Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 347.
Cập nhật lúc: 2025-05-31 12:51:01
Lượt xem: 321
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng sợi móc câu như rắn nước phóng từ bốn con thuyền, tẩm độc, mang theo móc ngược đầy gai, bộ truy đuổi theo bóng dáng hai nước.
Sở Lạc dĩ nhiên để lộ quá nhiều thực lực, thêm vì liên lụy đến đội thuyền Hựu Thủy, nên phương hướng bỏ chạy của nàng là nơi chiếc thiết giáp thuyền đậu khi nãy.
Chỉ là, lúc Hoa Ngọc Đường ném tấm huyết y, ánh mắt nàng vẫn kìm mà liếc qua.
Vật bước từ Thần Ma cảnh, giờ đặt ngay mắt mà thể thu hồi, trong lòng khó tránh khỏi chút ngứa ngáy.
Chợt, nàng cảm giác ánh mắt nghi ngờ của Hoa Ngọc Đường rơi lên .
"Sao chạy về phía đội thuyền, trở thuyền là thể an . Ta ngăn nổi đám bao lâu !"
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
"Hả?" Chỉ thấy Sở Lạc vẻ mặt hoảng hốt : "Không hướng là về thuyền ? Ta... đầu xuống biển, quen thuộc đáy biển, bây giờ chạy về hướng nào đây?"
Nhìn thấy Sở Lạc cuống quýt như chạy loạn tứ phía, Hoa Ngọc Đường lập tức quát: "Cứ giữ nguyên hướng , tiếp tục chạy về phía ! thoát khỏi bọn chúng tính !"
"À, !"
Thế nhưng tốc độ của Sở Lạc chẳng thể nhanh bằng đám móc câu linh hoạt , từng cái nối tiếp từng cái từ bốn phương tám hướng ập đến. Mà tay chỉ một kiện huyết y, cản đến nỗi sắp thổ huyết .
"Ngươi thể chạy nhanh thêm chút nữa ?!"
"Được , cố hết sức!"
Nói đoạn, chỉ thấy Sở Lạc trở tay lấy hai đạo phù nhẹ , dán lên .
Hoa Ngọc Đường mà mắt trợn tròn: "Ngươi tu vi gì mà còn dùng phù nhẹ ?!"
Tuy hiểu nhiều về tu đạo, nhưng cũng loại phù với tu sĩ Trúc Cơ trở lên hiệu quả chẳng đáng là bao.
"Chẳng còn cách nào cả, tán tu nghèo lắm mà! Đạo hữu, ngươi còn bảo vật gì , thì mau lấy , thì cả hai chúng đều chạy thoát !"
Hoa Ngọc Đường cố nhịn xúc động phun máu, đó lấy một chiếc lông vũ ngũ sắc, đưa cho Sở Lạc.
"Truyền linh lực , thể tăng tốc."
Ánh mắt Sở Lạc sáng lên — là vật từ Thần Ma cảnh.
Nàng theo lời , quả nhiên cảm thấy thể nhẹ như yến, pháp cũng tăng lên rõ rệt, dần dần bỏ xa đám móc câu cùng những kẻ đuổi theo phía .
Đợi đến khi cảm giác tương đối an , Hoa Ngọc Đường lên tiếng: "Được , đừng chạy tiếp nữa! Ngươi để yêu thú khác chú ý tới chúng ? Mau dừng !"
Lời dứt, Sở Lạc phanh gấp, thuận tay ném luôn Hoa Ngọc Đường xuống đất.
"Giờ chúng an ? chỗ là ? Có khi nào gặp hải thú ?"
Hoa Ngọc Đường nghiến răng lật dậy, tay áp lên lỗ thủng do kiếm trận để , dùng ma khí để chữa trị thể, căn bản rảnh để trả lời nàng.
Chỉ là, động tác Sở Lạc nhét chiếc lông vũ ngũ sắc trong vòng tay thấy rõ ràng.
Hắn nheo mắt , đưa mắt Sở Lạc đầy ẩn ý: "Tiểu mỹ nhân, là tặng ngươi thứ đó, nếu , chẳng lẽ nên trả chút giá gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-347.html.]
