Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 981: Chân tướng thật sự.

Cập nhật lúc: 2025-10-20 14:13:01
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi vị thiên tướng chỉ còn cách một khắc là sẽ bẻ gãy cổ Lộc Cừu, giọng của Sở Lạc chậm rãi vang lên.

 

“ Tôn Hổ, về .”

 

Nghe , Tôn Hổ dừng , ánh mắt hướng về phía Quân Diêu Thần Tôn. Thiên binh thiên tướng thể tự ý hành động, việc Tôn Hổ tay Quân Diêu ngầm cho phép. Dù Lộc Cù mắng Sở Lạc , dám chặn đường quân đội của Thần Tôn, vốn là tội c.h.ế.t. Giữ giữ mạng , xem ý Thần Tôn.

 

Thấy Quân Diêu khẽ gật đầu, Tôn Hổ liền thu tay, trở hàng ngũ.

 

Lộc Cù bẹp đất, thể đau đớn như rã từng khúc. Hắn ngờ chỉ một thiên tướng bình thường cũng mạnh đến thế — một cú khiến suýt tan .

 

“Ngươi là từ Thần Ma lên?” Sau khi mắng một trận, Sở Lạc vẫn bình tĩnh như , giọng điệu hề chút giận dữ.

 

Lộc Cù run rẩy đáp: “Phải… đến từ Thần Ma Thiên Địa.”

 

“Được .” Sở Lạc khẽ nhíu mày. “Còn mau lui?”

 

Lúc , vẫn còn chắn giữa đại đạo, chẳng lẽ định bắt cả đội quân của Quân Diêu vòng đường khác?

 

Nàng còn sức mà đôi co. Trận chiến , chỉ nàng, mà bao tướng sĩ đều trọng thương, cần sớm về trị liệu.

 

Lộc Cù còn định mở miệng, nhưng luồng sát khí kinh từ đội quân khiến hít thở thông, đành vội vàng tránh sang một bên.

 

Đoàn quân tiếp tục tiến, tin Lộc Cù chặn đường nhanh chóng lan khắp Thiên Giới, gây nên chấn động lớn.

 

Trên Nhị Trọng Thiên, khi tin , Liễu Tự Diêu chỉ ngẩn một thoáng, phản ứng khác hẳn xung quanh.

 

 

“Không ngờ nha… còn tưởng tìm Tiểu Lạc chuyện gì chính đáng, ai ngờ dám chuyện liều mạng như .” Vu Thính khẽ lẩm bẩm.

 

Tống Minh Việt cau mày, trong lòng nặng trĩu. Sở Lạc mắng giữa thiên binh vạn tướng  điều khiến bao tiên nhân từng chịu ơn nàng đều thấy khó chịu.

 

“Vừa mới phi thăng, lấy gan lớn đến ?”

 

Liễu Tự Diêu ngẩng mắt, khẽ đáp: “Phải xem mà phi thăng.”

 

Hai liền về phía y. Bọn họ , Liễu Tự Diêu gần đây nghiên cứu Mặc Pháp, thể quan sát cảnh nhân gian — chắc hẳn y sớm điều gì.

 

“Chẳng lẽ còn ẩn tình?” Vu Thính hỏi dồn.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Liễu Tự Dieu gật đầu, trầm giọng: “Khi Thần Ma Thiên Địa mới thành, chỉ bốn vị thần cai quản. Sở Lạc rời , Tô Kỳ Mộc gánh phần trách nhiệm của nàng, tận tâm bảo hộ, dạy dỗ muôn dân, là truyền đạo sớm nhất, cũng là truyền nhiều nhất.

 

Lộc Cù là kẻ tư chất cao nhất trong học trò của Tô Kỳ Mộc. ai đó kể chuyện Sở Lạc và tu chân giới, nên mang lòng oán hận, cho rằng nàng xứng thần.

 

Hắn từng công khai phỉ báng nàng — ngay mặt Tô Kỳ Mộc.”

 

“Sau đó?”

 

“Sau đó, Tô Kỳ Mộc hạ truy sát lệnh. Hắn còn đường sống ở Thần Ma, chỉ đành phi thăng lên Thiên Giới.”

 

Liễu Tự Diêu khẽ thở dài: “Ta tìm Sở Lạc chắc chẳng chuyện , nhưng ngờ gan lớn như thế — quả là nghé con mới sinh sợ hổ.”

