Ngay khi Sở Lạc đang suy nghĩ liệu đám là Cốt tộc trong Quỷ Cảnh thì chợt "cạch" một tiếng, nắp quan tài đỏ sẫm lệch sang một bên. Từ khe hở vươn một cánh tay xương trắng, kéo dài bất ngờ, chụp lấy một con chim đang bay ven đường, trong chớp mắt bóp chặt nó kéo trong quan tài.
Từ trong quan tài vọng tiếng khanh khách, xen lẫn tiếng chim kêu thảm thiết , cùng âm thanh "rốp rốp" nhai nuốt xương thịt.
Đám xương trắng theo bên cạnh cỗ kiệu xương lắc đầu thở dài, đó đưa tay đóng nắp quan tài .
Phải mất một thời gian lâu, đoàn đưa dâu mới bay qua khỏi trung phía căn nhà gỗ, tiếng kèn tang chói tai kéo dài mãi dần khuất xa.
Bầu trời đêm khi mới trở vẻ yên tĩnh ban đầu.
Tô Chỉ Mộc thu tay , mở mắt Sở Lạc đang mặt.
Sở Lạc chớp chớp mắt: “Họa sư thiên tài hôm nay từng , Cốt tộc Hoa tộc là hai đại tộc trong Quỷ Cảnh, chuyện xảy giữa hai tộc chắc chắn việc tầm thường, đúng ?”
Thấy Tô Chỉ Mộc phản đối, Sở Lạc liền về phía chiếc hộp: “Tin tức thứ hai, cứ chuyện kết giữa Cốt tộc ban nãy .”
Chiếc hộp lên tiếng: “Thành thật mà , trận pháp các ngươi bố trí khiến khó rõ tiếng bên ngoài.”
“Ngươi thấy ?”
“Có , nhưng mà... nhỉ, mấy chuyện vặt vãnh chán ngắt, ngay cả còn chẳng hứng thú.”
Sở Lạc ngẫm nghĩ một lát : “Ngươi cứ .”
“Nữ tử Cốt tộc trong kiệu hoa chuẩn gả tới nhà họ Dương nổi tiếng trong vùng đất Dần Muội, mà nổi tiếng ở đây vì công trạng gì với Quỷ Cảnh, mà là vì nhà sinh một kẻ tạp chủng.”
“Người ở Thần Ma Cảnh đều Hoa tộc và Cốt tộc vốn bất hòa, mà đứa tạp chủng là kết quả của Hoa tộc và Cốt tộc sinh . Tuy hình dáng của Cốt tộc nhưng thiên phú yếu kém, nghiêng về Hoa tộc. Loại tạp chủng chẳng bên nào chấp nhận, khiến danh tiếng nhà họ Dương vấy bẩn, thế là hai bên đặt cho ả một cái tên nhục nhã — gọi là Hoa Dương.”
“Lũ linh thú trời ban nãy cũng đang bàn tán xem khi tân nương cửa sẽ hành hạ đứa tạp chủng đó thế nào.”
“Hoa Dương…” Sở Lạc im lặng một lúc hỏi: “Có ả từng rời khỏi Quỷ Cảnh đưa trở ?”
“Ngươi ?”
“Ta bắt đó.”
“Thảo nào… Ta thấy ngươi giống , ngươi bắt bao nhiêu sinh linh trong Quỷ Cảnh của bọn hả?” Chiếc hộp bắt đầu chất vấn.
“Chỉ mỗi ả thôi, tuyệt đối nhiều hơn . Ngươi tin , thật sự là . Nếu tay nữa, thì cũng chỉ để bắt đồ ngon về cho ngươi ăn.” Sở Lạc “chân thành” đáp.
Chiếc hộp liền phấn khởi mặt: “Thật ? Vì ngươi là như , thêm một tin cho ngươi.”
“Đoàn đưa dâu sẽ đến đất Dần Muội tối mai. Mà Hoa tộc cũng sẽ tới đó. Cốt tộc với Hoa tộc như nước với lửa, chắc chắn sẽ đánh một trận khi gặp . Các ngươi nên tránh xa, kẻo cuốn .”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Sở Lạc hỏi: “Vậy đất Dần Muội là nơi như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-368-dau-bep-dinh-cap.html.]
“Lần tin là tin cuối , ngươi hỏi nữa là vượt giới hạn, trả lời .”