"Đạo hữu gì , là liều mạng đám truy sát để cứu ngươi đấy nhé. Hơn nữa tình trạng của ngươi bây giờ, chắc cũng tự nổi nữa, đến lúc bọn họ đuổi kịp, vẫn dựa kéo ngươi bỏ chạy ?" Sở Lạc đầy chính khí.
Hoa Ngọc Đường nhướng mày: "Ta nào là nhất định cần ngươi cứu..."
Ban nãy vốn ép đến đường cùng, định lộ phận ma tu để g.i.ế.c sạch đám điều . nghĩ , hiện giờ vẫn hội hợp với các đồng bọn, ngay cả hải yêu phong bạo cũng vượt qua, thời điểm vẫn nên tiếp tục che giấu thì hơn.
"Thôi , coi như ngươi cứu mạng thiếu gia một ." Hoa Ngọc Đường đổi giọng, đó thêm gì nữa, xuống vận công hồi phục.
Sở Lạc truyền tin cho A Liên, bảo nàng với của đội thuyền Hựu Thủy rằng cần lo cho hai họ, cứ theo lộ trình định, lát nữa nàng sẽ tìm cách đuổi kịp.
Trên thuyền, khi nhận tin, A Liên cúi đầu xuống mặt nước, trầm ngâm một lát truyền đạt đúng như lời Sở Lạc dặn.
Ngay lúc , thấy Sở Lạc và Hoa Ngọc Đường mãi , Tước lão gia tử định nhảy xuống nước tìm , A Liên cản .
Để truy sát kẻ vớ đồ, bốn đội thuyền đều nhảy Nam Hải, hiếm hoi cùng hợp tác một .
"Không chạy về phía Hựu Thủy, chẳng đó Tạ Nhất Hành ?" Đậu lão hướng câu trảo bay .
"Tạ Nhất Hành cái gì chứ, chẳng lão vẫn đang thuyền ?" Đội trưởng Lưu Đỉnh của đội thuyền Đa Hách cũng lên tiếng: "Lão già tuy lợi hại, nhưng cũng đối thủ của xuất khiếu cảnh, nếu là lão đánh thì thể cầm cự lâu như ."
"Có phát hiện ! Ở đây trận pháp!"
Không ai hét lên một tiếng, những khác liền vây , chỉ thấy đất là một trận huyết chú kịp tất của Hoa Ngọc Đường.
"Ác khí nặng thật, đây là trận gì ?"
Lưu Đỉnh cúi quan sát kỹ, : "Là trận pháp từ Tây Vực, chuyên dùng để triệu hoán oán ngẫu, chắc chắn ma tu trộn !"
"Vậy giao chiến với hải thú khi nãy thật sự là ma tu ?"
"Ở đây còn dấu vết m.á.u của hải thú, sai !"
"Vậy ma tu đó cách nào trộn ? Trên thuyền các ngươi đều là đạo tu ?"
"Trên thuyền bọn đều là gương mặt quen, cùng biển bao nhiêu , thể ma tu !"
Giữa lúc đám ồn ào tranh luận, Đậu lão, Lưu Đỉnh và mấy khác đều mơ hồ đoán vài phần, chỉ liếc một cái là hiểu ngay chuyện sắp tới gì.
Đậu lão bay về phía mặt biển, đồng thời : "Lập tức khởi hành, tranh thủ lúc hải yêu phong bạo suy yếu mà vượt qua!"
Ba đội trưởng còn cũng y hệt như , khiến đám thành viên tiện lên tiếng gì thêm, vội vàng trở thuyền.
Cùng lúc đó, họ cũng thấy đội thuyền Hựu Thủy ở phía xa sớm lên đường, tiến về phía theo hải lộ định.
Sau khi lên thuyền, các đội trưởng hẹn đều kiểm tra một lượt nhân sự thuyền, nhưng vẫn tìm ai là ma tu.
Dưới biển, Sở Lạc Hoa Ngọc Đường đối diện đang khôi phục với tốc độ đáng kinh ngạc — nàng thể để y bình yên tiếp tục trị thương ?
Hoa Ngọc Đường trong lòng nàng đang tính toán điều gì, chỉ nàng đột nhiên lên tiếng:
"Ân nhân, ngươi cũng tìm !"