Người Luôn Ở Bên Em - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-01-09 04:37:41
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi, đây? Mau trở về .” Cố Hàm Ninh vội vàng bước nhanh qua, đỡ lấy cánh tay Triệu Thừa Dư.

 

“Đã hơn nửa ngày, cảm thấy xương cốt cũng bắt đầu tê rần. Bác sĩ cũng chỉ là cần chú ý chỗ thương, những chỗ khác thì mà.” Triệu Thừa Dư , bên trong nụ thế nào cũng thấy ý lấy lòng.

 

Cố Hàm Ninh trừng mắt, cố gắng đỡ lấy , đưa trở về phòng: “Bị thương gân cốt thì điều dưỡng một trăm ngày, qua ? Anh mới tới một ngày mà ? Chí ít mấy ngày nay thể cử động, đừng cho rằng chân để xuống đất là , dùng chân để nhảy lò cò, cũng sẽ lôi kéo cơ bắp cùng dây thần kinh cái chân đang thương đấy.”

 

“Được , .” Làm bệnh nhân chỉ cách lời, ít nhất, ở mặt bạn gái cần ngoan ngoãn lời, Triệu Thừa Dư đưa tay , sờ sờ gò má Cố Hàm Ninh, thuận theo trở giường, tùy ý Cố Hàm Ninh đem cái chân đang thương của để lên giường, để thêm đệm dựa lưng .

 

“Giữa trưa em tới cũng , bọn Bùi thương lượng, trong thời gian dưỡng bệnh, mỗi ngày bọn họ sẽ cho một chăm sóc .” Triệu Thừa Dư nắm tay Cố Hàm Ninh, dùng sức một chút, lôi kéo cô cùng xuống bên giường.

 

Cố Hàm Ninh liếc một cái: “Em là giữa trưa ninh xương bò cho , nếu buổi tối sẽ lâu mới chín. Anh là chê em nhiều, thấy em ?”

 

“Làm thể! Anh hận ở bên em thời thời khắc khắc!” Triệu Thừa Dư trợn mắt, nghiêm túc, loại chuyện như , nhất định lập tức rõ.

 

Cố Hàm Ninh mím môi dậy.

 

Trước đúng là phát hiện Triệu Thừa Dư là một yên, bình thường vẫn ở thư viện mấy giờ liền, nếu như thể nghỉ ngơi, bảo một lúc cứ như là con gì bò lên.

 

“Anh nhất định nghỉ ngơi nhiều, loạn, ít nhất chờ đến lúc bỏ thạch cao , bác sĩ kiểm tra xong vấn đề mới thể xuống đất. May mắn là thời tiết bây giờ cũng nóng, bó thạch cao cũng sẽ quá khó chịu.” Cố Hàm Ninh cúi đầu quan sát vết thương chân của , lúc mới phát hiện thạch cao một ít hình vẽ và chữ nguệch ngoạc, cô cẩn thận , thì đều là kiệt tác của ba đàn sống cùng với Triệu Thừa Dư.

 

Cố Hàm Ninh vui vẻ, cũng tìm bút đánh dấu bàn, xuống bên giường, cúi đầu lung tung.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-161.html.]

“Hàm Ninh", em cũng nghịch ngợm như . . .” Triệu Thừa Dư thật , ba đàn vẽ lên mặt thạch cao, miễn cưỡng lắm mới thể tiếp nhận, bây giờ bạn gái tự nhiên cũng như , khó mà cự tuyệt .

 

“Anh đừng động, em xong ngay đây.” Cố Hàm Ninh cúi đầu chăm chú mà vẽ lung tung, “Em từng học qua vẽ tranh.”

 

“Ơ, lúc nào ?” Triệu Thừa Dư chút nghi ngờ, chỉ là Cố Hàm Ninh học qua đàn dương cầm, cũng từng thấy cô vẽ tranh.”

 

“Ừ, lúc tiểu học, thầy giáo mỹ thuật thường xuyên khen ngợi em, em năng khiếu.” Cố Hàm Ninh vểnh khóe môi lên, trong lòng suy nghĩ nên vẽ thêm một đám mây trắng, thêm cả mặt trời nữa, chỉ tiếc là bút màu nước, thể nào tô màu lên .

 

“Xong ! Anh thấy thế nào?” Cố Hàm Ninh dừng bút, dậy, hất cằm lên, híp mắt mà chỉ chỉ thạch cao bên ngoài cái chân thương của Triệu Thừa Dư.

 

“Ơ. . .” Triệu Thừa Dư cúi đầu, tranh vẽ và chữ mới thêm , khẽ nhíu mày, trong lòng buồn rầu suy tư, “Em là ‘Chúc bạn học Triệu sớm bình phục!”

 

Cố Hàm Ninh gật đầu, đến mặt mày đều cong cong: “. Em là vẽ tranh, như thế nào? Anh thấy ?”

 

“Hửm. . . Cái em vẽ là con ch.ó ? À . . . Đó là con mèo nhỏ? Hơ. . . Là con vịt nhỏ? . . .” Triệu Thừa Dư Cố Hàm Ninh liên tục lắc đầu, tươi khuôn mặt dần phai nhạt, cuối cùng trừng mắt , cúi đầu nỗ lực chằm chằm bức họa đơn giản chân , trong lòng lo lắng mà phân biệt.

 

Còn động vật nhỏ nào nghĩ tới ?

 

“Con thỏ! Là con thỏ nhỏ! Anh thấy con thỏ nhỏ hai lỗ tai thật dài ? Đến con thỏ cũng nhận ?” Cố Hàm Ninh tức giận bĩu môi, phồng hai má, sức đưa tay chỉ chỉ con thỏ nhỏ mà bản cô cảm thấy hài lòng.

 

“A! đúng đúng, là con thỏ nhỏ, mới nhất thời nghĩ , hiện tại kỹ , đúng là con thỏ nhỏ.” Triệu Thừa Dư nghiêm túc chỉ con thỏ nhỏ chân, khẳng định , đó nở nụ , kéo tay Cố Hàm Ninh, “Vẽ , là năng lực đánh giá tranh vẽ.”

 

“Hừ. Để em cho xem, bộ dạng của con ch.ó nhỏ, con mèo nhỏ như thế nào.” Cố Hàm Ninh bỏ tay Triệu Thừa Dư , một nữa xuống, say mê vẽ vẽ xóa xóa thạch cao.

Loading...