Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 48: Sở Lạc ta đây, vinh quang trở về!

Cập nhật lúc: 2025-04-01 13:11:52
Lượt xem: 558

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Nghiễn Sơ rõ ràng nhận điều bất thường, cắn thêm một miếng khoai.

"Có thể mùi gì chứ, ngươi cứ thẳng ."

Sở Lạc chu đáo, đợi nuốt xong miếng khoai trong miệng mới chậm rãi :

"Cái vòng tay đó... vô tình rơi xuống nhà xí . Hơn nữa học thuật khống vật, nên... nó vẫn còn đó."

Lời dứt, Hà Nghiễn Sơ sững một lúc, cúi đầu củ khoai trong tay, đột nhiên còn khẩu vị nữa.

"Chuyện thế ... chỉ ngươi mới gặp ." Hắn bất đắc dĩ đặt khoai lang sang một bên. " cũng xem như trong họa phúc, nếu lúc đó ngươi đeo chiếc vòng , e rằng cũng tránh khỏi kiếp nạn, cũng sẽ chuyện về nữa."

" cái pháp khí trung phẩm là vật chứng quan trọng của vụ án, thể cứ để nó... yên nhà xí nhà ngươi như . Để lát nữa gọi một tử đội Tuần Tra thuật khống vật cùng ngươi lấy nó."

"Hà sư , bây giờ đang rảnh mà, đúng ?"

"Không, rảnh, còn về nội môn phục mệnh nữa."

Thấy Sở Lạc hé miệng định gì đó, Hà Nghiễn Sơ vội vàng chuyển chủ đề, : "Bồi thường linh thạch, phí tổn thất tinh thần, lo liệu mấy chuyện , ngươi xem, quan trọng ?"

Mắt Sở Lạc sáng rỡ: "Quá quan trọng chứ! Ta thể ở đội Tuần Tra chờ, đợi đến khi các sư sư tỷ khác rảnh rỗi. Đừng lo, nhiều thời gian!"

"Biết điều lắm!" Hà Nghiễn Sơ bật , gõ nhẹ lên trán nàng một cái.

Sau khi phối hợp cùng đội Tuần Tra báo cáo đầy đủ những manh mối cần thiết, trời cũng về chiều.

Sở Lạc trở về nơi ở, dọn dẹp một chút, cẩn thận nhét hai đồng Huyền U cổ tệ túi áo, vị trí cho chỉ cần đưa tay là lấy . Sau đó, nàng đến Túc Đường  để mướn một con linh hạc—loài linh điểu mà tông môn nuôi lượng lớn, là phương tiện di chuyển chính của tử ngoại môn.

Linh hạc của Lăng Vân Tông vô cùng thông minh, chỉ cần cho nó điểm đến, nó sẽ tự động đưa ngươi tới nơi. Dĩ nhiên, mười ba đảo nổi của nội môn là ngoại lệ, vì chúng bay lên đó .

Nơi Sở Lạc đến là Hoàng Tuyền Cốc—một ngoại lệ khác. Hiện tại, Hoàng Tuyền Cốc chẳng thuộc về ngoại môn, cũng chẳng thuộc về nội môn, mà trở thành cấm địa trong tông. May mắn là linh hạc vẫn thể bay tới đó, nhưng vấn đề là nó chịu bay .

Vậy nên khi tới Túc Đường, Sở Lạc đặc biệt ghé qua Bình An Phường mua một ít thức ăn cao cấp cho linh thú.

Thật sự đắt, nhưng còn cách nào khác. Muốn về nhà, tốn kém chút thôi!

Dưới sự cám dỗ của mỹ vị, linh hạc đồng ý đưa nàng đến vùng ngoại vi của Hoàng Tuyền Cốc, còn sâu hơn thì đừng hòng.

Sở Lạc bất đắc dĩ xoa xoa đầu linh hạc. Cũng thôi.

Chỉ là... Hoàng Tuyền Cốc rộng lớn như , nàng chạy bao lâu mới tìm sư tôn.

, nàng mang đủ đan dược bế thực .

Ngồi lưng linh hạc, những chiếc lông vũ dày dặn che chắn hết thảy gió lạnh thổi tới, thoải mái vô cùng.

Đây đầu tiên Sở Lạc bay lượn trời. Trước đó, nàng từng diệp chu Lăng Vân Tông, từng cưỡi phi kiếm của Hạ Tinh Châu rời khỏi Hoàng Tuyền Cốc, tất cả đều là trải nghiệm bay, nhưng nào khiến nàng hài lòng như hôm nay.

Nàng giơ tay che túi áo, đề phòng Huyền U cổ tệ rơi , khóe miệng cong lên vui vẻ.

Sở Lạc đây, cuối cùng cũng vinh quang về nhà !

Một tiếng hạc kêu vang nhắc nhở tiểu cô nương lưng rằng đến nơi. Linh hạc từ từ hạ cánh.

Từ vị trí , chỉ cần bộ vài trăm mét nữa là thể tiến Hoàng Tuyền Cốc.

Sở Lạc nhảy xuống khỏi lưng linh hạc, móc một viên đan dược linh thú đưa cho nó.

Linh hạc ngậm lấy đan dược lập tức đầu bỏ chạy, hệt như phía mãnh thú đáng sợ nào đó.

