Người Luôn Ở Bên Em - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-12-26 14:01:35
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn một chén cơm bụng, rốt cục Cố Hàm Ninh miễn cưỡng đè men rượu trong . Cô nhận : bụng rỗng thể uống rượu !

 

Sáu ăn tối đến tám giờ, mới trở về trường học.

 

Cố Hàm Ninh lên, cảm thấy ngoài đầu còn chút choáng váng, thì bước chân cũng định nhiều, cuối cùng nhẹ nhàng thở , nếu còn vững, cô thật trở về trường thế nào nữa.

 

Cố Hàm Ninh đầu, thấy ánh mắt đen láy của Triệu Thừa Dư, liền hướng về phía nhẹ, lúc mới cùng đám Bạch Vũ Hân khỏi phòng.

 

Buổi tối tháng chín, gió đêm lạnh thổi qua khiến sảng khoải, khỏi cửa lớn, Cố Hàm Ninh liền cảm thấy tinh thần rung lên, thở một ngụm khí thật sâu trong lồng ngực, cả thoải mái hơn, bước chân cũng chậm .

 

Cố Hàm Ninh dứt khoát ở tít phía , bước chậm thong thả, tầm mắt theo ánh bầu trời màu đen chiều xuống, thấy Triệu Thừa Dư cách hai ba bước đang đầu .

 

Cố Hàm Ninh về phía , Bạch Vũ Hân cùng Cao Thần, ước chừng cách xa mười thước, khoan khoái cạnh , bất kể hai bọn họ, Trần Minh cùng Phạm Ý Mân, đều mang theo nụ nhẹ nhõm, giọng vui đùa đứt quãng truyền tai Cố Hàm Ninh.

 

Buổi tối ngày hè nhẹ nhàng khoan khái như thế, ngày đầu tiên nhập học đại học, mặt mỗi sinh viên năm nhất, dường như đều là ý , mang theo tinh thần thanh xuân phấn chấn mạnh mẽ!

 

Trong những ngày ở kiếp , cô cũng từng như .

 

Cô cũng bên cạnh Cao Thần, ở trong sự ôn chu chăm sóc của , cũng hoa mắt chóng mặt giống như uống rượu say, kỳ thật, kiếp uống rượu, lúc chỉ thoái thác, lấy đồ uống thế, mà Cao Thần, cũng từng miễn cưỡng cô, chỉ cô giải vây.

 

Khi đó, cô cùng Bạch Vũ Hân mật nắm tay, vây quanh Cao Thần, , cực kỳ khoái hoạt, từ đầu đến cuối từng chú ý, một bóng dáng khuất ở phía , một đôi mắt trầm lặng, lặng lẽ bảo vệ cô…

 

Kiếp , cô một ở phía , thấy Triệu Thừa Dư đầu, bước chân dần dần chậm , cho tới cuối cùng chần chờ tới cạnh , cách một cánh tay, song song, cô mới gục đầu xuống, mím môi yếu ớt.

 

Thì , kiếp , bỏ qua nhiều như

 

Triệu Thừa Dư bước chân vững vàng, từng bước từng bước, giống như nện trong lòng Cố Hàm Ninh, hai ở phía cách mấy Cao Thần một đoạn ngắn, tiếng đùa đằng , dần dần còn thấy, yên tĩnh như nước trong đêm, chung quanh hai dường như hình thành một kết giới tĩnh lặng, Cố Hàm Ninh khẩn trương, tập trung bước chân của , cũng chú ý, bên cạnh, tay chân dần dần tự nhiên, dường như chút tay chân cùng bước .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-17.html.]

Cố Hàm Ninh nhận khí chút lúng túng.

 

“Lúc nào thì chính thức học nhỉ?” Cố Hàm Ninh nhịn ho nhẹ một tiếng, tìm chuyện nhảm.

 

“Hả?” Triệu Thừa Dư đột nhiên đầu , trong lòng kinh ngạc vui mừng, may mắn bóng đêm che giấu, nên nét đỏ ửng mặt rõ ràng lắm, điều khiến cảm giác bình tĩnh hơn nhiều.

 

“À, hình như là thứ ba…” Vừa mở miệng, Triệu Thừa Dư liền cắn đứt lưỡi của , bình tĩnh bình tĩnh nha!

 

“À, như . Vậy thứ hai?” Trong lòng Cố Hàm Ninh thầm than: chị đây đương nhiên là thứ ba học…

 

“Buổi sáng thứ Hai là lễ khai giảng, chiều là hoạt động tự do.” Nói đôi câu, Triệu Thừa Dư cuối cùng cũng thể khống chế miệng tự nhiên.

 

Ban đêm yên tĩnh , luôn nhớ mong ở bên cạnh, chỉ cần duỗi cánh tay, liền thể chạm tới!

 

Đại học, tràn đầy mới mẻ! so với tưởng tượng còn hơn!

 

Cổ nhân quả nhiên lừa : Thư trung tự hữu nhan như ngọc…[1]

 

[1] Ý của câu là khi hết đường công danh thì sẽ tài phú cùng mỹ nữ. Ở đây ám chỉ là bạn Dư nhà nhờ chịu khó “cày” học bài thi đại học mà gặp bạn Ninh.

 

Thư trung hữu Nhan Như Ngọc: là về nhân vật nữ Nhan Như Ngọc. Thời xưa, nam nhân đều mong gặp Nhan Như Ngọc, nàng là nhân vật trong Kinh Thi, ở trong thơ Đường.Mây là quần áo của nàng, ngọc là da, băng là xương, bản lạnh mà âm u. Khi nàng khiến trăng như vụt tắt, mê đảo chúng sinh. Đôi mắt sâu thẳm. Khi nàng như cảnh hoa lê mưa ngày xuân.Nàng là hoa mai, là mẫu đơn.Nàng là hiện của tất cả những gì nhất. Mỗi đêm, trong mộng nàng đều từ sách bước .

 

Triệu Thừa Dư nhịn suy nghĩ miên man.

 

Nhớ đến khi đầu tiên thấy Cố Hàm Ninh, váy liền màu đen, tóc mềm mại mượt mà, khuôn mặt trắng nõn trong sáng, loại cảm giác phút chốc tim đập thình thịch , hình như vẫn luôn tiếp diễn cho tới tận bây giờ…

 

Nhớ đến khi chạy đến cổng trường trung học J để lén Cố Hàm Ninh, cô mặc áo bông dày, khăn quàng cổ màu vàng nhạt, lỗ tai còn đeo bịt tai bông màu nhung thuần khiết, với bên cạnh, ấm áp đáng yêu như khiến rung động…

 

Nhớ đến gạt ba tới Cục giáo dục thành phố N, nhờ chị họ dạy ở trường trung học J lén nguyện vọng đại học của Cố Hàm Ninh…

Loading...