Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 242: Trung Thu
Cập nhật lúc: 2025-05-11 13:07:03
Lượt xem: 419
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta thể đưa một giả thuyết cho ngươi.” Lộc Hàn Tinh kiên nhẫn khuyên bảo Sở Lạc.
“Giả sử sư tôn của ngươi đến quận Giang Công xem ngươi tham gia đại tỷ thí chọn thủ tịch. Trong vòng sàng lọc đầu tiên kẻ đạp ngươi một cước. Vậy thì tên đó… xong đời. Sư tôn của ngươi sẽ tay g.i.ế.c . Lúc đó thể nào cũng ngăn cản, đó cũng xong đời nốt.”
“Nếu các đại chưởng môn xử lý tình hình, tạo hỗn loạn, dư luận sục sôi, hoặc bỏ chạy, hoặc… cùng xong đời.”
“Giả sử sư tôn ngươi nhịn , chỉ ngươi đánh. cuối cùng ngươi giành ngôi thủ tịch tử, nàng vui… thế là cũng vẫn xong đời.”
“Lại giả sử, tất cả những điều sư tôn ngươi đều nhịn , nhưng ngươi dám chắc bà sẽ nhớ đến đó để gì ? Nếu nàng quên mất, coi tất cả ở đó là địch nhân… thôi, xác định .”
Sở Lạc Lộc Hàn Tinh chuyện mà ngẩn cả . lúc , Tống Minh Việt bước .
“Lần sẽ ghi bộ quá trình đại tỷ thí, đến lúc đó ngươi thể mang về cho Tịch Ninh xem. Những điều Hàn Tinh sai. Hiện tại, chỉ khi ở trong Hoàng Tuyền Cốc nàng mới thể cảm thấy an tâm. Càng ngoài nhiều, tình trạng càng tệ. Gần đây nàng vẻ mất trí nhớ hơn .”
“Phi thuyền Quyết Quốc chuẩn xong, mau kiểm tra xem thứ sẵn sàng . Lần đại tỷ thí bắt đầu, phận của ngươi cũng sẽ phơi bày.”
Sở Lạc gật đầu.
Lần , nàng nhất định đoạt ngôi thủ tịch, thể để mất mặt dòng Thiên của Lăng Vân Tông.
Tô Kỳ Mộc, Thời Yến – những khiến Sở Lạc quá bận tâm. Dù thua tay họ, nàng cũng sinh tâm ma.
Chỉ Sở Yên Nhiên.
Song sinh đồng căn, vận khí tương liên. Hiện tại, vận may vẫn nghiêng nhiều về phía nàng , còn Sở Lạc thì ít hơn. Không đến khi đối đầu trực tiếp, luồng vận khí sẽ âm thầm tác động .
bất kể thế nào, nàng… cũng nhất định thắng!
Trước khi lên phi thuyền, Sở Lạc nhận một bức thư gửi từ phàm trần.
Người là Tạ Dữ Quy – đương kim hoàng đế Nghiệp Quốc.
Sau khi trụ vững qua giai đoạn đổi triều đại, Nghiệp Quốc còn chống chọi với sự xâm lược từ bên ngoài. Dưới sự dẫn dắt của Tạ Dữ Quy và nhóm đại thần, bọn họ xoay chuyển tình thế trong gang tấc, gần như tạo một kỳ tích trong lịch sử vương triều nhân gian.
Giờ đây, một năm trôi qua, Nghiệp Quốc vững vàng tồn tại, cũng còn quốc gia nào dám dễ dàng xâm phạm lãnh thổ của họ nữa.
Trước tiên, họ kết thúc thời kỳ ăn thịt , đảm bảo cho dân chúng nước Nghiệp đói rét.
Tiếp theo, là khôi phục và kiến thiết. Lần , Nghiệp Quốc cũng nhận lời mời từ phía Quyết Quốc.
Tuy hoàng đế Quyết Quốc ý dò xét là chính, vẻ ngoài yên bình nhưng thực chất bên trong vẫn ẩn giấu sóng ngầm, thế nhưng chỉ cần tham dự, thì thể gặp Sở Lạc một nữa.
Văn phong của Tạ Dữ Quy nay còn như , còn cái vẻ u buồn đa sầu đa cảm, mà trở nên trầm , đường hoàng, mang theo khí chất của một đế vương.
nội dung bức thư chỉ một ý:
Trung thu sắp đến , mang ít bánh trung thu qua, tiểu tiên tử nếm thử nhé.
Sở Lạc cẩn thận cất bức thư , đó bước lên phi thuyền. Vài ngày , nàng đặt chân đến Giang Công quận.
Giang Công vốn là nơi phồn hoa, cần xây thêm lầu gác mới, mà t trưng dụng vài tửu lâu lớn trong thành. Cả khu vực trang hoàng , khí tức tiên gia như tổ chức tại Yến Linh Giản của Tĩnh Quốc, nơi mang đậm thở trần thế náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-242-trung-thu.html.]
Khi đến nơi thì trời xế chiều, đèn trời lơ lửng bay giữa trung, phố xá đông vui nhộn nhịp, hàng ngàn chiếc đèn sáng rực như ban ngày.
