Người Luôn Ở Bên Em - Chương 30

Cập nhật lúc: 2024-12-27 04:07:30
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hàm Ninh đang dặn dò, liền thấy Triệu Thừa Dư gần, nhỏ giọng : “Cũng giúp một tiếng, cùng với bạn học của .”

 

Cố Hàm Ninh trợn mắt , xoay , che điện thoại di động: “Miêu Miêu, Triệu Thừa Dư với , việc, . Không kịp chào hỏi , chờ một lát với mấy bọn họ một tiếng nhé.”

 

Cố Hàm Ninh mấy tiếng cúp máy, đầu chung quanh, trong lòng đang nghĩ nên như thế nào.

 

Hành trình hôm nay, là cô sớm lên kế hoạch xong.

 

Sau khi trọng sinh tỉnh , cô mơ hồ đau lòng phẫn hận hai ngày, mới từ từ bình tĩnh .

 

Nhìn ba tóc đen đầy đầu, mới thôi đau lòng, mới dừng một chút.

 

Sau khi xong, cô liền thề, cả đời bao giờ ba đau lòng nữa.

 

Kiếp , cô vì Cao Thần rời xa ba , vùi đầu , đổi , chỉ là một bia mộ lạnh lẽo, cùng ba một đầu tóc bạc.

 

Mà kiếp , cô đối với giá trị cuộc sống, càng hiểu rõ hơn.

 

Bận rộn dốc sức việc, bằng an nhàn ở bên cạnh ba .

 

an , thanh thản thoải mái mà sống qua ngày, tiền, nhiều tiền, là điều tất nhiên.

 

Ở kiếp , Cố Hàm Ninh cùng Cao Thần trong ngành bất động sản, trong đó nhấp nhô biến động vô cùng, cũng đủ cho cô già thêm mười tuổi. kiếp , cô cũng ý định buông tha cho chuyện , chỉ là mệt mỏi như .

 

Bốn năm đại học, là giai đoạn tích lũy tư bản trong kế hoạch của cô, cô nghĩ tới nghĩ lui, phương thức kiếm tiền duy nhất thể kiếm tiền nhẹ nhàng, chính là cổ phiếu.

 

Kỳ thật lúc Cố Hàm Ninh học đại học, cơ bản tiếp xúc với cổ phiếu, cho đến khi nghiệp, mới từ từ tiếp xúc. mà cô khi bọn họ năm ba, cổ phiếu bắt đầu hấp dẫn, trong bạn học của cô, cũng ít đầu tư.

 

Thời cơ trôi qua biến mất, cô thể nắm chắc chỉ hai năm thời gian còn u ám .

 

Cô cũng ý định tốn nhiều tâm tư, thứ nhất kinh phí cô hạn, thứ hai cô đối với cổ phiếu thật nghiên cứu kỹ, cũng chỉ rõ sự lên xuống một vài công ty trứ danh.

 

Cố Hàm Ninh phía , Triệu Thừa Dư yên lặng theo phía , qua mấy cái ngã tư, Cố Hàm Ninh mới dừng , nghi ngờ đánh giá chung quanh một lúc, mới chợt hiểu.

 

“Mình thế nào quên đây…”

 

Cố Hàm Ninh vốn nhớ ở gần bên một sàn giao dịch chứng khoán, nhưng quên mất, lẽ sàn chứng khoán giao dịch , là năm thứ hai đại học của cô mới mở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-30.html.]

Cố Hàm Ninh dứt khoát tìm, trực tiếp tới sạp báo ben đường, mua tấm bản đồ, mím môi hỏi: “Dì ạ, xin hỏi, nơi sàn giao dịch chứng khoán gần nhất ở chỗ nào ạ?”

 

“A, chính là nơi mua bán cổ phiếu gì đó ? Này, vượt qua con đường .” Người bán báo dứt khoát túm lấy bản đồ tay Cố Hàm Ninh, mở chỉ, “Này, mấy đang ở chỗ , chỗ đó ở chỗ . Đi qua 3 điểm dừng xe buýt.”

 

Cố Hàm Ninh cám ơn bà dì nhiệt tình, cầm lấy bản đổ, đầu nhíu mày về phía Triệu Thừa Dư.

 

“3 điểm, chứ?”

 

Triệu Thừa Dư vội gật đầu ngừng, trong lòng vui như nở hoa , thể cùng đường lâu một chút!

 

Một đường tới nơi giao dịch chứng khoán, thuận lợi điền tờ khai thỏa, Cố Hàm Ninh thẻ ngân hàng tay buông tiếng thở dài.

 

Đây là tiền mừng tuổi của cô từ nhỏ, vốn để tiết kiệm, khi tới trường học, cô rút hết, cho thẻ ngân hàng .

 

Ba cô sáng suốt, từ khi cô lên cấp ba, tiền mừng tuổi giờ để hết cho cô tự bảo quản, cô rút tiền, dĩ nhiên là gạt ba , cho nên, cô chỉ thể dùng, cùng chỉ sáu vạn tệ .

 

Dựa tiền , thành giai đoạn tích lũy tư bản đầu tiên, cũng cần bao nhiêu năm…

 

Cố Hàm Ninh đột nhiên chút uể oải.

 

Người đàn bà khéo cũng khó thể thổi cơm khi gạo a! (ý là tài nhưng nguyên vật liệu thì cũng )

 

“Sao thế?” Triệu Thừa Dư Cố Hàm Ninh đột nhiên tâm tình ảm đạm, gương mặt lo lắng hỏi.

 

“Tiền quá ít. . .” Cố Hàm Ninh cầm thẻ tín dụng, yếu ớt .

 

“A, là thế. Cậu còn thiếu bao nhiêu?” Triệu Thừa Dư nhẹ nhàng thở , vội vàng lấy ví tiền của , hỏi han.

 

Cuối cùng Cố Hàm Ninh ngẩng đầu lên, ví tiền mỏng của Triệu Thừa Dư, mơ hồ thấy hai cái thẻ ngân hàng, cúi thấp đầu xuống, vẻ : “Bao nhiêu cũng thiếu…”

 

“Như …” Triệu Thừa Dư nhíu mày, mở ví tiền, “Ở đây nhiều tiền mặt lắm, nhưng mà trong thẻ ngân hàng còn năm vạn, đợi lát nữa lấy cho , nếu đủ, cuối tuần về nhà, còn hai mươi vạn, như đủ chứ?”

 

Cố Hàm Ninh kinh ngạc ngẩng đầu, chằm chằm vẻ mặt thành thật đang của Triệu Thừa Dư.

 

“Cậu thật tiền! Không , , đây là, định nhờ giúp đầu tư cổ phiếu? Cậu sợ lỗ vốn ?”

 

“Không đầu tư, là cho, cho mượn dùng, tính lãi.” Triệu Thừa Dư , kỳ thật vốn là “cho”, cảm giác như quá đường đột, căn bản Cố Hàm Ninh sẽ nhận.

 

Nghe , Cố Hàm Ninh cắn cắn môi , chằm chằm Triệu Thừa Dư suy nghĩ một lúc lâu, khiến cho Triệu Thừa Dư đỏ mặt, rũ mắt xuống.

Loading...