Cố Hàm Ninh là giả, cô là thật lòng coi trọng, bất kể là Triệu Thừa Dư, vị Bùi Duệ Triết Bùi tổng tuổi trẻ tài cao triển vọng sáng sủa trong ngành nghề IT ở Trung Quốc tương lai.
Khi học kỳ mới khai giảng, phòng ngủ các cô liền nhờ Triệu Thừa Dư mua máy vi tính, lúc còn kéo theo Mạnh Khởi Đức giúp đỡ, Bạch Vũ Hân là nhờ Cao Thần giúp đỡ mua, thế là liền mua ba máy.
Kết nối mạng, cộng thêm Triệu Thừa Dư bận bịu tập huấn, một cô rãnh rỗi chuyện gì, liền tải phần mềm cổ phiếu xuống nghiên cứu, nghiên cứu liền ngứa tay, ỷ chút ký ức còn sót , mua bán , cũng là kiếm một khoản nhỏ. Dù , cô nghiêm túc nghiên cứu thị trường chứng khoán, nhiều nhất là rõ mấy công ty phát triển phá sản, cũng dám chơi quá nhiều.
Thấy Triệu Thừa Dư còn chút do dự, Cố Hàm Ninh hỏi: “Các cụ thể, quy định cổ phần thế nào ?”
“Mỗi bọn tính là góp cổ phần kỹ thuận, bốn một chiếm một phần, tới phần còn dư , còn xem tiền đầu tư.”
“Tốt lắm, chúng đầu tư nhiều một chút. Dù chúng vẫn là sinh viên, bình thường trong nhà cũng vẫn cho chi phí sinh hoạt, nếu quả thật lỗ vốn, cùng lắm năm thứ tư nghiệp đại học chúng tìm việc thật ! So với ba sắp năm thứ tư , chúng còn nhiều thời gian đấy!”
Cố Hàm Ninh tiếp tục cổ động, nhân dịp gây dựng sự nghiệp gian nan lúc mới đầu , chiếm nhiều cổ phần chút, đó mới là thật khờ.
Buổi trưa thứ hai trời trong nắng ấm, hai bên cạnh rừng tình nhân nổi tiếng nhất ở đại học Z, hưởng thụ thời gian nhàn nhã buổi trưa, đầu kề đầu, vô cùng mật tựa sát lẫn , nhưng đề tài bàn bạc, hề liên quan tới phong hoa tuyết nguyệt.
“Ừ, em nghĩ, chúng thể bỏ bao nhiêu thì bỏ từng . Nếu đàn của để mắt như thế, càng lý do chối từ ! Em thấy mấy đàn của cũng giống tiền, đoán là sẽ chút khó khăn về tiền bạc, sinh viên khởi nghiệp quá gian nan, bọn họ bôn ba ở bên ngoài, thật nhẹ nhàng nhiều, bằng động não thêm chút ở khoản tiền nong. ?” Cố Hàm Ninh yếu ớt, ngọt ngào vô cùng Triệu Thừa Dư, hưng phấn nêu ý kiến.
Triệu Thừa Dư Cố Hàm Ninh tươi xán lạn, chỉ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-114.html.]
“! Không sai!”
Cố Hàm Ninh chống má, híp mắt đối diện khẽ nhíu mày, mặt Triệu Thừa Dư nghiêm túc, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu , dẫn theo chút thở ngày mùa hè, phơi nắng chút chói mắt.
Dưới bàn, Cố Hàm Ninh đang duỗi chân, đá đá bắp chân Triệu Thừa Dư, một bộ dạng ồn ào yên . Nghiêm túc xem sách hơn một giờ, cô quyết định buông lỏng một chút, điều tiết tâm trạng một chút.
Non nửa lòng của Triệu Thừa Dư nỗ lực đặt quyển sách, hơn nửa lòng còn sớm dời đến gầm bàn, cảm giác chân Cố Hàm Ninh xu thế chậm rãi lên, nhẹ giọng than thở, ngẩng đầu bất đắc dĩ : “Không xem sách nữa, nếu chúng nội thành dạo phố?” Trong lòng chút ngứa ngáy, Cố Hàm Ninh đối diện đến nghịch ngợm, thật một tay kéo cô đây sức ôm trong lòng.
Ai, trong trường học tìm cái nơi thỏa kín đáo, thật đúng là quá khó khăn! Cậu nghĩ đau cả đầu, cũng nghĩ một địa điểm . . . Thật chẳng lẽ chờ tới nghỉ hè? nghỉ hè, cũng nhiều nơi khó xử a. . .
“Không a ~ ngày quá nắng.” Cố Hàm Ninh tiếp tục nâng má nghiêng đầu về phía Triệu Thừa Dư, môi bĩu .
Bọn họ thường xuyên đến thư viện, cũng là chăm chỉ thế mà, lúc chỉ xem sách giải trí, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc cũng thấy ấm áp, nhưng cũng chỉ thể đối diện vài , lúc mới quá là nhạt nhẽo. . .
Triệu Thừa Dư chung quanh một chút, bốn phía các bạn học đều an tĩnh nghiêm túc cúi đầu, khóe môi nhẹ cong lên, kéo tay Cố Hàm Ninh qua đặt lên bàn, cúi đầu hôn một cái mu bàn tay của cô, đó nắm thả, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Vậy em nơi nào?” Thời tiết dần dần nóng lên, Cố Hàm Ninh dường như càng mất tinh lực (tinh thần và sức lực), bình thường đều thích dạo trong nội thành.
Thật , nội thành cũng sai , cũng thiếu nhà hàng đều căn phòng nhỏ cho thuê. . .
“Ai, tìm quyển sách . Bạn học Triệu, , giúp em tìm sách !” Cố Hàm Ninh lên, Triệu Thừa Dư đối diện đang ánh mắt nóng rực để quyển sách tay xuống, ngoắc ngoắc ngón tay, vén tóc mái, dẫn đầu tới giá sách. Triệu Thừa Dư cũng dậy, tự nhiên chỉ thể cùng qua.