Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 354: Trao đổi con tin
Cập nhật lúc: 2025-06-02 12:42:19
Lượt xem: 281
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy vật xuất hiện trong tay đối phương, ánh mắt Ký Lam trầm xuống: “Sao thứ ở tay ngươi!”
Nói xong, nàng trừng mắt Hoa Ngọc Đường bên cạnh.
Sở Lạc thu huyết y, mang theo A Liên tiếp tục tránh né đợt công kích của đám ma tu đuổi theo phía .
“Chuyện dài lắm,” Hoa Ngọc Đường cũng cau mày, “Trước tiên bảo của ngươi dừng tay, đợi qua khỏi phong bạo hãy g.i.ế.c bọn họ cũng muộn.”
Ký Lam nheo mắt , ánh lạnh lẽo: “Ngươi vẫn còn bao che cho nàng?”
“Ta là bao che,” Hoa Ngọc Đường quát nhẹ, “Chẳng lẽ ngươi hải yêu phát hiện, cả đám c.h.ế.t sạch Nam Hải ? Mau dừng tay !”
Nghe những lời , trong lòng Ký Lam càng thêm giận dữ, song vì đại cục, vẫn giơ tay ngăn Cống Sơn .
Nàng hừ lạnh một tiếng: “Tiểu nha đầu gan nhỏ, lên g.i.ế.c một của bọn . Hiện giờ thể truy cứu, nhưng để trao đổi, cũng g.i.ế.c một bên các ngươi! Động thủ!”
“Khoan !” Sở Lạc lên tiếng: “Ta lấy đổi lấy con tin của các ngươi.”
Lời dứt, Ký Lam nhướng mày, khóe môi nhịn khẽ cong lên: “Ồ?”
“Là tay g.i.ế.c , cần kẻ khác chịu tội . Muốn gì thì nhắm .”
Nghe , Hoa Ngọc Đường đưa mắt đánh giá Sở Lạc, lúc đang nhắm chặt mắt phía .
Tính tình nàng lúc lúc như ?
Ký Lam giấu nét nơi khóe mắt: “Lời là ngươi tự đấy.”
Sở Lạc truyền âm cho A Liên: “Ngươi theo Tước Sở.”
Dứt lời, đợi hồi đáp, nàng cất bước về phía đám ma tu .
“Bỏ đao xuống, thả .” Sở Lạc đối mặt với một tên ma tu đang khống chế một thuỷ thủ, trầm giọng .
Tên ma tu nàng đang nhắm mắt, cố ý bịt chặt miệng con tin, định giở trò lưỡng kỳ mỹ.
“Hắn thả !”
lời còn dứt, Sở Lạc nắm chặt cổ tay , một luồng nhiệt lực hừng hực truyền xương cốt khiến đau đớn kêu thảm, đao rơi xuống đất, tay buông thõng còn sức.
Con tin nhân cơ hội thoát khỏi giam cầm.
“Như mới là thật sự thả .”
Bên , Ký Lam liếc tên ma tu Sở Lạc đánh trọng thương, sang nàng, xoay tay lấy một sợi xiềng xích sắt nặng nề, đích bước đến trói nàng chắc chắn.
Trên dây xích còn trận pháp phong bế linh lực, trong mắt bọn chúng, Sở Lạc giờ chẳng khác gì con cừu đợi thịt.
Cùng lúc đó, trong khoang điều khiển, Tước lão gia tử và cha của Tước Sở cũng động tĩnh bên ngoài.
“Sao đám ma tu thuyền Hành Quang đột nhiên lên thuyền chúng ? Cả Hoa Ngọc Đường cũng là ma tu ?” Tước Hữu Hòa lo lắng đến độ tim nhảy thình thịch, song vẫn cố giữ giọng nhỏ: “Giờ ? Vị cô nương Tiểu Ngũ trong đội, A Ngốc với Lão Nhị vẫn còn trong tay chúng, đám ma tu còn định chuyện gì!”
“Bọn chúng nhảy sang thuyền giữa đường là vượt qua phong bạo để tiến trung tâm Nam Hải,” Tước lão gia tử cau chặt mày: “ nếu vượt qua , bọn chúng thật sẽ tha cho chúng ? Về thực lực, trong đó hai kẻ Nguyên Anh kỳ, bọn chúng gì, e rằng chẳng ai trong chúng thể ngăn nổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-354-trao-doi-con-tin.html.]
