Buổi tối lúc ngủ, bởi vì bụng co rút đau đớn, Cố Hàm Ninh mãi lâu cũng ngủ , Triệu Thừa Dư bên cạnh hít thở trầm thấp, tiếng ngáy nhẹ nhàng gần trong gang tấc, cô cẩn thận xoay . Trong bóng tối, Triệu Thừa Dư nhẹ giọng lầm bầm một câu, bàn tay to vén áo ngủ của Cố Hàm Ninh lên, dán làn da bụng cô. Cảm giác ấm áp khiến Cố Hàm Ninh nhẹ thở phào một cái, quả nhiên thoải mái nhiều.
Vốn Triệu Thừa Dư cũng ngâm cái túi chườm nóng, nhưng trời rất nóng, cô sợ nóng, kiên quyết . Không nghĩ tới lúc ngủ ngược đau hơn.
Có lẽ là thoải mái một ít, Cố Hàm Ninh nhanh liền ngủ . Buổi sáng khi tỉnh , Triệu Thừa Dư đang mặc áo, thấy cô mở mắt, đưa tay xoa xoa tóc cô, nhẹ giọng : “Ngủ tiếp một lát nữa.”
Cố Hàm Ninh cũng cảm thấy buồn ngủ, liền ừ một tiếng, nhắm mắt . Xuống giường, Triệu Thừa Dư bu : “Mang thai, sẽ lâu kinh nguyệt. Hơn nữa, , cũng sẽ đau bụng kinh nữa.” Nói xong, liền cứ thế phòng tắm rửa mặt.
Cố Hàm Ninh nhắm mắt, mím môi một lát, mới xê dịch đầu, cọ mặt lên gối đầu còn vương nhiệt độ cơ thể của ông chồng , mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
Buổi tối vài ngày , Cố Hàm Ninh rửa mặt xong, áo ngủ trong chăn, Triệu Thừa Dư vốn đang tập trung tinh thần xem ti vi, duỗi một tay trong chăn, tìm kiếm mục đích, thoáng cái phủ lên lớp vải mỏng, trong lòng nóng lên, hôm nay rốt cuộc hết lệnh cấm, ngón tay nhẹ vén lên, chạm nơi mềm mại cách ly mấy ngày nay, tay động theo tâm, ngón trỏ nhanh chóng thăm dò trong.
Cố Hàm Ninh sững , bật túm lấy cái tay đang quấy rối chăn, đầu ửng đỏ mặt trợn mắt , kiên quyết rút tay từ : “Tập trung xem ti vi.”
Một tay túm lấy, một tay cầm điều khiển ti vi từ xa, ấn một cái, nhanh chóng tắt ti vi, tùy ý ném điều khiển từ xa bên cạnh, thể nghiêng, liền nhẹ nhàng đè lên, Triệu Thừa Dư khàn khàn nhỏ giọng : “Không xem.”
Cố Hàm Ninh đáy lòng run lên, đều thất thủ, chợt lạnh, nhanh trở nên càng nóng.
“Anh cảm thấy, từ hôm nay trở chúng chấp hành kế hoạch tác chiến dày đặc hơn.” Trong tiếng thở dốc trùng điệp, Triệu Thừa Dư khẽ bên tai cô, ấm áp ngưa ngứa như tràn từ vành tai một mạch trong lòng, cô chỉ thể khẽ ngâm, giơ tay đầu hàng. . .
Vừa mới bước khỏi cửa nhà cô giáo Mạc, Cố Hàm Ninh liền lôi kéo cổ áo, hít thở khí tươi mát lành lạnh, dường như nỗi ngột ngạt trong lòng dần dần tan tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-217.html.]
“Không chứ?” Thích Kỳ phía nhanh vài bước, tới bên cạnh cô, trong giọng bình thản mơ hồ chứa đựng một tia quan tâm.
“Không , thể là mấy ngày nay ngủ ngon, dày khó chịu.” Cố Hàm Ninh khẽ xoa bụng, nhẹ nhàng thở , cảm giác khó chịu nôn nhẹ mấy phần. Vừa ở trong nhà cô Mạc, mấy cô che miệng, kiềm chế xúc động buồn nôn, chịu nổi vọt tới phòng tắm, nhưng chỉ nôn khan mấy tiếng, ói vài ngụm nước miếng, nhưng cảm giác buồn nôn vẫn là xua . Cho nên cô liền chào từ biệt sớm, Thích Kỳ cũng theo cùng.
“Ừ, thấy mấy hôm nay lạ, sắc mặt lắm, ăn uống cũng kém, mai bảo chồng đưa bệnh viên một chuyến .”
Giọng lạnh lùng, quen , liền thể tự động dò chút nhiệt độ, Cố Hàm Ninh mím môi yếu ớt, tiếp nhận sự quan tâm của Thích Kỳ.
“Ừ, chắc . Chỉ là dày chút thoải mái, , mấy ngày nay mới. . .” Ngừng một chút, Cố Hàm Ninh suy nghĩ kỹ từ ngày nào bắt đầu thoải mái, trong lòng nhảy dựng, một ý nghĩ mơ hồ càng lúc càng rõ ràng.
Hẳn là ? !
Mấy ngày nay Triệu Thừa Dư bề bộn nhiều việc, mỗi ngày khi cô mở mắt, thấy ở đây. Buổi tối thường xuyên về khuya, hôm qua thậm chí ngủ luôn ở chỗ phòng thuê. Truyện đăng tải tamvunguyetlau.com. Cũng là lúc nào cô cũng khó chịu, chỉ thỉnh thoảng ngửi thấy mùi thích sẽ buồn nôn, do đó cũng để ý lắm, càng nhắc tới với Triệu Thừa Dư. Hôm nay nghĩ, trong lòng chắc chắn mấy phần.
“Ách, Thích Kỳ, phòng hẳn là bên .” Cố Hàm Ninh gắng dằn ý nghĩ xuống đáy lòng, đầu thấy Thích Kỳ vẫn ở bên cạnh .
“Ừ, là thoải mái , đưa về. Mấy ngày nay cũng thấy chồng tới đón , đưa về tới cửa phòng về.” Thích Kỳ chỉ thản nhiên liếc cô một cái, “Đi thôi. Mau trở về uống chén nóng, lẽ sẽ hơn chút.”
Cố Hàm Ninh gật đầu , thật cũng nhiều lời từ chối. Khó Thích Kỳ nhiệt tình một , tiếp chấp liền quá nể mặt. Hơn nữa, buổi tối an tĩnh như , cơ thể chút thoải mái, bên cạnh bạn, quả thật cảm thấy an tâm nhiều.
Sáng ngày hôm , Cố Hàm Ninh một chuyến tới tiệm thuốc ở cửa trường học, trong tay cầm mấy túi ni lông nhỏ, thấp thỏm nhảy nhót trở về phòng ngủ, nán trong phòng vệ sinh hơn mười phút mới mặt ngoài.