Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 4: Mái tóc trắng và đôi mắt huyết sắc

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:03:28
Lượt xem: 704

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một chiếc lá nhỏ bằng lòng bàn tay ném lên trung, sự truyền nhập linh lực, chiếc lá lập tức mở rộng, lơ lửng giữa trung, đủ để chứa vài chục .

Đệ tử Lăng Vân Tông điều khiển Diệp Chu hạ xuống thấp hơn, đủ để nhóm phàm bước lên, đó sắp xếp họ ngay ngắn.

Sở Lạc là cuối cùng bước lên thuyền. Trong khi những khác còn đang than phiền vì gian chật chội, cô thì ngược , thở phào nhẹ nhõm, cảm nhận chiếc thuyền nhỏ chậm rãi nâng cô lên trời, lòng tràn đầy vui sướng.

Ổn ! Ổn !

Hả? Sao hệ thống vẫn thông báo thành nhiệm vụ?

Chẳng lẽ chính thức bước đại môn Lăng Vân Tông mới tính là thành công?

Thuyền lá bay nhanh như , chắc sẽ đến ngay thôi.

Diệp Chu càng bay lên cao, cơ thể Sở Lạc bắt đầu run rẩy.

Lạnh quá.

Quả nhiên, lên cao thì gió rét thấu xương.

Cô bám chặt mép thuyền, xuống , thế gian biến mất khỏi tầm mắt. Chỉ tầng mây mờ ảo và ánh linh quang nhàn nhạt ẩn hiện giữa trung.

Những ngọn núi cao chọc trời nối tiếp , mười ba hòn đảo lơ lửng giữa trung tráng lệ và hùng vĩ. Dù lâu, cô vẫn thấy ba chữ "Lăng Vân Tông", nhưng tất cả những gì cô thấy mắt đều đang với cô rằng—

Nơi chính là Lăng Vân Tông, một tông môn chín tầng mây!

Trong lòng cô dâng lên một cảm xúc kích động, m.á.u trong dường như chảy nhanh hơn.

Và cô càng cảm thấy đói hơn.

“Đến nơi !” Một tử Lăng Vân Tông cao giọng , ngay đó, những Diệp Chu lượt nhảy xuống.

Vì Sở Lạc ở mép thuyền, nên cô là nhảy xuống tiên.

chạm đất, cô cảm thấy gì đó đúng.

Những tử linh căn hơn, đưa đến , đang ngoan ngoãn ở rìa ngoài. Còn những tử phụ trách thu nhận tân môn sinh của Lăng Vân Tông, giờ quỳ rạp đất, vây quanh một .

Trong họ, cả Lý Thúc Ngọc— từng băng bó vết thương cho cô.

Người thể khiến bọn họ quỳ lạy, là một nữ nhân kỳ lạ khoác bộ y phục đỏ rực như lửa.

Mái tóc trắng như tuyết, đôi mắt đỏ như máu, dung nhan tuyệt mỹ mang theo khí chất lạnh lùng, khuôn mặt nở một nụ phần bệnh hoạn.

Làn da cô trắng đến mức gần như bình thường, tương phản rõ rệt với đôi môi đỏ như máu.

Chỉ cần cô ở đó, bộ sự tồn tại của cô đủ chói mắt đến mức thể nào bỏ qua.

Giống như một đóa Mạn Châu Sa Hoa* nở rộ nơi địa ngục…

(*Mạn Châu Sa Hoa: Loài hoa bỉ ngạn, thường gắn với truyền thuyết về sự chia ly và thế giới bên .)

"Cửu trưởng lão, xin mau tông môn!"

"Cửu trưởng lão, chúng tử cầu xin nhanh chóng nhập tông—!"

Không là kính sợ sợ hãi, nhóm tử chỉ dám quỳ mặt đất, cẩn trọng khuyên bảo.

Người phụ nữ dùng đầu ngón tay nghịch mái tóc trắng như tuyết, chân mày khẽ nhíu , đôi mắt đỏ như m.á.u ánh lên vẻ nghi hoặc.

“Hửm? Các ngươi là ai?”

“Ta nhớ , cái tên Tống Minh Việt cho rời khỏi tông môn.”

lâu ngoài …”

“Ừm… Hình như còn cần giết, các ngươi cứ chờ đây, g.i.ế.c một sẽ .”

Người phụ nữ nhấc chân định rời , nhưng các tử vội vàng quỳ rạp, ngăn cản mặt nàng.

“Cửu trưởng lão, thể rời khỏi tông môn !”

"Chưởng môn đến ! Chưởng môn Tống đến !"

Vừa dứt lời, từ kết giới của tiên môn, năm bước . Trong đó bốn tử, đầu mang khí chất lãnh tĩnh, uy nghiêm bức , cần cũng phận tầm thường.

Sở Lạc ngờ thể gặp địa vị cao nhất Lăng Vân Tông nhanh như —Chưởng môn Tống Minh Việt.

