Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 229 – Chân diện của nhện tinh

Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:39:34
Lượt xem: 387

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Lạc cất ngọc bài, xem vị tiền bối điều gì đó. Nếu thể thiết với yêu xà, thể cũng quan hệ trong giới yêu tộc.

Con mắt đỏ m.á.u đó, giống hệt như đôi mắt vẽ trong thư hồi âm của Tô Uyển. Kết hợp với những trải nghiệm gần đây, còn nghi ngờ gì nữa: bộ trong thành đều đang cặp mắt giám sát.

thể khiến chỉ thấy những gì nó cho thấy, còn những điều nên thấy, tuyệt đối sẽ che giấu.

Hôm qua, khi nàng Dịch gia, con mắt bám , nên mới thể thấy đứa bé kỳ quái, cũng thấy Dịch Anh Thâm tới tìm con. tử Dịch gia thấy gì cả.

Về , khi nàng đường lớn, ánh mắt qua đường liên tục dừng nàng.

Con mắt nhận nàng nhạy cảm với ánh , nhưng khi lượng ánh mắt quá nhiều, nàng thể phân biệt là thật là giả.

Cũng chính lúc đó, con mắt đỏ m.á.u lặng lẽ bò lên lưng nàng.

Sở Lạc kiểm tra t.h.i t.h.ể các đạo sĩ, bỗng cảm giác quen thuộc— ánh mắt đang nàng! Nàng lập tức về hướng đó.

Trên mặt đất, giữa đống đổ nát, còn con mắt nào, chỉ một con nhện  từ trong.

Sở Lạc l triệu hồi trường thương trong tay, con nhện sợ giật , vội hóa thành hình —chính là Tô Uyển.

“Đừng tay! Là ! Ta đây!”

“Ngươi…” Sở Lạc ngạc nhiên, sờ lưng, khi chắc chắn còn con mắt nào bám theo mới đánh giá Tô Uyển từ xuống , “Ngươi c.h.ế.t ?”

Lăng Vân quán gặp thảm sát như , Sở Lạc nghĩ Tô Uyển thể sống sót. Dù năng lực của nàng còn bằng cả những tu sĩ yếu nhất trong quán.

Tô Uyển  gật đầu liên tục, căng thẳng : “Ta luôn trốn ở đây. Hôm qua lúc ngươi về, theo . kêu gọi thế nào, chắn mặt , ngươi đều thấy cũng . Ta thấy con mắt lưng ngươi, đoán rằng ngươi ảnh hưởng giống những khác trong thành.”

“Cho nên cố để dấu hiệu kín đáo nhắc nhở ngươi, để một lớp tơ nhện ở góc tường, nhưng vẫn con mắt đó phát hiện…”

Nhớ lớp tơ nhện hôm qua thấy, thì là do Tô Uyển  để .

Sở Lạc trầm ngâm suy nghĩ giây lát,   dẫn Tô Uyển Vân rời .

“Chúng thôi. Nơi còn an nữa, tìm chỗ nào con mắt nào mới .”

Tô Uyển theo nàng, vẫn còn nghi hoặc: “ khắp tường thành, mặt đất, cả cây cối trong  thành Tinh Vân  đều loại mắt đó. Chúng còn thể đây?”

“Dù chỗ để cũng . Mấy con mắt thể điều khiển. Ta bắt một con, thiêu hủy nó, kẻ hẳn phát giác. Nếu tường, đất, cây đều mắt, thì sẽ đến nơi nước. Chắc chắn vẫn còn chỗ chúng thể khống chế.”

bước khỏi cổng lớn Lăng Vân quán, một bóng liền chặn đường.

Người đó đội đấu lạp che mặt bằng khăn đen—chính là con nhện tinh mang trong bùa thế bằng m.á.u !

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Là ả! Chính ả g.i.ế.c sạch trong Lăng Vân quán!” Tô Uyển kêu lên nép lưng Sở Lạc.

Sắc mặt Sở Lạc nghiêm , trường thương xuất hiện trong tay, nhưng từ lớp khăn đen của kẻ truyền đến một giọng :

“Tránh .”

Tránh ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-229-chan-dien-cua-nhen-tinh.html.]

Sở Lạc chớp mắt, đầu Tô Uyển lưng: “Ả đến tìm ngươi?”

