Cao Thần thấy Triệu Thừa Dư kéo , lúc mới yên tâm, thần sắc mặt cũng khó coi.
“Triệu Thừa Dư, ý gì?”
Đừng Cao Thần, chính Cố Hàm Ninh vẻ mặt cũng mê man khó hiểu.
Triệu Thừa Dư, cùng Cao Thần bạn bè vô cùng thiết ?
Triệu Thừa Dư chỉ lạnh lùng chằm chằm Cao Thần, ánh thẳng mãnh liệt khiến Cao Thần lui về phía một bước, mới lạnh lùng : “Cậu hỏi ý gì? Cao Thần, năm đó đồng ý với , còn nhớ rõ ? Chỉ sợ quên mất ?”
“Mình, .” Sắc mặt Cao Thần chút cứng ngắc, vươn cổ lên : “Việc , Hàm Ninh gặp tai nạn xe cộ ai cũng ngờ . Đây cũng của !”
Khóe miệng Cố Hàm Ninh nhếch, tràn đầy châm chọc Cao Thần.
Đến bây giờ, cô mới , thì , Cao Thần mặt dày vô sỉ như .
Triệu Thừa Dư cũng chậm rãi lộ một nụ lạnh, châm chọc Cao Thần cùng Bạch Vũ Hân.
Cao Thần vội vàng đẩy Bạch Vũ Hân , Bạch Vũ Hân đẩy lui mấy bước, cắn môi , vẻ mặt cứng ngắc.
Sắc trời dần tối, cuối thu gió lạnh thổi mặt, thổi tới khiến nổi lên một tầng da gà.
Bạch Vũ Hân ôm chặt hai cánh tay, run rẩy, mấy giằng co, cắn cắn môi, vẫn tới bên cạnh Cao Thần.
“Cao Thần, chúng về ?”
Tầm mắt Cao Thần lướt nhanh qua bia mộ Cố Hàm Ninh, chỉ chốc lát, ánh mắt dừng tấm ảnh dịu dàng , như b.ắ.n vẻ âm trầm lạnh lẽo, gã run lên một cái thật mạnh, chột dám nữa.
“Ý Mân, ở cùng Thừa Dư , chúng về . Hôm nào rảnh, hẹn các , chúc mừng Thừa Dư từ phương xa trở về.”
Nói xong, Cam Thần cúi đầu, giống như là vội vã rời .
Bạch Vũ Hân ánh mắt u tối đầu bia mộ Cố Hàm Ninh một cái, chạy chậm đuổi theo Cao Thần, cùng rời .
Triệu Thừa Dư đầu , chỉ ngơ ngác tấm hình nho nhỏ bia mộ Cố Hàm Ninh.
Đó là tấm hình Cố Hàm Ninh chụp lúc tuần trăng mặt, lấy nửa , nụ ngọt ngào hạnh phúc.
Giờ phút , ở trong mắt Cố Hàm Ninh, cũng vô cùng châm chọc.
Phạm Ý Mân Triệu Thừa Dư giống như rút sạch hết sức lực, thở dài bất đắc dĩ.
“Thừa Dư… Cậu…..”
“Ý Mân… Cậu … Để , yên lặng một chút… , ở…cùng….cùng cô …”
Phạm Ý Mân bóng dáng Triệu Thừa Dư cô đơn hiu quạnh, tâm tình phức tạp.
“Vậy, ở cửa chờ . Cậu hẳn là từ sân bay thẳng tới đây ? Xe của dừng ở cửa.. Cậu… Cậu bình tĩnh , ngoài gọi điện cho . Mình chờ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-2.html.]
Phạm Ý Mân rõ, thời điểm , nhiều hơn nữa, cũng là tác dụng, bằng để ở một chốc lát.
Anh, nhiều lời, cùng cô….
Trong lúc ngẩn ngơ, tiếng bước chân phía càng lúc càng xa, cho đến khi thấy nữa, Triệu Thừa Dư mới dịch dịch bước chân cứng ngắc, cẩn thận chần chờ tới bia mộ Cố Hàm Ninh, từ từ xổm xuống bia mộ, vươn tay , nhẹ nhàng vuốt ve nụ màu sắc rực rỡ nhất tấm bia đá lạnh lẽo , làn môi mấp máy, gọi lên cái tên trăn trở nhiều năm trong lòng:
“Hàm Ninh. . .”
Thâm tình sâu đậm, mang theo sự tiếc nuối cùng hối hận cách nào thành lời.
Triệu Thừa Dư cúi đầu, trán để nhẹ tấm bia đá, gọi từng tiếng: “Hàm Ninh. . . Hàm Ninh. . . Hàm Ninh. . .”
Giống như đang nhẹ giọng gọi yêu dấu nhất.
Cố Hàm Ninh bên cạnh bia mộ, cũng chầm chậm xổm xuống, lớp vải đầu gối Triệu Thừa Dư dần dần ướt át, nhịn hốc mắt cũng ươn ướt.
Triệu Thừa Dư. . .
“Hàm Ninh… Thật xin …Đều là của … Nếu như, năm đó buông tay, thành cho … Cậu rõ ràng đồng ý với , sẽ đối với em thật … Anh mới rời … Anh…Sao thể rời chứ…?”
Triệu Thừa Dư tiếng động nghẹn ngào, thì thào tự những lời rời rạc lộn xộn, lộ vẻ chua xót khôn cùng.
Cố Hàm Ninh trong lòng cũng ê ẩm.
Năm đó, là bỏ lỡ cái gì ?
“Triệu Thừa Dư…” Cố Hàm Ninh lặng lẽ nhớ kỹ, tên gọi chút xa lạ .
Trong trí nhớ, Triệu Thừa Dư dần dần hiện rõ ràng!
! ! Cố Hàm Ninh nhớ , lúc năm thứ nhất đại học, quen cả Cao Thần cùng Triệu Thừa Dư!
Nhớ đến Triệu Thừa Dư khi còn trẻ, ánh mắt mỉm chăm chú , ôn nhu rõ ràng như , tại chú ý đến?
, Phạm Ý Mân từng , Triệu Thừa Dư một giảng dạy ở Oxford nước Anh, vẫn luôn độc !
Khi đó, cô chú ý, chỉ là bạn cùng trường nhiều năm tin tức mà thôi, cô cho rằng Phạm Ý Mân cho Cao Thần , dù , bọn họ mới là bạn , ?
giờ phút , Cố Hàm Ninh mới giật , lẽ Phạm Ý Mân là cho cô !
Cố Hàm Ninh nhớ , lúc đại học dường như qua, Oxford học! Chỉ là khi trường, theo Cao Thần tới thành phố S gây dựng sự nghiệp, thì ước mơ của mục tiêu của Cao Thần thế.
Triệu Thừa Dư, là bởi vì cô mới rời ? Là bởi vì cô, mới Oxford ?
Cố Hàm Ninh kỹ Triệu Thừa Dư, trong lòng tràn đầy khiếp sợ!
Năm đó, rốt cuộc xảy chuyện gì?
Cũng chờ Cố Hàm Ninh kịp suy nghĩ tử tế, thì một lực hút khổng lồ lập tức kéo cô trong một màn sương mù, Cố Hàm Ninh kịp giãy dụa, liền chậm rãi mất ý thức.