Cố Hàm Ninh khẽ nở nụ , liếc một cái: “Nịnh nọt cũng vô ích.”
“Được . Sinh muộn chút cũng cả, dù thích quá trình khiến em mang thai hơn.” Triệu Thừa Dư ngẩng đầu cầu thang trong tòa ký túc xá, nghiêng đầu , Cố Hàm Ninh với ánh mắt vô cùng nóng rực: “Anh cảm thấy nên trở về luyện tập trò, tránh cho về nhớ tới quen.”
“Luyện tập cái gì a! Đồ đáng ghét!” Cố Hàm Ninh trừng mắt bạn học Triệu càng ngày càng mặt dày, chỉ cảm thấy nóng bừng mặt lên, “Cẩn thận !”
“Nghe cũng cả, dù ở trong tòa nhà , ý nghĩ của đều tương tự , chỉ là trong lòng hiểu mà thôi.” Triệu Thừa Dư , ánh mắt chuyên chú, nắm tay Cố Hàm Ninh dùng sức, dắt cô lên cầu thang.
Cố Hàm Ninh tức thì nghẹn , chỉ thể oán hận nhẹ véo eo Triệu Thừa Dư. Theo cô thấy, đổi lớn nhất của Triệu Thừa Dư khi kết hôn so với khi còn độc chính là phóng khoáng nhiều.
Đây chính là sự khác biệt giữa hợp pháp và hợp pháp ? Anh nghĩ bây giờ thể tha hồ bậy ?
Khi Thôi Hà Miêu gọi điện thoại tới sắp tới thành phố H, Cố Hàm Ninh đang cơm tối trong phòng thuê , bốn Triệu Thừa Dư và Bùi Duệ Triết trong phòng họp, dù là chủ nhật, cô nhàn rỗi chuyện gì, liền chủ động tới cơm, cải thiện ăn uống của mấy IT bận bịu. Đàn ông mà bắt đầu bận rộn sẽ chuyên tâm đến quên đói, bụng rỗng cũng cảm giác gì. Cô lo cho dày của Triệu Thừa Dư, chỉ thể cực khổ .
Khi gác điện thoại, cô vẫn đang nở nụ . Từ khi nghiệp, cô và Thịnh Mạn Mạn cũng mới chỉ gặp hai , từng gặp Thôi Hà Miêu và Bạch Vũ Hân. Cô buông muôi xào xuống, gọi điện thoại cho Thịnh Mạn Mạn , hẹn thời gian, lúc mới vui vẻ tiếp tục nấu nướng.
Mạnh Khởi Đức cũng theo cùng, chỉ là lúc Thôi Hà Miêu tụ tập thì đuổi , bảo là mở cuộc tụ họp nho nhỏ của nữ giới. Thịnh Mạn Mạn ở bên sức nháy mắt ha ha
Mạnh Khởi Đức dễ tính rời tìm Triệu Thừa Dư, lúc Thịnh Mạn Mạn mới tiếng.
“Ai nha, càng ngày càng oai đấy.”
“Đó là tất nhiên, còn hơn là oai nha.” Thôi Hà Miêu tít mắt, nhượng bộ trêu chọc .
“Giỏi , chúng hiếm khi gặp mặt, vì đàn ông chế nhạo !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-213.html.]
Cố Hàm Ninh , Thôi Hà Miêu và Thịnh Mạn Mạn cãi lộn, giống như trở về .
“Ai, đáng tiếc còn thiếu Vũ Hân, là đủ .” Thôi Hà Miêu cảm thán, dứt lời sáng mắt lên, hạ giọng : “Các , Vũ Hân yêu ?”
“Ai? Không tên khốn Cao Thần chứ?” Thịnh Mạn Mạn tràn ngập tò mò, nhưng trong lòng nghi hoặc, im lặng tiếng thế, cả đám đều tìm thấy a.
“Đương nhiên , nếu như là nọ, tới đánh cho thấy hối hận!” Thôi Hà Miêu liếc trắng Thịnh Mạn Mạn, lúc mới thần thần bí bí , “Người , chúng đều .”
“Ai a?” Thịnh Mạn Mạn nghi ngờ hỏi.
Cố Hàm Ninh trong lòng nhảy dựng, lập tức nhớ tới một cái tên: “Ôn Thiên Lam?”
“Nha, ?” Thôi Hà Miêu mở to mắt, Cố Hàm Ninh, “Vũ Hân với ?”
“Không, chỉ là đoán.” Cố Hàm Ninh mím môi yếu ớt, lắc đầu.
“Cậu giỏi thế, thế mà cũng thể đoán . Lúc Vũ Hân với , còn tưởng là nhầm.” Thôi Hà Miêu đưa ngón cái khen ngợi, Thịnh Mạn Mạn bên cạnh nóng vội túm lấy tay cô: “rốt cuộc chuyện thế nào? Sao Ôn Thiên Lam quan hệ với Vũ Hân ?”
“Ai, chính là Ôn Thiên Lam sắp công tác ở thành phố N, hai liền liên lạc. Ai Ôn Thiên Lam đột nhiên tỏ tình, là thích lâu , lúc Vũ Hân cũng giật nảy , còn tưởng rằng là ngày cá tháng tư đấy. mà lúc đó đáp .”
Cố Hàm Ninh khẽ gật đầu, cũng hiểu . Về thái độ tránh kịp của Cao Thần đối với Bạch Vũ Hân mới khiến Bạch Vũ Hân triệt để lạnh ngắt trái tim, cô chịu nhiều cay đắng như thế, đổi lấy là sự thương tiếc của Cao Thần, mà là sự rời xa chán ghét như , thậm chí còn nhanh chóng bạn gái khác, ngay cả điện thoại của Bạch Vũ Hân cũng nhận. Khi đó Bạch Vũ Hân ở trong phòng ngủ lấy nước mắt rửa mặt chừng mấy ngày liền, về mới từ từ gượng dậy.
mà, cô thật cũng nghĩ tới, tỏ tình với Bạch Vũ Hân, thế mà Trần Minh, mà là Ôn Thiên Lam.
Trần Minh và Cao Thần cùng phòng ký túc, hồi năm ba, Bạch Vũ Hân và Cao Thần qua gần gũi như thế, hẳn là cũng cảm giác, cho nên, về ít khi thấy đến tìm Bạch Vũ Hân. Tình yêu kiên định nữa, xem nhẹ trong thời gian dài, yêu và khác tình ý , mấy khả năng kiên trì mãi . Cho nên, Trần Minh rút lui thật bình thường.