Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 239: Ngươi trước nay vẫn là chính mình

Cập nhật lúc: 2025-05-11 13:04:58
Lượt xem: 418

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hồi đó, chỉ là một con bạch hổ con nhỏ xíu, vì huyết mạch thấp kém nên đuổi khỏi tộc. Hơn nữa thuở bé trông cũng chẳng đẽ gì, đến cũng đánh đập."

 

"Lúc đó, Kim Tịch Ninh ngoài nhiệm vụ trở về, tình cờ trông thấy ở phường thị núi đang lũ trẻ rượt đánh, thoi thóp chút tàn. Nàng liền đưa về, cứu sống ."

 

"Sau đó nuôi dưỡng một thời gian bên cạnh , nhưng do trong tông môn xảy biến cố nên cuối cùng vẫn đưa trở về núi Bạch Nhân ."

 

"Không lâu đây, yêu đế mới nhậm chức là Hổ Quân từ núi  Bạch Nhân , còn tưởng là ai, tra mới chính là ."

 

"Con bạch hổ , cuối cùng vẫn con đường sai trái , haizzzz…"

 

Sở Lạc cũng thở dài theo một tiếng, nhưng dứt thì thấy Lộc Hàn Tinh chằm chằm.

 

"Ngươi còn trẻ mà than thở cái gì?"

 

"Hắn chữa khỏi bệnh cho sư tôn , thật sự thể chữa ?"

 

Lộc Hàn Tinh lắc đầu: "Kim Tịch Ninh bệnh, mà là nàng một lời nguyền. Lời nguyền đến cả Bạch tiền bối còn cách, khác thì càng thể ."

 

Thấy Sở Lạc  mặt mày u sầu, Lộc Hàn Tinh thêm: "Thôi thôi, mấy trẻ các ngươi đừng cả ngày ủ rũ như , thời gian thì mấy chuyện ích còn hơn."

 

Vừa , Lộc Hàn Tinh đẩy đống công văn mặt Sở Lạc sang chỗ .

Hiếm dịp lão huơu đối xử với như thế, Sở Lạc vội vã chuồn .

 

"Ta một chuyến tới Bình Chân Tông!"

 

Trước khi rời tông, nàng  ghé qua phường An Bình một . Vì liên hệ với đội Lôi Đình từ , rằng Vân Nhược Bạch và Bách Xuyên Sơ Yên khi khỏi quỷ cảnh, những vết đỏ như luộc chín da   hề tan .

 

Để dành nhiều linh thạch hơn mua đan dược Trúc Cơ cho khác, họ bề ngoài gì, nhưng cô gái nào yêu quý dung mạo của .

 

Sở Lạc mua ít thuốc trị liệu, giao cho Cục Phong Hành chuyển , mới bay về hướng Bình Chân Tông.

 

Một nơi ở cực bắc, một nơi ở cực nam, Sở Lạc bay suốt hai ngày mới tới nơi. Sau khi phận và mục đích với tử canh cổng, lâu , Chu Mặc Du và Trác Nhất đích đón.

 

Trác Nhất còn bướng bỉnh, nữa sang y phục tử của Bình Chân Tông. Duyên phận sư đồ vỏn vẹn chỉ một năm, cuối cùng cũng xem như viên mãn.

 

Bình Chân Tông phần lớn là kiếm tu, nam nhiều nữ ít, một nữ tử xuất hiện đại đạo khiến tò mò ngó.

 

những ánh mắt đó khi thấy Chu Mặc Du và Trác Nhất thì lập tức thu về, khách của Hồng Kiếm đạo nhân, ai dám đắc tội.

 

"Sở đạo hữu nếu báo một tiếng, chúng còn thể chuẩn một chút. Nay núi Vô Lượng  chẳng gì, e là  thất lễ với đạo hữu ." Thái độ của Chu Mặc Du vô cùng hòa nhã.

"Thế Vô Lượng Sơn gì đặc biệt ?" Sở Lạc vẻ hiểu phong tình.

 

"Có măng," Trác Nhất đột nhiên : "Lôi đại ca thích ăn măng nhất."

 

Sở Lạc đưa tay che mũi, che giấu nụ : "Vậy thể đào ít mang theo ?"

 

"Đào , đào ." Chu Mặc Du .

 

Lần Sở Lạc chủ yếu là đến xem tình hình của Trác Nhất , xem  Hồng Kiếm đạo nhân còn nhỏ mọn , ngờ kết quả khiến nàng cực kỳ hài lòng.

 

Khi ngang qua đại điện, từ xa thấy tiếng  Hồng Kiếm đạo nhân giận dữ.

 

"Ta vì dọn dẹp đống rối rắm cho tên ngốc của nàng thương thảm thế , thể diện cũng mất sạch! Bọn họ Linh Thú Tông đưa mấy con linh thú đến là xong chuyện ? Tưởng là kẻ ăn xin chắc! Hả?!"

 

"Tôn thượng, tôn thượng, lúc tái tạo cánh tay giữ tâm trạng định, đừng thường xuyên tức giận!"

