Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 230 – Kẹo không thể ăn bừa

Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:40:09
Lượt xem: 378

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Uyển theo sát Sở Lạc, nét mặt tuyệt vọng.

“Chúng ... còn cách nào thoát ?”

“Có cách.” Sở Lạc đáp, liếc mắt ngoài Lăng Vân quán.

Kết giới trong quán   phá hủy , trong tình thế , khả năng pháp trận truyền tống sẽ xuất hiện.

“Ngươi hóa nguyên hình .”

Tô Uyển  lời biến trở nguyên hình, đó Sở Lạc vung tay thu tay áo.

Nàng đến chính điện của Lăng Vân quán, tượng Tiên Tổ, lấy ngọc bài phận của , rạch tay nhỏ m.á.u truyền ngọc bài.

“Tiên Tổ chứng giám, nay gặp tai kiếp, đạo quán tập kích, tử dòng Thiên — Sở Lạc, cầu xin mở trận!”

Lời dứt, một đạo ánh sáng từ ngọc bài trắng bay , nhập tượng Tiên Tổ chính giữa đạo quán. Ngay đó, mặt đất bắt đầu rung chuyển.

Tượng thần vỡ nát, ánh sáng của trận pháp hiện từ bên . Các công trình còn trong đạo quán đồng loạt tự hủy, chút kết giới cuối cùng dẫn theo đất đá, gỗ mục xung quanh, như dòng nước lũ lao về phía yêu nhện và bách tính đang đuổi đến…

Sở Lạc bước trận truyền tống, cuối cùng ngoái đầu xác đồng môn ngổn ngang đất.

Quầng sáng trận pháp dần bao lấy nàng, ánh mắt cuối cùng của Sở Lạc dừng nơi yêu nhện, sát ý ngập tràn.

Truyền tống trận thông thường, nếu khởi động sẽ để khí tức, kẻ truy đuổi thể theo mà tìm đến điểm cuối.

trận truyền tống mà Lăng Vân quán lưu cho tử là loại quý giá, để chút khí tức nào, chỉ khi kết giới vỡ nát mới hiện .

Vậy mà bọn họ còn kịp triệu hồi trận pháp thì yêu nhện tiêu diệt.

Sở Lạc nắm chặt trường thương, khớp ngón tay trắng bệch.

Cuối cùng, khi yêu nhện xông tàn tích Lăng Vân quán, chỉ thấy một mảnh hoang tàn, còn bóng dáng Sở Lạc tiểu nhện nữa, như thể bốc khỏi nhân gian.

 

Đầu bên trận truyền tống là một khu rừng hẻo lánh. Vừa hạ xuống, Sở Lạc lập tức đeo mặt nạ mèo, sử dụng tất cả phù lục và trận bàn để ẩn giấu khí tức, cố gắng giảm cảm giác tồn tại xuống mức thấp nhất.

Nàng cẩn thận tránh xa những nơi  con mắt thể  xuất hiện, tản thần thức để tìm nguồn nước.

 

Yêu nhện về  Dịch phủ , lo lắng gặp Việt Kim.

Nàng ánh mắt của Việt Kim rải khắp  thành Tinh Vân , chuyện xảy trong Lăng Vân quán chắc chắn qua nổi tai mắt của .

Yêu nhện cầm chiếc đấu lạp Sở Lạc phá hỏng, một lời.

“Nếu ngươi g.i.ế.c con tiểu nhện của Động Dệt Nguyệt , thì giờ chẳng phiền phức . Sao hả, mềm lòng ?”

Gương mặt khâu ngẩng lên, trong mắt là mờ mịt, cuối cùng lắc đầu.

“Ta .”

“Hừ… Ta thì . Bởi vì ngươi là hàng . Ta thật hồ đồ mới mang thứ hàng như ngươi đến đây.”

Yêu nhện càng thêm mơ hồ .

“Ta là ai?”

“Ngươi là phế vật.”

Cơ thể yêu nhện run lên vì giận.

“Không còn thời gian nữa,” ánh mắt Việt Kim dời , “Ngày mai, sản phẩm chỉnh của  núi Vọng Nhai  sẽ đến. Phải phong thành ngay. Nó trốn thì sẽ chẳng nữa. Đầu óc của Dịch Đạo Nho đặc biệt, nửa chặng đường thành công , giờ nhất định tất nửa còn !”

