Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 956 – Chết rồi cũng chẳng ai hay biết
Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:10:57
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhiều , lời sắp khỏi miệng, mà khoảnh khắc chẳng tiếp điều gì. Dù cố nhớ bao nhiêu, những gì Sở Lạc tìm vẫn chỉ là trống trắng xóa trong ký ức,mà lớp trống rỗng , dường như còn ẩn giấu thứ gì đó nàng chạm tới .
Mang theo nỗi nghi hoặc, nàng lưu Vân Lai thành, khắp nơi, cuối cùng dừng bước tàn viện của Tô gia.
Nghe mấy chục năm , Tô thị gian nhân hãm hại, chỉ trong một đêm diệt môn, một ai sống sót.
Sở Lạc thể phân rõ giữa nàng và nơi rốt cuộc mối liên hệ gì, nhưng với một chốn lẽ chẳng dính dáng đến , nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc,một loại quen thuộc khiến lạnh sống lưng.
Kỳ lạ là, rõ ràng Tô phủ hoang phế từ nhiều năm, mà trong viện vẫn còn dấu vết sinh hoạt, kỹ còn như mới cách đây lâu.
Giữa lúc Sở Lạc đang một bước quanh đống phế tích, một cơn gió nhẹ thổi qua, lay động chiếc chuông vàng nàng treo bên hông.
Đinh—đang—đinh—
Ba tiếng ngân trong trẻo vang lên, âm thanh lan khắp tâm hải của nàng, khiến những mảnh ký ức trắng xóa dường như cũng gợn sóng.
“Chuông reo ba tiếng… chuông reo ba tiếng…”
Nàng chợt xoay , thấy Kỳ Thanh Vũ đáp xuống giữa sân.
“Có điềm chẳng lành.” – giọng Kỳ Thanh Vũ trầm thấp, ánh mắt hướng về phía xa xăm.
Vì mang trong dị vật Tạo Thần, Sở Lạc cũng lập tức cảm nhận sự bất thường . Chỉ trong nháy mắt, hai cùng nghĩ đến một nơi.
“Hướng đó… là Thần Ma Cảnh.”
Sở Lạc cau mày, khẽ : “Ta vẫn quá chủ quan. Nếu mục tiêu của Xích Phát Tướng Quân là Thần Ma chi địa, thì trong thời gian ẩn trong tu giới, thể chỉ nhằm mang dị vật Tạo Thần? Nhất định còn bố trí điều gì trong Quỷ Cảnh .”
Huống hồ, giờ nàng kẻ Quỷ giới phái thương nghị với Ứng Ly Hoài năm đó chính là đoạn thủy gian tế . Bề ngoài thuộc thành Quỷ Vương, nhưng thực chất lệnh Xích Phát Tướng Quân thể bảo đảm rằng từng liên hệ với Ứng Ly Hoài.
Từ ngày Ứng Ly Hoài bặt vô âm tín, Kỳ Thanh Vũ vẫn từng bỏ cuộc tìm kiếm. Nay cảm ứng dị động của Thần Ma chi địa thể liên quan đến y, trong lòng càng nóng ruột đến xem.
Sư vội vã rời khỏi thành, định lập tức bay đến nơi phong ấn Quỷ Cảnh.
ngay khi bước qua cổng Tô phủ, Sở Lạc bỗng dừng . Kỳ Thanh Vũ đầu, ánh mắt mang chút nghi hoặc.
“Huynh , giữ vững trận .”
“Được.”
Hắn đáp lời, song trong lòng vẫn cảm thấy điều gì . Còn kịp hiểu , thì thấy Sở Lạc xoay , trở trong Tô phủ.
Kỳ Thanh Vũ khẽ chạm mũi, do dự chốc lát, hỏi thêm gì, lập tức ngự kiếm rời , hướng thẳng đến nơi phong ấn Quỷ Cảnh.
Còn Sở Lạc, chính nàng cũng chẳng vì thể rời khỏi nơi . Dẫu bên Thần Ma chi địa đang nguy cấp, nhưng trong lòng nàng rõ ràng với thực lực của sư , tạm thời vẫn ứng phó .
Nàng ở Vân Lai thành nhiều ngày, vẫn tìm manh mối nào. Trong lúc định đến Thượng Vi Quán hỏi thăm tin tức mới về Quỷ Cảnh, bước trông thấy vài gương mặt quen thuộc…
Người của Lôi Đình tiểu đội đến Thượng Vi quán , chính là vì chuyện Thần Ma Cảnh. Trên đường ngang qua, họ thuận tiện dừng nghỉ ngơi.
Khi thấy Sở Lạc, ai nấy đều vô cùng vui mừng.
