Bề ngoài đối phương đang hưng phấn, mà hề ảnh hưởng chút nào đến biểu cảm của Triệu Thừa Dư, mà ánh mắt của cũng sớm dừng cái gì Na đây nữa. Anh hình như nhớ lớp quan hệ hữu nghị lớp với một lớp , nhưng giờ chẳng bao giờ tham gia hoạt động hữu nghị lớp gì đó cả, chỉ một lớp tổ chức hoạt động đúng lúc chuyện tìm bạn học, khi bọn họ tập hợp ở cổng trường thì qua một , nhưng mà những chuyện đều quan trọng, Triệu Thừa Dư chỉ là Tưởng Cẩn Du bên cạnh đang hết sức khó xử kéo tay Nghiêm Kiều Na, thấp giọng khuyên bảo.
”Kiều Na, em buông tay , đừng kéo túi xách của Triệu.”
Cố Hàm Ninh chút nên lời, nghĩ thầm Tưởng Cẩn Du tìm bạn gái, thật , hoạt bát, cô cũng rõ, cùng một . Cô chỉ đánh giá vài nhíu mày Triệu Thừa Dư. Anh tham gia hoạt động hữu nghị lớp lúc nào ? Lại cho ?
Tưởng Cẩn Du thấp giọng mấy câu, Nghiêm Kiều Na bĩu môi, rốt cục đành lòng mà buông tay .
“Cẩn Du, đây là Triệu Thừa Dư nổi tiếng ở trường đấy, ? Lớp bọn em kết nghĩa với lớp đấy.” Bạn học Nghiêm giống như là tự hào mà giới thiệu.
“Ừ, cũng coi như Triệu...” Tưởng Cẩn Du mấp máy môi, chỉ liếc Cố Hàm Ninh một cái, thu tầm mắt, trong lòng cũng ngượng ngùng.
“Hả? Anh Triệu ? Sao với em? Em cũng đấy!” Nghiêm Kiều Na khoác tay Tưởng Cẩn Du, lên tiếng trách móc.
Quả nhiên là, đáng yêu...
“Khụ, Tưởng, bọn nhé.” Cố Hàm Ninh Triệu Thừa Dư im lặng nhíu mày, cảm thấy sẽ hơn, ở lối ga tàu chuyện, thật đúng là thích hợp.
“Đây là bạn gái của Triệu ? Thật là xinh ! Em ở lớp quản lý du lịch chuyên nghiệp...”
“Ừ, chị thấy ! Bọn chị còn việc !” Cố Hàm Ninh dứt khoát cắt ngang đoạn tự giới thiệu của đối phương, kéo Triệu Thừa Dư ngay, chỉ là bước chân hai thuận theo Triệu Thừa Dư tạm thời ngừng , hai đồng thời đầu, gì mà chỉ chằm chằm cánh tay đang kéo túi hành lý một nữa.
“Anh Triệu, bọn cũng trở về trường học ? Vậy chúng cùng trở về ? Em mời bọn cùng xe buýt nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-166.html.]
“Ơ, cần, bọn chị tự về ...” Cố Hàm Ninh cảm thấy vẫn là trả lời thì hơn.
“Anh chị định trở về như thế nào? Là thuê xe ? Vậy chúng cùng một chiếc cũng , đủ bốn , thể tiết kiệm một ít tiền đấy. Này, bắt xe hướng đây!”
“Anh Triệu, em một bạn học cấp ba học cùng lớp chuyên nghiệp 0X với các , thường xuyên kể cho em về , giỏi, học đại học năm thứ nhất thể đại diện trường đạt danh hiệu hạng nhất trong cuộc thi đấu cả nước!”
Cố Hàm Ninh từ bên trong kính chiếu hậu Nghiêm Kiều Na trợn to mắt tỏ thái độ và giọng vô cùng sùng bái và hưng phấn, khỏi co rút khóe mắt, khó chịu bên ngoài cửa sổ, vẻ mặt ấm ức như sắp của Tưởng Cẩn Du, trong lòng cảm thấy thoải mái một chút.
Cô cũng khi bọn họ tự lái xe đến, bạn học Nghiêm hưng phấn la hét nhờ xe, Cố Hàm Ninh than thở, chút nhịn mà vỗ vỗ vai Triệu Thừa Dư, quyết định vẫn cho bọn họ nhờ một quãng đường, cũng tới nửa tiếng, để tránh tiếp tục dây dưa ngừng.
Ít nhất bọn họ chỉ là phiền mấy chục phút thôi, còn đàn em Tưởng Cẩn Du, đoán chừng là càng nhức đầu.
“Cẩn Du, và Triệu quen ? Em sớm và Triệu là đồng hương, chỉ là cơ hội quen chính thức, nghĩ tới hôm nay gặp , lựa chọn trở về trường sớm đúng là thật sáng suốt!”
Được , thật là chúng sáng suốt!
Cố Hàm Ninh nén , lén lút khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc, hai mắt thẳng phía , chân mày nhăn , giống như đang vô cùng nghiêm túc mà lái xe của Triệu Thừa Dư.
Bạn học Triệu Thừa Dư thật thích nhiều quá mức, bạn học Nghiêm ở phía liến thoắng ngừng, hơn nữa hề tự ý thức , đoán chừng là Triệu Thừa Dư trực tiếp cho sổ đen.
“Anh Triệu, xe là tự mua ? Anh quá giỏi ? Có thể tự mua xe!”
Cố Hàm Ninh nghĩ trong mắt bạn học Nghiêm khi nào đang nhảy mấy ngôi , khéo lúc trở về cô bé trắng trợn tung tin đồn là Triệu thể tự mua xe, nghĩ cô quyết định sửa đúng sự thật: “Em Nghiêm, xe là hỏi mượn của bạn, mua.”