Sở Lạc nhanh gặp Tạ Dữ Quy. Hắn ăn mặc giản dị, khí chất khác xưa, vài phần uy nghiêm giận mà uy của bậc đế vương.
khi thấy Sở Lạc, vẫn là thiếu niên thành tâm như thuở ban đầu.
Giữa con phố dài tấp nập xe ngựa qua , tiếng rao hàng của các tiểu thương vang lên dứt, mùi thơm của các món ăn tràn ngập khắp nơi. Tạ Dữ Quy bên cạnh Sở Lạc, kể cho nàng những chuyện lớn nhỏ xảy ở Nghiệp Quốc suốt một năm qua, chăm chú ngắm chợ đêm phồn thịnh mắt.
“Bao giờ Nghiệp Quốc chúng cũng thể phồn hoa như thì mấy.” Tạ Dữ Quy thở dài một câu.
“Ngươi chẳng vẫn đang nỗ lực vì mục tiêu ? À đúng , để cho ngươi tầm quan trọng của đạo quán.” Sở Lạc tiếp: “Trước đó xảy nạn yêu loạn, tuy yêu tộc rút khỏi Đông Vực, nhưng vẫn khả năng còn một yêu tộc rời , chẳng qua ẩn hành động trong bóng tối.”
Nàng nhắc đến chuyện , chủ yếu là nhớ đến những gì từng xảy tại Tinh Vân thành.
Yêu vực giờ đang rối loạn, kẻ đang tiến hành thí nghiệm hoán đổi trái tim, còn yêu đế từng một câu đầy ẩn ý: “Kết cục sẽ đổi.”
“Tiểu tiên tử cứ yên tâm, cuối năm nay chúng sẽ thành việc xây dựng đạo quán khắp nơi. Ít nhất mỗi huyện sẽ một đạo quán. Trước đó còn đang nghĩ, tìm một thời điểm thích hợp để nhờ Lăng Vân Tông cử tử đến Nghiệp Quốc trấn giữ, vì lượng tu sĩ cần mời quả thật ít.”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“ hôm nay tiểu tiên tử nhắc đến , liền hỏi thẳng luôn: Lăng Vân Tông liệu đủ nhân lực ? Dù giờ các đạo quán trong cả nước đều mang danh Lăng Vân Quán đấy.”
“Phì, ha ha ha ——” Sở Lạc nhịn bật , “Sao thể đủ chứ. Ta trở về sẽ báo với chưởng môn, chưởng môn mà tin chắc chắn đến ngậm miệng nổi!”
Đang chuyện, Sở Lạc thấy phía vài bóng của đội Lôi Đình đang cùng liền vỗ vai Tạ Dữ Quy, : “Đi, dẫn ngươi quen với vài bằng hữu tán tu của .”
“Tiểu tiên tử quả nhiên giao thiệp rộng thật…” Tạ Dữ Quy thì thầm, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ.
Không tiểu tiên tử … bằng hữu là yêu tộc nhỉ?
Trong Lăng Vân Quán ở Tinh Vân thành, Tô Uyển đang trong sân hấp thụ nguyệt hoa tu luyện, bỗng hắt một cái. Nàng mở mắt, ngẩng đầu vầng trăng tròn treo cao trung, khóe môi khẽ cong lên.
“Phải tranh thủ chứ, hiếm khi lúc nguyệt hoa thịnh thế thế .”
Vừa dứt lời, trong mắt hiện lên chút ý bất đắc dĩ. Ngày ở Động Dệt Nguyệt, là phụ mẫu ép tu luyện, còn bây giờ thì…
“Tô cô nương, cô còn đang tu luyện ?” Một tiểu đạo sĩ phàm nhân ngáp tới, “Sư sư tỷ mai sẽ lên đường đến Quyết Quốc để xem đại tỷ thí chọn thủ tịch đó, bảo đến hỏi cô .”
“Ta cũng ?” Mắt Tô Uyển sáng lên.
“Tất nhiên , sư sư tỷ đều suốt một năm nay cô giúp đạo quán nhiều, cô là một phần của Lăng Vân Quán chúng .”
Tô Uyển gật đầu liên tục: “Được, mai cùng .”
Sáng sớm hôm , đúng thời gian dự định, Sở Lạc kết thúc tọa thiền. Trong phòng vẫn còn những chiếc bánh trung thu đủ vị mà Tạ Dữ Quy tặng, nàng chọn vài chiếc mang theo bên . Tuy rõ con nhện ăn bánh trung thu , nhưng thôi, xem như lễ vật mắt .
Đệ tử Lăng Vân Tông đóng tại đạo quán đều nghỉ ở tửu lâu do Lăng Vân Tông trưng dụng. Còn Tô Uyển – một yêu quái giữa đám đạo sĩ trở nên lạc lõng, nàng cảm thấy sợ.
Khi nàng đang rụt rè giữa đại sảnh chờ đến sắp xếp phòng cho , một giọng quen thuộc bất chợt vang lên từ phía .
“Ăn bánh trung thu ?”