“Vậy ngươi ăn gì cho bữa tiếp theo? Xem phận đầu bếp đỉnh cấp của thể giấu nữa , nhất định trổ tài thôi.”
“Ngươi là đầu bếp đỉnh cấp?!” Chiếc hộp nuốt nước miếng đánh ực: “Ngươi suốt năm trăm năm qua lão già đó cho ăn cái gì ? Nhạt như nhai sáp! Không ngờ khổ tận cam lai, cuối cùng gặp ngươi, đầu bếp đỉnh cấp!”
“ , giống như thể mãi xui xẻo, ngươi cũng thể mãi ăn đồ dở. Cứ ngươi ăn gì là . Ta chỉ hỏi một điều: đất Dần Muội rốt cuộc là nơi như thế nào?”
“Xin hãy dốc lực mà nấu cho món ngon nhất!”
“Dần Muội giống đám rừng hoang tên chúng đang đây, nơi do Cốt tộc chiếm giữ — chính là nhà họ Dương —, khá giống những thành trấn phồn hoa ngoài giới. khi bước , nhất định tuân theo quy tắc nhà họ Dương đề . Nếu trái, sẽ đưa đến lò mổ như một món thực phẩm, treo lên bán.”
“Trong Quỷ Cảnh Vi Trần nhiều tụ điểm phồn hoa như . Chỉ cần tuân thủ quy củ thì sống ở đó sẽ an hơn nhiều so với các khu rừng hoang. Các quy tắc đều ghi rõ ở lối từng nơi, và mỗi vùng do một thế lực chiếm giữ sẽ quy định riêng.”
Nghe xong, Sở Lạc liền cất chiếc hộp . Tô Chỉ Mộc khi liền sang nàng.
“Ngươi… thật sự nấu ăn ?”
Sở Lạc lắc đầu: “ luyện đan một chút.”
“…”
Còn sáu canh giờ nữa mới đến lúc cho hộp ăn, tầm chính ngọ, nên cũng cần vội.
Gần tới rạng sáng, đám sinh vật đang cuồng hoan giữa trung tản , Liễu Tự Diêu cũng tất khôi phục khi thiền. Sở Lạc kể chuyện xảy đêm qua, ba liền cùng tiến về đất Dần Muội.
“Không ngờ ngươi thể moi nhiều lời từ cái hộp đó như ,” dọc đường, Liễu Tự Diêu , “Nếu con Hoa Dương mà nó nhắc tới thật sự là Hoa Dương bà mà chúng từng gặp ở Khang Nguyên Quận, ngươi định xử trí thế nào?”
“Ngươi còn nhớ , khi thu phục bà , bà từng tìm chuyện riêng một ?”
Nghe , Liễu Tự Diêu khẽ gật đầu: “ là , đến giờ vẫn hôm đó bà gì với ngươi.”
Sở Lạc ngẫm một lát đáp: “Bà , linh cảm rằng sẽ gặp trong Quỷ Cảnh. Nếu đến lúc đó đủ mạnh, mà bà gặp chuyện, thì xin giúp một tay, bà sẽ báo đáp ơn nghĩa.”
“Khi chỉ mới bước tu chân giới, liền đáp ứng luôn. Không ngờ hôm nay thực sự tới đây. Một khi đến, thì lời hứa năm xưa tất nhiên thực hiện.”
Nghe xong, Liễu Tự Diêu trầm mặc hồi lâu.
“Ngươi từng nghĩ, lẽ bản mối liên hệ nào đó với Thần Ma Cảnh ?”
Lời dứt, ánh mắt Tô Kỳ Mộc cũng biến đổi.
“Từng nghĩ . cũng rõ quan hệ gì với nơi cả, lẽ trong mới tìm chút manh mối. so với chuyện đó, bây giờ điều cấp bách nhất vẫn là tìm con xà yêu. Chiếc hộp từng , đám Hoa tộc sẽ đến một nơi gọi là Vụ Sa Tinh Hà, qua đó thể đến tu chân giới.” Sở Lạc đáp.
Tô kỳ Mộc lên tiếng: “Lần rời khỏi Quỷ Cảnh tiếp theo chính là hôm nay, các ngươi còn nhớ hôm nay là ngày gì ?”
Liễu Tự Diêu , ánh mắt chấn động sang : “Là ngày Thần Ma Cảnh đổi vị trí.”