Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 47: Hãy cáo biệt thật tốt

Cập nhật lúc: 2025-04-01 13:10:09
Lượt xem: 580

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mất trí nhớ ?”

Hà Nghiễn Sơ sững sờ một lúc, khóe môi bỗng cong lên.

“Vậy chắc cũng đống pháp khí đầy đất từ nhỉ?”

“Đã gì hết, thì tất cả những thứ thuộc về đội Tuần Tra…”

“A, tỉnh .”

Trương Diệu Huyền đỡ Sở Lạc, đột nhiên mở mắt với vẻ mặt mơ màng.

“Sao ngất ? Chắc chắn là do hạ đường huyết! Ủa, Hà sư tới khi nào ?”

“Vừa mới đến thôi.”

Hà Nghiễn Sơ : “Mất trí nhớ chuyện nhỏ , sẽ cử hai đưa khỏi Khải Vân Lâm để chữa trị. Chuyện ở đây cũng cần lo nữa.”

“Khụ khụ… Ta đột nhiên nhớ .”

Sở Lạc vội vàng bước lên , nghiêm túc :

“Hà sư , cảm thấy pháp khí tịch thu nên một phần của , đổi thành linh thạch là .”

Nghe , Hà Nghiễn Sơ bật hai tiếng, chút nể tình mà búng một cái lên trán nàng.

“Ngọc bài phận của tại xuất hiện trong hang Cực Minh Lang, Tân Na c.h.ế.t như thế nào? Lý Hạo Minh đang ở ? Thành thật khai báo!”

“Ta đương nhiên sẽ khai báo thật.”

Bộ não Sở Lạc vận hành hết tốc lực để bịa chuyện, còn bản thì chút chột , lảng tránh ánh mắt của .

“Huynh cũng đừng tra khảo chứ, đáng sợ quá.”

Nghe , Hà Nghiễn Sơ mỉm đầy ẩn ý.

“Ta thấy chột .”

Sở Lạc mở to mắt, vì nàng hề thấy môi Hà Nghiễn Sơ mấp máy, mà những xung quanh dường như cũng thấy câu đó.

Lời … truyền thẳng đầu nàng ?!

“Chuyện bịa xong ?”

Lại một câu truyền thẳng ý thức nàng.

Sở Lạc trừng mắt , lắc đầu.

Hà Nghiễn Sơ thở dài bất đắc dĩ, ánh mắt chợt dừng ở vết thương tay nàng, liền lấy một bình đan dược trị thương, đưa cho nàng.

“Trước tiên hãy chữa thương . Mà chỗ xem mới trải qua một trận chiến? Là các giao đấu với Lý Hạo Minh?”

Sở Lạc gật đầu.

“Vậy Lý Hạo Minh ?”

Hà Nghiễn Sơ tìm kiếm xung quanh, thấy bóng dáng , cảm thấy kỳ lạ.

Sở Lạc giơ tay chỉ đống tro mặt đất:

“Ở .”

“Hả?”

Không chỉ Hà Nghiễn Sơ, mà những tử Tuần Tra khác cũng tròn mắt đống tro, dám tin.

“Lý Hạo Minh… hóa thành tro ?”

Hà Nghiễn Sơ Sở Lạc, thấy nàng chân thành gật đầu.

Hắn sang Thiệu Yến và Trương Diệu Huyền, hai trông vẻ ngại ngùng.

“Ba các , ai đạt đến Trúc Cơ kỳ, mà g.i.ế.c một Luyện Khí sư Trúc Cơ sơ kỳ?”

“Chủ yếu vẫn là hai sư tỷ tay nhiều hơn. Còn nữa, thể trách chúng ! Lý Hạo Minh khăng khăng đòi g.i.ế.c , cầu xin tha mạng vẫn giết, thế nên bọn đánh , đó thành tro.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-47-hay-cao-biet-that-tot.html.]

Sở Lạc theo Hà Nghiễn Sơ, kéo kéo tay áo , “Hà sư , suýt g.i.ế.c đấy. Hơn nữa, tất cả phù lục của cũng dùng hết . Ta thể xin tông môn bồi thường linh thạch và phí tổn thất tinh thần ?”

Hà Nghiễn Sơ bước tới gần đống tro, xổm xuống quan sát, cảm thấy tám chín phần đây chính là Lý Hạo Minh.

“Bồi thường linh thạch và phí tổn thất tinh thần?”

Hắn xoa xoa mi tâm. Sở Lạc vòng mặt , liên tục gật đầu.

Lại một câu truyền âm đến bên tai nàng:

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Trước tiên hãy thiện lời bịa của , mới thể báo lên xin cho .”

Sở Lạc lập tức sáng mắt, gật đầu lia lịa, khóe miệng cũng kiềm mà cong lên vài milimet.

