Công viên Nam Hồ ở phía nam của trung tâm thành phố H, khu phía nam thật cách đại học Z cũng tính là quá xa, nhưng công viên Nam hồ ở phía đông bắc của Nam Hồ xa hơn một chút.
Thôi Hà Miêu là đầu tiên đến Nam Hồ, cái gì cũng đều mới mẻ, lôi kéo Cố Hàm Ninh cùng Thịnh Mạn Mạn nhất định du thuyền, Cố Hàm Ninh trừng cầu ý kiến hai , dứt khoát mua vé bao gồm cả ngắm cảnh giữa hồ.
Về phần Bạch Vũ Hân, bởi vì theo mấy Cao Thần, Cố Hàm Ninh cũng lòng như . Chờ đến khi mấy còn bàn bạc xong, mua vé, liền cùng lên du thuyền.
Dĩ nhiên Cố Hàm Ninh đầu tiên tới, chỉ là cảm giác du thuyền lặp , cũng tệ lắm.
Cảnh giữa hồ nhỏ, 10 phút liền xong, từ bờ bên lên du thuyền, trở về bờ, gần đến buổi trưa.
“Không , đói bụng! Mình ăn cơm!” Thịnh Mạn Mạn chịu, ôm cổ Cố Hàm Ninh chơi .
Lần ngoài vốn quyết định là chế độ AA (là chế độ chia sòng phẳng), Cố Hàm Ninh liền chỉ đường Minh Hòa đối diện hỏi: “Đi đó , nơi đều món ăn bình dân. Cậu sẽ thích.”
Thịnh Mạn Mạn thích ăn, cũng kén chọn, trừ đồ ăn thật sự khó ăn, còn là món gì cũng chối từ. Cố Hàm Nình giờ cảm thấy tính cũng kén ăn, nhưng so với Thịnh Mạn Mạn, gọi là khó chiều.
“Được! Được! Mình ăn bánh bao hấp!” Mặt Thịnh Mạn Mạn lập tức sáng lên, ôm chặt Cố Hàm Ninh, kéo .
Triệu Thừa Dư cách cũng xa lắm, mắt tuy mặt hồ, lỗ tai dựng , chăm chú động tĩnh bên Cố Hàm Ninh, các cô ăn cơm trưa, vội vàng đến gần mấy bước.
“Muốn ăn cơm trưa ?”
Cố Hàm Ninh dừng bước chân, đầu về phía Triệu Thừa Dư.
“Bọn ăn bánh ngọt. Cậu, cùng ?” Cố Hàm Ninh chút ngập ngừng hỏi.
Mắt Triệu Thừa Dư liền sáng lên, lập tức đáp: “Mình .”
Cố Hàm Ninh mím môi nở nụ , đầu mấy khác đang du thuyền vẫn thỏa mãn.
“Vậy, cứ để bọn họ tiếp tục chơi, chúng ăn .”
Cố Hàm Ninh dẫn Thôi Hà Miêu cùng Thịnh Mạn Mạn, theo phía hai bước là Triệu Thừa Dư phố Minh Hòa.
Phố Minh Hòa là một quán bánh ngọt bình dân nổi tiếng giữ độc quyền của thành phố H, bước trong quán, tìm chỗ trống, Cố Hàm Ninh đang nhường Thôi Hà Miêu cùng Thịnh Mạn Mạn , Triều Thừa Dư mở miệng : “Các bạn , mua.” Nói xong liền , một bước, dừng một chút, đầu, “Cái đó, các ăn cái gì?”
“Bánh bao hấp!” Thịnh Mạn Mạn đoạt .
Cố Hàm Ninh suy nghĩ một chút, : “Một chén cháo thịt nạc .”
“Mình ăn, cái gì ăn ngon liền mua cho !”
Dường như Thịnh Mạn Mạn khách khí, ba Cố Hàm NInh đều an tâm chuyện phiếm, mặc Triệu Thừa Dư bưng một chén một lồng đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-29.html.]
Cố Hàm Ninh vẫn đói, ăn hơn nửa chén cháo liền buôn chén xuống, Thôi Hà Miêu cùng Thịnh Mạn Mạn đang say sưa ăn ngon lành, đang nghĩ lát nên chuồn thế nào.
Chờ khi bọn họ ăn uống no say, trở bên Nam Hồ, đúng lúc du thuyền của Cao Thần cùng Bạch Vũ Hân gần bờ.
“Hắc, Cố Hàm Ninh, các chơi? Rất thú vị đấy!” Cao Thần tới, phía Bạch Vũ Hân chạy mấy bước, vội vàng đuổi theo.
Thuyền nhỏ của Mạnh Khởi Đức cùng Trần Minh cũng cập bờ, Cao Thần liền đề nghị đến nhà hàng gần đấy ăn cơm.
“Được a a, còn ăn no !” Thịnh Mạn Mạn lập tức giơ tay, nhiệt liệt tán thành.
Triệu Thừa Dư kinh ngạc về phía Thịnh Mạn Mạn, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.
Cố Hàm Ninh buồn Triệu Thừa Dư một chút.
Bạn học Triệu, chớ nghi ngờ, tuy rằng bạn học Thịnh Mạn Mạn ăn hai lồng hai mươi bánh bao hấp, một chén nhỏ hoành thánh, một bánh mỳ hấp, nhưng mà cô là tài ba kỳ dị ngay cả xương cốt cũng thể tiêu hóa thành đồ ăn nha!
Cho nên trăm ngàn đừng suy đoán theo lẽ thường!
Mấy Cao Thần đương nhiên bạn học Thịnh Mạn Mạn ăn ít đồ, cô như , mắt Cố Hàm Ninh một chút, thấy cô cũng ý phản đối, lập tức : “Được, chúng nhà ăn đối diện bên ăn .”
Thịnh Mạn Mạn híp mắt kéo Thôi Hà Miêu bên cạnh vội vàng đuổi theo.
Cố Hàm Ninh vô tình cố ý mấy bước, cho đến khi nhà ăn , thì dừng bước ngưỡng cửa, đầu , thấy Triệu Thừa Dư thì ngẩn .
“Này, ?” Cố Hàm Ninh chỉ chỉ cửa lớn nhà ăn.
“Mình ăn no, cũng định .” Triệu Thừa Dư thành thật đáp.
“Vậy, còn chuyện , …” Cố Hàm Ninh chần chờ hỏi.
“Mình theo !” Triệu Thừa Dư nhanh, xong giống như cảm thấy đúng, ấp úng bổ sung, “Cậu ? Nếu đưa . Một cũng an .”
Triệu Thừa Dư ngập ngừng ấp úp, thật là , yên tâm cô một , cũng chịu bỏ lỡ thời gian ở cung thật vất vả , nhưng ngại ngùng miệng.
Cố Hàm Ninh Triệu Thừa Dư chút cẩn thận dè dặt đang , trong lòng chần chờ một chút, cuối cùng là ngầm thở dài.
“Vậy .”
Vừa , Cố Hàm Ninh gọi điện cho Thôi Hà Miêu.
“Miêu Miêu, mới gặp bạn học, xế chiều trường học chơi, đợi lát nữa thì sẽ về. Ừ, tự các cẩn thận, lên xe buýt để ý ví tiền.”