Cô nắm thật chặt điện thoại di động, khóe môi nhếch lên, lắng Triệu Thừa Dư hát đến cuối cùng, lầu dường như vang lên một ca khúc khác, nhưng cô thấy, những thứ tiếng ca nhạc rock kịch liệt , từng chữ đều thua kém âm thanh trầm thấp trong điện thoại , từng chữ từng câu, đều chảy trong lòng cô, mỗi nốt nhạc đều mang đến một tia run rẩy và ấm áp.
Trận biểu diễn loại nhỏ , đến cùng, chỉ khiến cho phòng ngủ sinh viên nữ hai bên náo nhiệt, đến cuối cùng, nữ chính cũng hề xuất hiện, mà thanh niên ngay từ đầu còn chần chừ, cuối cùng, trong sự khuyên bảo của quản lý ký túc, chỉ thể buồn bã rời .
Đến 11:30 , dù là tối thứ bảy, ký túc xá sinh viên cũng tắt đèn .
Cái sự kiện tỏ tình vô cùng náo nhiệt , ngày hôm thức dậy, vẫn là tin tức lớn nhất trong ký túc xá nữ, Thịnh Mạn Mạn và phòng ngủ cách vách cùng trao đổi tin tức, trở về thần thần bí bí cho Cố Hàm Ninh, cô gái Khương Mộc Ninh là ở tầng bốn, học khoa công trình kiến trúc, tối hôm qua ở trong phòng ngủ, chỉ là luôn luôn lộ diện, theo tin tức từ trong phòng ngủ truyền đến, vị nhóm trưởng “ban nhạc ngày mai” , tỏ tình nhiều , đều cự tuyệt nhiều .
Loại tin tức đồn thổi , Cố Hàm Ninh dĩ nhiên là lúc rảnh rỗi một chút, loại chuyện như , mỗi học kỳ ít nhất một , chỉ là tới mắt, xác xuất thành công chẳng hề cao.
Cũng , nếu như là lưỡng tình tương duyệt (hai bên đều thích ), còn phiền phức như gì.
Hiện tại Cố Hàm Ninh cũng nên hối hận một chút , lúc đồng ý quá dễ dàng , hẳn là nên tỏ vẻ khó khăn một thời gian mới tiếp nhận chứ.
Ai, ai bảo dễ dàng mềm lòng với Triệu Thừa Dư đây.
Cố Hàm Ninh chỉ tò mò tin đồn một chút mà thôi, rửa mặt xong liền để ở trong lòng. Chờ cô khỏi phòng tắm, Triệu Thừa Dư gọi điện thoại tới, là trưa nay cùng ăn cơm, đó gọi Thịnh Mạn Mạn, Thôi Hà Miêu và Mạnh Khởi Đức cùng nội thành hát karaoke.
Ý Triệu Thừa Dư là cơm trưa, hai bọn họ cùng ăn, những còn , cơm trưa xong trực tiếp đến KTV.
Cố Hàm Ninh một xuống lầu ăn sáng, đến thư viện sách một lúc, liền nhận tin nhắn của Triệu Thừa Dư.
“Em đang ở thư viện ? Anh đến cửa nam .”
Cố Hàm Ninh tin nhắn, mím môi yếu ớt, khỏi thư viện, chạy dọc theo đường về cửa phía nam, còn cách xa, thấy Triệu Thừa Dư tới.
“Cảm giác lâu hẹn hò, cách thời giăn cơm trưa còn chút thời gian, em nơi nào?” Triệu Thừa Dư mấy bước liền tới mặt Cố Hàm Ninh, dắt tay của cô, rảnh rỗi bước về hướng trạm xe buýt, “Ừ, nếu chúng KTV ? Đặt một phòng nhỏ , buổi trưa ăn cơm ở bên cạnh, lúc chờ bọn Khởi Đức đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-174.html.]
Cố Hàm Ninh liếc Triệu Thừa Dư chững chạc đàng hoàng phía , cũng nghiêm túc trả lời: “Hai hát cái gì , bằng dạo phố .”
Triệu Thừa Dư thở dài trong lòng, đầu, mở to mắt Cố Hàm Ninh: “Không em thích dạo phố . Vẫn là hát Karaoke thì hơn, yên tĩnh.”
“Trong KTV yên tĩnh gì chứ. Vẫn là dạo phố hơn.”
Sau khi xe buýt đến nội thành, Triệu Thừa Dư còn từ bỏ ý định khuyên Cố Hàm Ninh KTV, trực tiếp Cố Hàm Ninh dùng tay đè lên môi.
“Em cửa hàng sách!”
Triệu Thừa Dư lời nào, dám thật dùng lực mạnh, chỉ thể mở to mắt trừng Cố Hàm Ninh, bất đắc dĩ gật đầu.
Thật hi vọng hôm nay ai cửa hàng sách.
Bữa trưa ăn cơm ở gần đó, Thịnh Mạn Mạn liền gọi điện thoại tới, bọn họ đến.
Triệu Thừa Dư đặt một phòng nhỏ, vặn năm .
Thịnh Mạn Mạn là hoạt bát, trong phòng liền tranh hát, bốn còn xuống, tự nhiên ai tranh giành với cô . Thật cô ca hát cũng bình thường, chỉ là tự cảm giác là .
Theo Cố Hàm Ninh , dĩ nhiên là Triệu Thừa Dư hát nhất, cô hứng thú lắm với ca hát, liền yên lặng những khác hát.
“Ai nha, thì gọi chút gì đó ? Bia, đậu phộng, hoa quả.” Thịnh Mạn Mạn giao mic cho Thôi Hà Miêu, nhảy b.ắ.n bên cạnh Cố Hàm Ninh hưng phấn đề xuất.
“Không cần.”
“Cũng .”