Thân thể Tô Uyển khẽ run: “Tiểu đạo trưởng, ngươi bỏ đấy!”

Sở Lạc nhện tinh phía : “Người của Thượng Vi Tông ?”

“Không liên quan đến ngươi. Tránh , thể tha mạng.”

“Ngươi , càng nhường.”

Thấy nàng kiên quyết, nữ nhân thêm lời nào, hình khẽ động, lập tức xông tới!

Chỉ trong chớp mắt, tơ nhện từ bốn phía giăng đầy, từng lớp dày đặc chẳng để sót khe hở nào, trói chặt lấy Sở Lạc. Còn nữ nhân thì vòng qua nàng, xông thẳng về phía Tô Uyển!

Pháo sáng xé toạc tầng tầng mạng nhện, đúng lúc nữ nhân sượt qua nàng, trường thương của Sở Lạc cắm xuống đất, mượn lực xoay , tung chân quét ngang về phía nhện tinh!

Nhện tinh cảm nhận nguy hiểm, vội lùi mấy bước, kéo giãn cách với Tô Uyển, đầu về phía Sở Lạc. Lúc , yêu khí bộc phát mạnh mẽ.

“Ngươi mau !” Sở Lạc dùng trường thương ngăn mặt nhện tinh, sang với Tô Uyển. Nghe , Tô Uyển yên do dự một lát,   vội xoay bỏ chạy về phía xa.

“Đi?” Nữ nhân mở miệng: “Chẳng lẽ các ngươi tưởng thể thoát ?”

Sở Lạc đang tâm ý đối phó chiêu thức của nữ nhân , bỗng nhiên thấy tiếng kêu thảng thốt của Tô Uyển vang lên từ xa.

“A! Không nổi ! Dưới núi là... mắt mọc lưng!”

Nghe thế, Sở Lạc  dùng thần thức quét qua, chỉ thoáng liền cảm thấy da đầu tê rần.

Không rõ đám dân con mắt đó mê hoặc thế nào, mà giờ đây từng từng đều tụ tập chân núi, còn tên hán tử dẫn đầu thì giơ tay chỉ thẳng về phía Tô Uyển, lớn tiếng hô hào:

“Bắt trộm! Mau bắt con tiểu tặc !”

Tô Uyển cuống cuồng đầu chạy về. “Hỏng hỏng , bây giờ đây...”

Nhện tinh đang giao đấu cùng Sở Lạc thấy nàng  phân tâm, lập tức bộc phát yêu lực, hóa thành từng sợi tơ nhện nữa bao trùm về phía nàng!

đúng lúc lưới nhện sắp tất, tưởng như thể nhốt chặt Sở Lạc bên trong, hình nàng đột nhiên hóa thành một cụm lửa, biến mất còn tung tích!

Đôi mắt lớp khăn đen trợn lớn, còn kịp phản ứng, khí tức của Sở Lạc bỗng xuất hiện ngay lưng!

Ả định chuyển yêu lực về để phòng thủ, nhưng còn kịp—trường thương của Sở Lạc đánh bật chiếc đấu lạp đen đầu ả!

Mặt mũi nhện tinh  lộ rõ ánh mặt trời, chỉ thấy khuôn mặt đầy những vết sẹo nối liền chằng chịt, như thể thể từng xé nát thô bạo khâu từng mảnh.

Ánh mắt nữ nhân tức khắc bừng giận  dữ, điên cuồng nhào tới Sở Lạc nữa. nàng nhanh chóng kéo lấy Tô Uyển, xoay chạy trong Lăng Vân quán.

Vừa rõ ràng nàng cơ hội trọng thương nhện tinh , nếu thể , nàng ngần ngại đ.â.m thương xuống.

nàng quên thứ bùa thế bằng m.á.u —thứ đó chỉ thể dùng ba . Lần nàng tận mắt thấy ả dùng một , nhưng rõ là thứ mấy.

Nếu để ả dùng tiếp, thì c.h.ế.t đó thể là một cá nhân, cũng thể là cả thành.

Hiện tại, bộ sườn núi dân chúng thành  Tinh Vân  vây kín, nàng càng thể vì thoát tổn thương những phàm yếu đuối .

Loading...