Sở Lạc vội khum tay miệng, gọi với theo: "Nhớ ba ngày đón đấy—"

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-48-so-lac-ta-day-vinh-quang-tro-ve.html.]

Một tiếng hạc kêu chói tai vọng . Sở Lạc cảm giác âm thanh đầy bất mãn, như thể đang chửi nàng rằng ba ngày còn sống mà vẫn !

"Hầy!" Sở Lạc chống nạnh, lẩm bẩm: "Phương tiện giao thông mà quá thông minh cũng , tiền vé ngay lập tức đội lên cả đống, chẳng khác gì cướp bóc!"

Nói , nàng , tiến Hoàng Tuyền Cốc.

"Sư Hạ bao giờ mới về nhỉ?"

"Không , ngày tháng thật eo hẹp."

"Nơi cũng chẳng cái gì gọi là hỗ trợ học phí..."

"Hầy! Sao mà tối thế ! Bao giờ nhà mới đường, điện đây?"

Vừa bước Hoàng Tuyền Cốc, cảm giác tựa như chuyển sang một thế giới khác. Bên ngoài, trời vẫn rực rỡ ánh hoàng hôn, còn bên trong là một mảng u ám tối tăm, quỷ khí rờn rợn, chỉ những ngọn quỷ hỏa ánh lên sắc xanh nhàn nhạt.

So với đầu tiên thấy những đốm lửa và hoảng hốt , thì bây giờ, Sở Lạc từng trải sóng gió. Nhìn đám quỷ hỏa lập lòe, nàng thậm chí còn cảm thấy chút nhớ nhung.

"Tiểu bối, chính là Trưởng lão Chấp pháp Xuất Khiếu kỳ của Tiểu Sơn Tông!"

Một ngọn quỷ hỏa mang gương mặt già nua đột nhiên xuất hiện mặt Sở Lạc.

ngoài dự liệu, nó thấy bất kỳ biểu cảm kinh hoàng khoa trương nào gương mặt nàng.

"Tiểu bối?"

"Thì là ông , lão gia gia." Sở Lạc .

Gương mặt già nua sững sờ trong chốc lát, ho khan hai tiếng. Sau đó, từ bốn phương tám hướng, vô ngọn quỷ hỏa mang hình dáng khuôn mặt ào tới, vây kín lấy Sở Lạc.

Thế nhưng...

Chỉ mới hơn một tháng gặp, cô gái nhỏ mắt chỉ chớp mắt hai cái, giọng điệu bình tĩnh đến thể bình tĩnh hơn: "Các vị tìm chuyện gì ?"

"Ngươi... sợ chúng nữa?" Khuôn mặt già nua khựng một chút, vội : "Có , chuyện cần tìm ngươi!"

"Ồ?"

"Tiểu bối, hãy cho kỹ! Ta chính là Trưởng lão Chấp pháp Xuất Khiếu kỳ của Tiểu Sơn Tông! Bên trong Hoàng Tuyền Cốc một cương thi sống, chính là kẻ đồ sát bộ Tiểu Sơn Tông chúng . Sau khi chúng c.h.ế.t , vẫn chịu buông tha, phong bế nguyên thần cùng hồn phách của chúng trong dòng sông Nghiệt Tịch , ngày ngày cắn nuốt hồn thịt chúng để nuôi dưỡng thể cương thi, nhưng dập tắt linh trí, khiến chúng chịu thống khổ lặp lặp , rơi địa ngục mười tám tầng..."

"Tiểu bối, thấy ngươi lòng hiệp nghĩa, phía còn ẩn hiện kim quang chiếu rọi, chắc chắn là chính đạo hùng do trời cao phái đến cứu vớt chúng ! Chỉ cần ngươi giúp bọn thoát khỏi sông Nghiệt Tịch, rời khỏi Hoàng Tuyền Cốc, sẽ truyền thụ cho ngươi một môn công pháp cấp Thiên tuyệt mật của Tiểu Sơn Tông, thế nào?"

"Má ơi, nhiệt huyết ghê!" Sở Lạc vanh vách, mắt cũng sáng lên.

"Sao nào? Ngươi giúp chúng ?" Gương mặt già nua trong quỷ hỏa nhướng mày.

"Đương nhiên !" Sở Lạc vỗ tay một cái: "Có điều công pháp cấp Thiên thì miễn , các vị chỉ cần tìm Hoa Hoa nhận nhiệm vụ là ! Dù liều mạng, cũng giúp các vị!"

"Hoa Hoa?" Mấy đốm quỷ hỏa : "Là ai ?"

Những quỷ hỏa xung quanh đều lắc đầu.

Gương mặt già nua sang Sở Lạc: "Tiểu bối, ngươi rằng, chúng nhốt trong sông Nghiệt Tịch, thể rời khỏi Hoàng Tuyền Cốc để tìm tên Hoa Hoa ."

"Hoa Hoa ở bên ngoài ," Sở Lạc nở nụ chân thành, "mà đang ở ngay trong Hoàng Tuyền Cốc ."

[Khụ khụ, cũng nguyên tắc của , chuyện của đám lão quỷ , mới quản .]

"Phụt..." Sở Lạc nhịn mà bật : "Ngươi học mấy từ từ trí nhớ của đấy ?"

[Chủ nhân nên tự kiểm điểm xem tại trong trí nhớ của mấy từ đó.]

Ừm, nụ tắt ngấm.

Loading...