Chưởng môn Tống liếc mắt tình hình, phất tay hiệu cho tử đưa tân môn sinh tông môn , còn thì nhanh chóng về phía nữ tử mắt đỏ .

"Tịch Ninh, theo về tông!"

"Ngươi… là ai ?"

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sở Lạc vẫn còn thêm một chút, nhưng vị tử Lăng Vân Tông lúc bắt đầu thúc giục nhanh chóng xếp hàng tông môn.

Cô vẫn cuối hàng. Khi Lý Thúc Ngọc dậy và về phía , cô vội vã lưng , căng thẳng nín thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-4-mai-toc-trang-va-doi-mat-huyet-sac.html.]

May mắn là phát hiện cô.

Những tử linh căn hơn đưa kết giới . Sở Lạc thuộc nhóm cuối cùng, mà cô cuối cùng trong nhóm đó.

Nhìn thấy những phía từng một an tiến kết giới, Sở Lạc cũng suy nghĩ nhiều.

Đến lượt cô, cô bước về phía như chuyện gì xảy , nhưng ngay khi chạm đến cánh cổng, một luồng ngoại lực mạnh mẽ bùng phát từ kết giới, đột ngột đẩy cô bay ngược ngoài.

"Chuyện gì ?!"

"Cô ấn ký kết giới, thể trong."

"Chắc chắn là kẻ trộn Lăng Vân Tông, mau bắt !"

"Nhanh lên, khi là gian tế của ma tu phái tới!"

Chỉ trong chớp mắt, tiên môn trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.

Còn Sở Lạc lúc bẹp đất, lục phủ ngũ tạng đau đớn vì va chạm với kết giới, ho khan liên tục, m.á.u trào từ khóe miệng.

Cộng thêm cơn đói kéo dài khiến cơ thể cô gần như kiệt quệ, ý thức cô dần dần mơ hồ.

Tầm trở nên mờ ảo, chỉ còn những lời lạnh lẽo văng vẳng bên tai—

“Bắt cô !”

Chắc chắn là của Ma Tu phái đến, tuyệt đối thể để nàng chạy thoát!

【Tít! Tít! Tít!】

【Cảnh báo ký chủ, nhiệm vụ sắp thất bại!】

【Sau khi thất bại nhiệm vụ tân thủ, độ khó của tất cả các nhiệm vụ tiếp theo sẽ tăng cao!】

【Xin ký chủ giữ tỉnh táo, tiếp tục thành nhiệm vụ tân thủ!】

Tỉnh táo, tỉnh táo…

Trước mắt là vạt áo đỏ rực như lửa.

Sở Lạc dùng chút sức lực cuối cùng, bám chặt lấy vạt áo đỏ .

"Thu nhận đồ , cầu xin thu nhận đồ … Cho …"

Thế giới mắt dần mờ , tất cả chìm bóng tối.

"Lăng Vân Tông…"

Nàng co ro mặt đất như một con mèo hoang đánh đến thê thảm nỡ .

Đôi mắt khẽ khép , Sở Lạc ngất , nhưng tay nàng vẫn nắm chặt lấy vạt váy của nữ nhân mái tóc bạc, mắt đỏ .

Đệ tử Lăng Vân Tông lao lên định bắt Sở Lạc , nhưng bọn họ dám đến gần nữ nhân , bầu khí lập tức trở nên căng thẳng.

Nữ nhân cúi đầu tiểu cô nương đáng thương chân , đôi mắt đỏ thoáng chốc biến đổi, huyết quang tràn ngập.

"Ta nhớ ,"

Hai dòng huyết lệ chảy dài từ đôi mắt nàng.

"Là đồ nhi, là đồ nhi đáng thương của …"

Tống Minh Việt bên cạnh sự đổi của nàng, sắc mặt phức tạp vô cùng.

Nữ nhân cúi , nhẹ nhàng ôm lấy Sở Lạc lòng, bàn tay lạnh như băng khẽ vuốt ve mái tóc nàng.

"Đồ nhi đừng sợ, sư tôn ở đây, vẫn luôn ở đây…"

"Không , nữa, sư tôn đưa con về nhà."

"Làm nhà chứ, sư tôn đây mãi mãi là nhà của con…"

Tịch Ninh ôm lấy Sở Lạc, , từng bước từng bước trong Lăng Vân Tông.

Tông chủ Tống cùng các tử xung quanh đều ai dám cản nàng.

Huyết lệ nhuộm đỏ cả đôi mắt, khóe môi nàng nhếch lên nụ bệnh hoạn mà điên cuồng.

Bước đến kết giới đánh văng Sở Lạc lúc , nàng cau mày.

"Là ngươi ức h.i.ế.p đồ nhi của ?"

Rắc… Rắc… Rắc…

Trên kết giới của tiên môn bỗng nhiên tràn huyết dịch nhớp nháp đáng sợ, nơi nào m//áu lan đến, nơi đó vang lên những tiếng nứt vỡ chói tai.

Ầm ——

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, kết giới tiên môn sụp đổ như một ngọn núi lớn, tan tành thành từng mảnh…

Loading...