 

Giọng Hồng Kiếm đạo nhân nén , nhưng vẫn là đang cáu kỉnh.

 

"Ngươi mau với Tề Hòa, chuyện thể bỏ qua như thế ! Linh Thú Tông bọn họ chẳng giàu lắm ? Truyền lời ngoài, đan dược cửu phẩm linh thú biến dị, phù lục cửu phẩm — mỗi loại ít nhất ba phần, thiếu một cũng !"

 

"Vâng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-239-nguoi-truoc-nay-van-la-chinh-minh.html.]

 

Sở Lạc ngoài điện trợn tròn mắt, ký ức cũ cuồn cuộn ập tới, giờ phút nàng chỉ xuyên về khoảnh khắc lấy viên đan dược thất phẩm cho một bạt tai thật mạnh.

 

Cần gì đan dược bát phẩm! Phải là cửu phẩm! Hơn nữa là hai viên!

 

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Là ai ngoài

 điện, hẵng !” Giọng của Hồng Kiếm đạo nhân từ trong truyền .

 

Nghe , Chu  Mặc Du liền dẫn hai cùng tiến đại điện.

 

“Sư tôn, là Sở Lạc của Lăng Vân Tông tới bái phỏng.”

 

Hồng Kiếm đạo nhân vốn đang thoải mái tựa lưng nhuyễn tháp, nhắm mắt dưỡng thần, thấy câu thì lập tức mở bừng mắt.

 

Đừng là đến đòi đổi đan dược bát phẩm đấy nhé!

 

Nghĩ đến đây, Hồng Kiếm đạo nhân theo phản xạ vội né ánh  mắt Sở Lạc.

 

“Vãn bối bái kiến Hồng Kiếm tiền bối, thương thế của tiền bối hiện giờ khá hơn ?” Sở Lạc nghiến răng, cố gắng nặn một câu.

 

“Không lắm, già , tuổi tác lớn, càng ngày càng dễ mệt mỏi. Mặc Du , dẫn quý khách ngoài dạo một vòng, đừng ở đây lâu, đầy mùi thuốc.” Giọng Hồng Kiếm đạo nhân khàn khàn, mang theo vẻ mỏi mệt.

 

“Vâng.” Chu Mặc Du bất đắc dĩ nhẹ, sang Sở Lạc: “Sở đạo hữu, đưa các ngươi đào măng .”

 

Sở Lạc đào sạch măng núi Vô Lượng xong mới chịu rời .

 

Sau khi Trác Nhất nhận ngọc bài phận, Sở Lạc  cùng trao đổi ấn ký thần thức, như thể thường xuyên dò hỏi tình hình ở Bình Chân Tông.

 

Quả thật đây trì hoãn tu luyện vì thiếu tài nguyên, nhưng kể từ khi tiếp nhận tài nguyên tu luyện của Hồng Kiếm đạo nhân, tu vi tiến nhanh như gió, một đường thẳng tiến tới  Trúc Cơ đỉnh phong.

 

Nghe tin , chỉ Thời Yến đang bế quan trong Vạn Kiếm Cốc nóng ruột, ngay cả Sở Lạc cũng sốt ruột, ngay khi trở về tông môn liền lập tức sắp xếp kế hoạch tu luyện tiếp theo.

 

Hôm , nàng tìm sư tổ ánh trăng, Thấy chờ sẵn nàng ở đó.

 

Những nghi hoặc đây của Sở Lạc nay đều gác , giờ phút , nàng chỉ một điều hỏi.

 

“Sư tổ, bốn nhà Lôi, Trác, Vân và Bách Xuyên, rốt cuộc do cố ý lưu ?”

 

Nghe , Bạch Thanh Ngô khẽ , gật đầu.

 

“Vậy giao nhiệm vụ thăm dò Quỷ Cảnh cho bọn họ, là vì điều gì?”

 

“Vì gặp một duyên.”

 

Lời dứt, Sở Lạc sững . “…A?”

 

“Ngươi chẳng từng gặp họ , còn để tâm đến chuyện của họ như .”

 

“Ta… duyên đó ư? mà từ năm trăm năm …”

 

“Trước dĩ nhiên thể xác định, nhưng giờ thì là ngươi.”

 

“Không thể nào là .” Sở Lạc đột nhiên chắc chắn . Linh hồn của nàng vốn thuộc về thế giới , nàng là xuyên đến đây.

 

Bạch Thanh Ngô liền hỏi ngược : “Vậy ngươi dám chắc chắn là ngươi? Ngươi từng nghĩ, rốt cuộc là ai? Ngươi vẫn luôn là chính , giữa chừng… trở thành khác?”

 

Sở Lạc ngẩn , mặt, rõ ràng mang dáng vẻ “ ngươi là kẻ xuyên tới”.

 

“Ta… đương nhiên vẫn luôn là .” Sở Lạc gượng, trong lòng chột .

 

.” Bạch Thanh Ngô khẽ cong môi: “Ngươi vẫn luôn là ngươi.”

Loading...