“Hên là còn và vị nam tử sống sót.”

Hà Nghiễn Sơ khẽ thở phào, đưa tay lên đầu nàng. Sở Lạc tưởng định búng trán , liền né tránh. , chỉ nhẹ nhàng xoa đầu một cái .

"Con bé lá gan cũng lớn, mệnh cũng cứng, chạy thoát khỏi Cực Minh Lang, còn đánh bại cả một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Trên đời còn chuyện gì mà dám nữa chứ?"

"Cuộc sống ép buộc thôi mà..."

Hà Nghiễn Sơ bước về phía Trương Diệu Huyền và Thiệu Yến.

"Linh trí của hai các ngươi tổn hại quá nhiều, oán niệm cũng tiêu tan, nhưng hồn thể chung quy vẫn hao tổn. Ta sẽ sắp xếp cho Chấp Pháp Đường tìm cách giúp các ngươi tu bổ hồn thể. Sau đó, các ngươi thể chọn tiếp tục tu luyện với phận Quỷ tu hoặc siêu độ để chuyển kiếp đầu thai, tùy lựa chọn của các ngươi."

"Chúng ..." Thiệu Yến sang Trương Diệu Huyền.

Trương Diệu Huyền cúi đầu mặt Hà Nghiễn Sơ, giọng đầy kiên định: "Sư , bọn mang theo những ký ức đau khổ trong quá khứ mà lưu thế gian nữa. Nếu thể, xin hãy cho bọn một cơ hội nữa."

"Được." Hà Nghiễn Sơ gật đầu, một thoáng lặng im, tiếp: "Đồng môn một nhà, Chấp Pháp Đường thể bảo vệ các ngươi, để các ngươi chịu hại bởi kẻ gian. Thay mặt Chấp pháp Đường của Lăng Vân Tông, với các ngươi một câu—Xin ."

Thiệu Yến giơ tay lau khóe mắt, nhưng nàng chợt nhớ , hồn thể thì gì còn nước mắt để rơi nữa chứ.

"Cảm ơn." Trương Diệu Huyền với Hà Nghiễn Sơ, sang Sở Lạc. "Sở sư , mà chúng cần cảm ơn nhất chính là . Chỉ tiếc là bây giờ thể tặng bất cứ thứ gì, nếu kiếp , chúng nhất định sẽ báo đáp ân tình ."

Nếu Sở Lạc thức tỉnh linh trí của bọn họ, thì họ cơ hội tự tay báo thù, cũng chẳng thể nào cơ hội chuyển sinh.

Sở Lạc ngây hai bọn họ, đôi môi mấp máy mà thốt nên lời.

Lẽ nào... đây chính là sợi dây ràng buộc giữa những kiếp luân hồi ?

Những chuyện đây chỉ thể thấy phim truyền hình, mà giờ thực sự xảy với ư?

【Ký chủ, đừng ngẩn nữa, mau lời tạm biệt !】

Được Hoa Hoa nhắc nhở, Sở Lạc mới hồn, ngượng ngùng gãi đầu.

"Thật hai tỷ giúp nhiều , nhưng nếu thực sự kiếp , sẽ mong gặp hai tỷ."

Mưa lâm thâm dần tạnh, trời quang mây tạnh.

Tại đội Tuần Tra của Bích Lạc Phong.

Trong đại sảnh chỉ còn hai , Sở Lạc và Hà Nghiễn Sơ.

Hà Nghiễn Sơ cầm trong tay một củ khoai lang nóng hổi.

"Nói dối xong ?"

"Xong xong ."

Sở Lạc thuật từ đầu đến cuối câu chuyện mà chuẩn , đó nghiêng đầu Hà Nghiễn Sơ đang ăn khoai lang: "Hà sư , qua ?"

"Cũng tạm ," Hà Nghiễn Sơ dùng một tay mở ngọc giản, vận linh lực ghi bộ vụ án. "Chỉ là tốc độ cần cải thiện."

"Tốc độ gì cơ?" Sở Lạc đảo mắt nghĩ ngợi, đột nhiên hiểu . "Chẳng lẽ Hà sư đây cũng thường xuyên bịa chuyện ?"

Hà Nghiễn Sơ khẽ , lặp lời của nàng: " Cuộc sống ép buộc thôi mà."

Bỗng nhiên, ngòi bút tay khựng : "Có một chỗ hổng."

"Hả?" Sở Lạc ngọc giản. "Chỗ nào cơ?"

"Cái vòng tay trung phẩm pháp khí mà Lý Hạo Minh đưa cho ngươi, nó ?"

"À, cái đó..." Sở Lạc bối rối gãi đầu. "Chuyện ... khó , ăn xong khoai lang hẵng ?"

Loading...