Những năm gần đây, bọn họ vẫn ngừng bôn ba khắp nơi, chuyên tiêu trừ các quỷ cảnh lớn nhỏ trong tu giới. Nhờ sự hậu thuẫn và viện trợ của Bát Tiên Môn, danh tiếng của Lôi Đình tiểu đội truyền khắp tu giới, quy mô hiện nay cũng lớn hơn nhiều, thêm vô gương mặt mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-956-chet-roi-cung-chang-ai-hay-biet.html.]
Dưới sự quản lý của Lôi Thừa Chí, dù nhân tăng gấp mấy , nhưng trong đội vẫn từng xảy bất kỳ hỗn loạn nào.
“Bên Thần Ma Cảnh, đúng là Ứng Ly Hoài.”
Một tử Thượng Vi quán bẩm với Sở Lạc: “ Kỳ Tiền bối kịp đến đó, cứu các trưởng lão Ứng Ly Hoài khống chế. Tình hình hiện giờ tạm thời định , lẽ cần vội vàng qua đó nữa.”
Tin vốn là điều đáng mừng, song Lôi Thừa Chí cau mày : “Ta vẫn cảm thấy bất an, như thể cơn bão luôn là yên lặng c.h.ế.t chóc, chúng vẫn nên đến đó một chuyến.”
Vân Nhược Bách sang Sở Lạc: “Gần đây ngươi chuyện gì ?”
Nàng Sở Lạc luôn xem trọng Thần Ma cảnh, đáng lẽ khi tin lập tức tới đó mới , mà ở Vân Lai thành, hẳn điều gì đó trói buộc nàng.
Đối diện với những của Lôi Đình tiểu đội, Sở Lạc cũng giấu giếm, thẳng thắn kể nghi hoặc trong lòng .
“Vô duyên vô cớ mất nhiều đoạn ký ức?”
Tin khiến đều trầm ngâm. Với thực lực như Sở Lạc, thể ám toán đến mức mất trí nhớ ?
Chu Trầm, vẫn lặng lẽ từ nãy đến giờ, đột nhiên xen : “Nói thật, cũng cảm giác giống Sở tiền bối. Chính là con ch.ó nhỏ trong đạo quán của chúng — ai cũng nó tên ‘Khai Tâm’, cũng nhớ chăm sóc nó thật , nhưng một ai nhớ nổi, nó từ mà đến.”
Nếu chỉ một mất trí nhớ, còn thể muôn vàn lý do. nếu nhiều cùng lúc mất cùng một đoạn ký ức, thì chuyện đó quả thực bất thường.
Trong phòng thoáng chốc chìm tĩnh lặng. Mọi đều đang suy nghĩ, cho đến khi Trác Nhất ấp úng lên tiếng:
“Cái đó… vị tiền bối… tổ tiên… vị tiên nhân …”
“Trác ngốc, ngươi cái gì?” – Bách Xuyên Thư Yên cau mày hỏi.
“À… là…”
“Vô Nhai Quỷ Cảnh.”
Câu của còn kịp dứt thì Vân Nhược Bách tiếp lời.
Nàng chậm rãi : “Vô Nhai Quỷ Cảnh là một trong những quỷ cảnh xuất hiện sớm nhất, so với Thần Ma cảnh thì còn thần bí hơn nhiều. Nếu vì đời của bốn nhà Lôi, Trác, Vân, Bách Xuyên từng vô tình rơi đó, và Bạch Thanh Ngô tiền bối cứu , thì e rằng đời chẳng mấy ai đến sự tồn tại của nó.
Và chủ đề của quỷ cảnh … chính là ‘Cô độc đến c.h.ế.t.’”
Ánh mắt của đều ngưng trọng .
“Người rơi Vô Nhai Quỷ Cảnh, sẽ cả thế gian lãng quên. Trong ký ức của khác, tất cả những gì liên quan đến họ đều biến mất — chẳng khác gì hiện giờ, trí nhớ của chúng về ai đó xóa trắng. Nếu thật sự là như … thì ngươi quên mất , thể… vô cùng quan trọng.”
Lời dứt, Sở Lạc cúi đầu, ánh mắt rơi lên chiếc chuông vàng bên hông .
Vân Nhược Bách tiếp tục :
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“ năm đó, khi Bạch tiền bối tự bước Vô Nhai Quỷ Cảnh để cứu , ông cũng bộ thế gian quên mất. Nếu ông sống sót bước , thì ngày nay… sẽ chẳng còn ai nhớ đến cái tên Bạch Thanh Ngô nữa.”
Nhìn thấy sắc mặt Sở Lạc, Vân Nhược Bách nàng đang nghĩ tới điều gì, liền khẽ nhắc: “Đừng quá cố chấp, Sở Lạc. Có những , một khi rơi nơi , cả trời đất đều sẽ quên họ.”
Căn phòng lặng như tờ.
Một lát , giọng của Trác Nhất vang lên, trầm thấp, run rẩy như thể vọng từ trong bóng tối: “Người đó… ở trong bóng đêm một … c.h.ế.t cũng chẳng ai .”