Hắn liếc yêu nhện: “Còn đây gì? Mau báo với Dịch Anh Thâm, lập tức phong thành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-230-keo-khong-the-an-bua.html.]

Sở Lạc dẫn Tô Uyển lẩn trốn suốt dọc đường, cuối cùng cũng tìm một nguồn nước. Sau khi lặn xuống đáy nước, còn cảm giác theo dõi nữa, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

Tô Uyển cũng từ tay áo nàng chui , hóa hình .

“Tiểu đạo trưởng, chúng rời khỏi  thành Tinh Vân  ?”

Sở Lạc lắc đầu: “Giờ vẫn thể .”

ở đây nguy hiểm lắm!”

“Trước tiên, ngươi cho , hôm Lăng Vân quán thảm sát, ngươi sống sót?”

“Hôm đó… là con nhện mặt đỏ đó tha cho .”

Tô Uyển cau mày, nhớ tình cảnh hôm đó. Tơ nhện chặn hết lối thoát, ả cầm một mũi nhọn ngưng tụ từ tơ nhện lao tới đ.â.m tim nàng, nhưng khi mũi nhọn sắp chạm đến da thịt, động tác của ả khựng .

"Uyển Uyển…"

“Ả gọi tên mật của … Lúc đó đột nhiên cảm giác quen thuộc, nhưng sát khí ả kinh khủng quá, dám động đậy, sợ ả đổi ý mà g.i.ế.c . một lúc , ả rời .”

“Các ngươi từng quen trong yêu vực ?” Sở Lạc hỏi.

Tô Uyển lắc đầu, nghĩ đến gương mặt chiếc đấu lạp, nàng càng chắc chắn hơn.

“Ta chỉ gặp ả một , lúc còn nhỏ theo tộc trưởng đến núi  Vọng Nhai . Ả là nhện mặt đỏ thiên phú cao, nhưng kiêu ngạo, chẳng thèm chào hỏi ai.”

“Thế tha cho ngươi, tha còn truy sát, chẳng vô lý ?” Sở Lạc nhíu mày.

Tô Uyển im lặng một lúc. “Thấy vô lý thật.”

Sở Lạc bất ngờ chớp mắt. Tô Uyển như quả bóng xẹp: “Cảm giác mà ả mang đến cho hai khác .”

“Khác thế nào?”

Tô Uyển bỗng thấy nghẹn ngào, nhớ về những ngày yên bình ở Động Dệt Nguyệt.

“Ta… , chỉ là về nhà, về quá khứ. Giờ chẳng rõ tình hình ở Động Dệt Nguyệt , cha , tỷ đều bặt vô âm tín, cũng liên lạc với các tộc nhân ở Đông Vực… Ta họ còn sống …”

“Không thể .”

Nói xong, Sở Lạc dậy, ngước mặt nước.

“Trời tối .”

Ánh sáng đỏ m.á.u phủ lên mặt hồ.

“Sao mặt trăng màu đỏ?”

Sở Lạc lẩm bẩm, chợt nhớ ánh trăng đêm qua.

“Chẳng lẽ hôm qua mắt ảnh hưởng, nên mới thấy trăng là màu bình thường?”

Tô Uyển , tạm thời nén cảm xúc, gật đầu.

“Ừ, từ hôm Lăng Vân quán thảm sát, mặt trăng trời luôn đỏ như máu.”

“Còn cái bóng trăng thì ?”

“Ta để ý hình dạng bóng lắm, nhưng hình như mỗi ngày nhiều thêm một chút.”

Sở Lạc  tăng cường thần thức quan sát kỹ hơn bóng trăng đỏ.

Trong đầu hiện từng gương mặt: Dịch Đạo Nho, Dịch Nhận Hoằng, Dịch Lâm Lộ, Liễu Tự Diêu, cùng các tử Lăng Vân tông trở về từ cảnh quỷ huyện Cảnh Viễn.

Nàng đưa tay đầu ngón tay – chỗ đứ bé kỳ lạ cắn khi nàng đút kẹo.

“Thuật khống rối còn tác dụng nữa… may là, thứ thật sự nhét miệng còn cái khác.”

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Loading...