Ta khuyên ngươi nhất đừng động đến nàng.”
“Tại ? Việt Kim đại nhân…”
“Không tại . Mọi thứ ngươi đang hiện nay đều do ban cho, cũng thể dễ dàng lấy . Từ lúc nàng thành Tinh Vân , cũng chỉ mong nàng nhanh chóng rời , chứ dám động thủ. Ngươi lấy tư cách gì mà đòi g.i.ế.c nàng?”
“Yên tâm, nàng sẽ sớm rời thôi.”
Trong Lăng Vân quán, dòng tới dâng hương tấp nập ngớt, các đạo sĩ trong quán bận rộn tiếp đón.
Sở Lạc một bên, chống cằm ngẩn ngơ cảnh tượng mặt. Bỗng một tử trấn thủ đạo quán ôm theo một hộp kiếm bước nhanh tới.
“Sở sư tỷ, đây là linh kiếm do Dịch gia rèn xong gửi tới.”
Sở Lạc đưa tay đón lấy, động tác bỗng khựng , ánh mắt chăm chú thẳng tử .
“Ngươi gì? Nói nữa.”
Lời dứt, tử liền bắt đầu đảo mắt trái , tỏ lúng túng. “Ta ... đây là linh khí sư tỷ nhờ gia chủ Dịch gia rèn, họ gửi đến.”
“Ta nhờ gia chủ Dịch gia rèn?”
“Là... là gia chủ đời của Dịch gia.”
Nhìn tử mặt, nhớ tất cả những chuyện trải qua ngày hôm qua, lông mày Sở Lạc nhíu chặt.
Ngay đó, nàng đột ngột đưa tay lưng, giật phắt xuống một con mắt đỏ như m.á.u đang bám lưng .
“Bốp!”
Con mắt ném xuống đất, nó luống cuống định bỏ chạy, liền một vòng nghiệp hỏa bao vây xung quanh.
Nó cam lòng thoát khỏi ngọn lửa, nhanh thiêu đến nổ lép bép, còn sót gì.
Đợi khi ngọn lửa tiêu hủy con mắt, Sở Lạc mới ngẩng đầu Lăng Vân quán.
Nào còn tín chúng, nào còn đạo sĩ trấn giữ? Những gì hiện lên mắt nàng giờ đây chỉ là núi xác sông máu, thậm chí cả gió thổi trong trung cũng nồng mùi tanh tưởi!
Nàng trải qua cả một ngày trong nơi như thế, còn các đạo sĩ của Lăng Vân quán sớm tàn sát thảm khốc!
Sở Lạc bước tới kiểm tra t.h.i t.h.ể của các đạo sĩ.
“Yêu khí, tơ nhện…”
Nàng lập tức nhớ tới con nhện tinh từng ám sát hôm nọ.
“Là ả ... đúng, chẳng Liễu Tự Diêu và đang truy bắt ả ? Sao còn để ả thời gian tàn sát ở Lăng Vân quán như ?!”
Nghĩ tới đây, Sở Lạc lấy ngọc bài phận kiểm tra tin tức nhận từ hôm qua. Người hồi âm là Liễu Tự Diêu, mà là vị tiền bối đang đánh cá ở Nam Hải .
Chính con mắt đỏ m.á.u đó đổi tất cả những gì nàng thấy!
Trong thư hồi âm của vị tiền bối cũng giải thích gì về những ký hiệu quỷ dị nọ, chỉ một dòng cảnh báo, mà giờ nghĩ càng thêm lạnh gáy:
“Hãy cẩn thận với con mắt lưng ngươi.”