Sắc mặt của Tước Hữu Hòa trầm xuống: “Chờ qua trận phong bạo , bọn chúng nhất định sẽ trở mặt g.i.ế.c sạch chúng . Đằng nào cũng chết, chi bằng đánh một trận ngay trong cơn bão ! Cùng lắm thì dẫn hải yêu tới, cùng c.h.ế.t chung!”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tước Lão gia tử trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Để lái thuyền, ngươi âm thầm liên lạc với khác, cho họ : chuyến thoát khỏi Nam Hải nữa . Trước khi chết, kéo theo mấy tên ma tu đệm lưng, mong kiếp đầu thai tử tế hơn.”
Trong khoang thuyền, Ký Lam chằm chằm gương mặt của Sở Lạc một hồi, thấy Hoa Ngọc Đường cũng đang nàng, trong lòng càng thêm bực bội.
Nàng với ba tên ma tu khác: “Gương mặt coi như cũng coi , thưởng cho các ngươi.”
Lũ ma tu ban đầu còn sững sờ, nhưng ánh mắt lộ dục vọng, chuẩn nhào đến. Tuy nhiên, kịp động , giọng của Hoa Ngọc Đường vang lên:
“Đứng nguyên tại chỗ, ai dám bước một bước, g.i.ế.c tha!”
Ánh mắt Ký Lam lườm tới: “Hoa Ngọc Đường, ngươi ý gì?”
“Ngươi,” ánh mắt Hoa Ngọc Đường liếc sang nàng, “Tốt gì cũng rõ tình cảnh hiện tại , còn khỏi phong bạo, ngươi dẫn hải yêu đến ?”
“Ta thấy rõ ràng là con tiện nhân câu mất hồn ngươi ! Ngươi , cái huyết y đưa cho ngươi để giữ mạng, trong tay ả?”
Vốn dĩ Sở Lạc định xen chuyện tranh chấp giữa bọn chúng, nhưng lúc nàng chợt nhận tốc độ của thuyền đang chậm , hình như còn lệch khỏi tuyến hành trình.
Chẳng lẽ Tước lão gia tử đổi? Không định thoát khỏi phong bạo nữa? Hay đang mưu tính khác?
Nghĩ tới đây, để phân tán sự chú ý của bọn ma tu khiến chúng nhận bất thường của con thuyền, Sở Lạc đột ngột lên tiếng:
“Quý phi oan uổng quá, rõ ràng câu hồn công tử nhà ngươi, mà là công tử câu mất hồn ! Hoa công tử, lời nước rằng sẽ cho danh phận, còn tính ?”
Lời dứt, gương mặt Ký Lam lộ rõ vẻ sửng sốt.
Hoa Ngọc Đường giãn mi một chút, định mở miệng đáp, thì liền cảm nhận sát ý bùng phát mãnh liệt bên cạnh.
“Ngươi còn với ả những lời như thế? Muốn cho ả danh phận? Hoa Ngọc Đường, ngươi định cưới một đạo tu ?!”
“Ta… thể cưới một đạo tu !” Thấy Ký Lam sắp nổi trận lôi đình, Hoa Ngọc Đường vội vàng .
Đồng thời còn quên truyền âm cho Sở Lạc: “Tiểu mỹ nhân, nàng tạm thời bớt , thấy con sư tử cái sắp bốc hỏa ? Chờ ngày gia mang nàng về Tây Vực, khỏi cần chịu đựng sắc mặt ả nữa!”
Nghe , Sở Lạc khẽ bật .
Lúc , trực giác của Ký Lam sắc bén một cách đáng sợ, lập tức sang Hoa Ngọc Đường: “Ngươi còn đang truyền âm cho ả?! Hoa Ngọc Đường, thật quá coi thường ngươi ! Mới một ngày, ngươi ve vãn nữ nhân khác! Thích loại lắm đúng ? Được, g.i.ế.c ả cho ngươi xem!”
Vừa dứt lời, trong tay Ký Lam xuất hiện một thanh cốt kiếm, bộ linh lực hội tụ, đ.â.m thẳng về phía Sở Lạc. Hoa Ngọc Đường ngăn cũng kịp.
Tất cả diễn trong chớp mắt — cốt kiếm găm đống xích sắt rơi rụng, mà bóng dáng của Sở Lạc biến mất thấy .
Ngay đó, Ký Lam đột ngột xoay , cốt kiếm trong tay vặn chặn mũi thương sắc bén đ.â.m tới từ phía — chính là Sở Lạc!
Cùng lúc , Tước lão gia tử và Tước Hữu Hòa đồng loạt từ ngoài khoang lao , phối hợp cùng các thủy thủ đánh úp đám ma tu, giải cứu hai con tin.
“Không thể nào!” Ký Lam liếc nhanh về phía đó, Sở Lạc: “Ngươi rõ ràng thể vận dụng linh lực!”
“Ta dùng linh lực,” phần nào hiểu mưu kế của Tước lão gia tử, Sở Lạc từ tốn mở mắt, “Là ngươi quá ngu thôi.”