 

Vu Thính thở dài: “Tô Kỳ Mộc mà… Lộc Cù dám mắng Sở Lạc còn thể sống, nhưng nếu mặt Tô Kỳ Mộc mà , e chỉ đường c.h.ế.t.”

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-981-chan-tuong-that-su.html.]

Thập Trọng Thiên.

Sau khi xử lý vết thương, Sở Lạc còn sức để trở Nhị Trọng Thiên, đành ở doanh trại nghỉ ngơi.

 

Khi thứ yên tĩnh, nàng mới thời gian nghĩ chuyện ban ngày. Những lời Lộc Cù đúng là sự thật. Nàng từng cứu một thế giới, cũng từng hủy diệt một thế giới.

 

Hình ảnh A Liên khi c.h.ế.t hiện về trong tâm trí, cùng câu dịu dàng của nàng : “Phải yêu thế gian , dù là thế gian nào nữa.”

 

Thì , nàng sớm thấu tất cả.

 

Nước mắt nóng hổi chảy xuống má, Sở Lạc khẽ lau , đưa mắt ngoài doanh trại. Một bóng đang chậm rãi tiến đến. Không lâu , tiếng gõ cửa vang lên.

 

Sở Lạc khẽ , giọng nhẹ như gió: “Thần Tôn, mời .”

 

Quân Diêu đẩy cửa bước , ánh mắt dừng nơi vệt nước má nàng.

 

“Ngươi giận ?” Hắn trầm ngâm lâu mới một câu.

 

Sở Lạc khẽ lắc đầu. “Không giận, chỉ là nhớ những lời hôm nay, trong lòng chút nghĩ ngợi thôi.”

 

“Chiếu theo quân pháp, hành vi hôm nay của là tội c.h.ế.t.”

 

“Cản trở quân vụ, đương nhiên xử trí, nhưng là vì mà đến. Gan dám như thế, cũng đáng nể. Ta truy cứu, những việc khác, cứ theo quân pháp mà .”

 

Nói đoạn, nàng ngẩng mắt: “Thần Tôn nửa đêm đến đây, là việc gì ?”

 

Quân Diêu đáp: “Đến xem thương thế của ngươi. Sáng mai chuẩn , sẽ đưa ngươi lên Cửu Thập Cửu Trọng Thiên.”

 

Lời dứt, Sở Lạc lặng . Một lúc lâu , nàng khẽ : “Ngày mai… thể Cửu Thập Cửu Trọng Thiên .”

 

Không lấy bao nhiêu dũng khí mới thể câu . Đó là ước vọng nàng từng theo đuổi, là cơ hội duy nhất để chạm đến chân lý vĩnh hằng.

 

Thế nhưng, tận sâu trong tâm, một giọng vẫn thì thầm  nàng cần .

 

“Ta xuống hạ giới… để thành chức trách của thần.”

 

Căn phòng rơi tĩnh lặng. Hai đối diện, chẳng ai gì thêm. Rất lâu , Quân Diêu khẽ gật đầu: “Được.”

 

Ngày hôm , Sở Lạc từ biệt những vị thần quen hạ giới, bước Thần Ma Thiên Địa. Còn Quân Diêu Thần Tôn thì vẫn theo kế hoạch, trở Cửu Thập Cửu Trọng Thiên.

 

những điều đó, Sở Lạc còn thấy nữa. Nàng cũng rằng, khoảnh khắc nàng đặt chân xuống hạ giới, tầng trời cao thể với tới , ánh mắt của các cổ thần đều dõi theo hình bóng nàng.

 

“Đây chính là lựa chọn cuối cùng của nàng ?”

 

“Lựa chọn của Hoa Thần Tai Ương, quả nhiên thú vị… Vị trí trọng yếu như thế, vì nhất định là nàng? Nàng với Thần Ma, dường như chẳng bao nhiêu ràng buộc.”

 

“Ta rõ vì Hoa Tai Ương chọn nàng, nhưng nghĩ… một vị thần còn chẳng thể yêu lấy thế giới sinh , thì thể yêu lấy một thế giới khác? Có lẽ sinh linh Thần Ma oán nàng cũng đúng, chính vì nàng mà Thần Ma Thiên Địa mới trì hoãn năm trăm nghìn năm mới thành.”

 

nghĩ khác. Có nàng, Thần Ma tương lai mới thật sự cơ hội trở thành thế giới bất diệt mà chúng hằng dự đoán.”

 

“Đáp án thật sự, vẫn luôn trong tay nàng.”

 

—— Hoàn ——

Note: Hẹn mn mai lên full ngoại truyện nha.  

Loading...