Người Luôn Ở Bên Em - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-01-05 06:45:17
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tuần khi Triệu Thừa Dư rời , Cố Hàm Ninh rốt cục hiểu sâu sắc, cái gì gọi là “cô đơn”. Bên cạnh, cha , bạn bè, bạn học đều ở đây, nhưng dường như cô một loại cảm giác cô đơn nhàn nhạt.

 

Không mãnh liệt, đau khổ, nôn nóng, nhưng cảm giác cô đơn giống như từ từ sáp nhập trong m.á.u thịt cô, lúc đêm khuya yên tĩnh, sẽ càng thêm rõ ràng. Cô một nhấm nháp, lục những tin nhắn Triệu Thừa Dư gởi tới, mặc dù cô đơn, nhưng cũng một tia ngọt ngào.

 

Ít nhất, dù bận rộn nữa, lúc rảnh rỗi hiếm , vẫn sẽ ăn thức ăn nhanh gọi điện thoại, gởi tin nhắn cho cô. . .

 

Cậu : Hàm Ninh, nhớ em. . .

 

Bạn học cấp ba họp mặt buổi sáng hôm đó, Cố Hàm Ninh thức dậy sớm, ôm chăn mỏng nhíu mày chằm chằm trần nhà, trong lòng đột nhiên liền dâng lên nỗi buồn bực.

 

Trời ạ, đây là bởi vì quá nhớ nhung, cho nên mộng xuân? !

 

Nghĩ đến Triệu Thừa Dư trong mộng tối hôm qua, cô liền ôm chăn trùm kín đầu. . .

 

Bởi vì ngẩn lãng phí chút thời gian, Cố Hàm Ninh ăn xong bữa sáng là lúc 9:30 sáng. Lúc cô vội vàng xuống lầu, Lục Khải chờ ở lầu.

 

“Mình , lòng tới đón như a?” Cố Hàm Ninh . Tối hôm qua, Lục Khải gởi tin nhắn tới, sáng nay tới đón.

 

“Hì hì hì.” Lục Khải híp mắt, cũng giải thích, “Có còn tìm Đỗ Na ?”

 

Nhà Đỗ Na ở tiểu khu cách vách nhà Cố Hàm Ninh, cách tính là xa. Hai qua, Đỗ Na chờ ở cửa tiểu khu, thấy Cố Hàm Ninh liền chạy tới.

 

“Nói đến đón , hại đợi lâu như !” Đỗ Na bĩu môi oán hận, mắt mở tròn tròn, thấy thế nào cũng đáng yêu.

 

Cố Hàm Ninh nhất thời ngứa tay, đưa tay nhéo nhẹ một cái mặt cô: “Cảm giác thật .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-125.html.]

Đỗ Na ngẩn , kéo cánh tay Cố Hàm Ninh kêu oa oa: “ như a!”

 

Hai vui cãi lộn, Cố Hàm Ninh loại cảm giác trở thời cấp ba.

 

Lần họp mặt bạn học cấp ba, là do mấy ngày hôm Lục Khải tới thông báo cho cô. Lúc do dự, đồng ý luôn, dù cô cũng chuyện gì. Những bạn học , đối với cô mà , thật nhiều năm gặp. Cho nên, tối hôm qua, cô còn đặc biệt lục tìm ảnh nghiệp cấp ba với bạn học , tử tế nhớ chuyện cũ cấp ba.

 

Đối những còn , chảng qua mới tách một năm, nhưng đối với cô, là chuyện cũ hơn mười năm , nếu nhớ , quả thật còn mất một chút thời gian. Nếu như đối chiếu ảnh từng bạn một, thật là nhiều nhớ rõ tên.

 

Địa điểm họp mặt ở một nhà hàng trung tâm thành phố, đó là do nhà một bạn học mở . Lúc ba bọn họ đến, mấy tới.

 

Lần thật họp lớp, chỉ là mấy bạn cấp ba coi như chơi , thể liên hệ với , kêu gọi những bạn học rảnh rảnh, cùng họp mặt mà thôi, cho nên, chờ đến đông đủ bộ, cũng chỉ hai mươi .

 

Khi Cố Hàm Ninh học cấp ba, nhân duyên tệ. Thành tích , thái độ , nhân duyên , bất kể là bạn học là thầy cô, đều ấn tượng với cô, cho nên, chờ lúc bọn họ nhà hàng, ít đều tới chào hỏi.

 

“Cố Hàm Ninh, lên nhiều !”

 

“Cố Hàm Ninh, lâu gặp!”

 

Cố Hàm Ninh híp mắt, mím môi yếu ớt gật đầu, thật trong đầu đang đối chiếu tên tên trong ký ức và khuôn mặt mắt, thực sự là nhức đầu!

 

Một thời thanh xuân, khuôn mặt sáng ngời, , giận dỗi, tuổi trẻ phơi phới đầy sức sống. Trong lòng Cố Hàm Ninh bắt đầu suy nghĩ, cảm thấy nguồn năng lượng , lan sang cô khiến cô cảm thấy thoải mái hơn.

 

Hơn một năm gặp, cùng một chỗ, tự nhiên tiên là về tình hình gần đây. Học trường nào, chuyên ngành gì, líu ríu, vô cùng náo nhiệt, đùa một hồi là vui. Cho đến khi đến đông đủ, bạn học chủ nhà chào hỏi đưa phòng bao trọn.

 

Hai mươi , phân đủ hai bàn, Đỗ Na kéo Cố Hàm Ninh xuống một trong hai bàn.

 

Khó khăn lắm bước thế hệ sinh viên trong thế giới trưởng thành, náo nhiệt ồn ào uống rượu.

Loading...