Nàng chỉ ném hai đoạn gỗ sang một bên, bình thản đáp:
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Thứ  về   dùng nữa, chặt   củi đốt cho .”
 
Mẫu  cẩn thận dò hỏi:
 
“Sau   đ.á.n.h Quý Tuyên nữa hả?”
 
Tẩu tẩu bình thản gật đầu:
 
“Không đ.á.n.h nữa. Chàng    ,  cũng chẳng phí sức  gì.”
 
Giây phút ,  mặt ca ca lộ rõ vẻ mừng rỡ và đắc ý,   tưởng rằng tẩu tẩu  bắt đầu nhượng bộ.
 
Để thử xem nàng chịu nhún đến ,   thậm chí còn nắm tay Yểu Nương cùng  ăn cơm chung một bàn với cả nhà.
 
Mẫu  sợ tẩu tẩu  vui, vội  bộ đòi quy củ, phép tắc, yêu cầu Yểu Nương  hết  gắp thức ăn cho   mới  dùng bữa.
 
 tẩu tẩu  mỉm  :
 
“Mẫu ,  hồ đồ . Muội  đang mang thai, phu quân ngậm   trong miệng còn sợ rơi,   thể để    lâu?”
 
“Nào, kéo thêm ghế  đây, để    cạnh phu quân .”
 
Một câu , khiến ca ca  sững , theo phản xạ lập tức buông tay Yểu Nương , giật  hỏi:
 
“Nương tử… nàng đồng ý chuyện  và Yểu Nương  ?”
 
Tẩu tẩu bình tĩnh gật đầu.
 
 khi ca ca định nắm tay nàng, nàng  cố tình né tránh,  múc một bát canh đặt  mặt Yểu Nương, dịu giọng :
 
“Bồi bổ nhiều , mấy hôm nữa  sẽ chuẩn  lễ nạp  cho các . Không thể để đứa trẻ sinh  mà   danh phận.”
 
Yểu Nương đón lấy bát canh, ngoan ngoãn cảm tạ  cúi đầu uống.
 
Trên bàn cơm tràn ngập vẻ yên bình, ca ca và mẫu   , trong mắt  là vẻ vui mừng và hài lòng.
 
Chỉ   là nhớ rõ, tẩu tẩu từng :
 
Nếu một nữ nhân còn yêu trượng phu của , thì  cách nào  thể rộng lượng mà  ghen tuông.
 
Chỉ khi  hết yêu,   mới  thể trở thành bức tượng đất vô cảm, sống đúng khuôn phép mà chẳng còn đau lòng.
 
Từ hôm đó trở , tẩu tẩu chỉ  hai việc:
 
Một là dạy  xem sổ sách, hai là tự  chuẩn  lễ nạp  cho ca ca.
 
Có lẽ nàng chẳng  đối diện với ca ca thêm nữa, nên thường giữ   học đến tận khuya,  cho  ngủ  trong phòng nàng.
 
Ca ca tới, nàng chỉ  :
 
“Như Ý ngủ ở đây , Yểu Nương đang cần  chăm sóc,  qua viện của   .”
 
Ngay cả bọn  hầu trong nhà cũng bắt đầu xì xào bàn tán, rằng tẩu tẩu  đổi tính, từ “yên chi hổ” nay hóa thành “mèo ngoan dịu dàng”.
 
Ta tưởng ca ca sẽ cứ mù quáng như thế mãi.
 
 đến lúc tẩu tẩu thật sự  tay chuẩn  lễ nạp , từng việc một đều đích  chỉ đạo hạ nhân  mua sắm, thậm chí còn treo cả dải lụa đỏ  viện của Yểu Nương, thì ca ca mới bắt đầu  chút bừng tỉnh.
 
Tối đó    tiệc về, uống say mèm, lảo đảo tới gõ cửa phòng tẩu tẩu.
 
Tẩu tẩu giả vờ   thấy, ca ca liền  bệt xuống  cửa như một đứa trẻ, lẩm bẩm một :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-muon-nap-thiep-sao-de-ta-thay-nguoi-nap/chuong-5.html.]
 
“Nương tử, hôm nay   đến Túy Xuân Lâu … Cây chày cán bột của nàng ? Sao  mang  mà tìm  nữa?”
 
“Yểu Nương bảo, nàng    thuần phục , từ nay sẽ là một nương tử dịu dàng…   bỗng thấy sợ, sợ lắm… Ta chợt nhớ , từ lúc  đưa Yểu Nương về, nàng vẫn  đ.á.n.h   nào, đúng ?”
 
“Tri Nguyệt… Tri Nguyệt  của … nàng mở lời … nàng chỉ đang giận  một lúc thôi đúng ? Chứ   định bỏ  … đúng ?”
 
Câu hỏi cuối cùng, giọng    khẽ, ngập đầy sợ hãi, như thể chỉ cần tẩu tẩu  “”, là   sẽ buông bỏ tất cả để giữ nàng .
 
Lúc đó, tẩu tẩu mới mở cửa.
 
Nàng   xuống ca ca, lạnh nhạt đáp:
 
“Chàng say quá , đừng nghĩ linh tinh nữa, về ngủ .”
 
Cửa  mở, ca ca như  thấy ánh sáng nơi cuối đường, liền ôm lấy chân nàng, kéo mạnh nàng  áp môi xuống.
 
Ta   lưng tẩu tẩu, định mở miệng nhắc rằng  còn ở đây, nhưng nàng  nghiêng mặt tránh ,  rút chân , một cước đá   ngã văng  ngoài cửa.
 
Gió đêm buốt lạnh, tẩu tẩu chỉ lạnh lùng bảo :
 
“Lạnh lắm, gọi  đưa ca ca của  về viện bên  .”
 
Ta đích  dìu ca ca say rượu về, thấy đèn trong phòng Yểu Nương  sáng, nàng đang chuẩn  nước ấm, dọn giường chu đáo để chăm sóc ca ca.
 
Ta thầm nghĩ,  cũng .
 
Nàng  giữ  ca ca ở , thì   sẽ  còn  phiền đến tẩu tẩu nữa.
 
 chính ca ca là  chủ động dừng việc chuẩn  lễ nạp ,  rằng  đợi đến khi đứa trẻ  đời  tính tiếp.
 
Mẫu   sốt ruột đến mức miệng mọc cả mụn nước, giục rằng cháu đích tôn  thể   danh phận.
 
Thế nhưng ca ca  kiên quyết  đồng ý, còn hỏi mẫu :
 
“Mẫu  còn nhớ tờ giấy cam kết con ký với nương tử  khi thành  ?”
 
Tẩu tẩu quá đỗi bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến ca ca sợ hãi.
 
Chính sự bình tĩnh   khiến   cuối cùng cũng nhớ  lời thề năm nào.
 
Mẫu  sững  một chút, nhưng  nhanh chóng lắc đầu:
 
“Không thể , hồi đó chỉ là hù dọa  hôn lễ thôi. Nhà  cũng   đối xử tệ với nàng. Thân là thê tử thì nên sống yên ,  vì chuyện phu quân  nạp  mà đòi hòa ly, truyền  ngoài thì còn mặt mũi gì nữa?”
 
Mẫu   là  phụ nữ chịu ảnh hưởng sâu sắc từ những lễ giáo cũ.
 
Bao năm qua, bà  từng thật sự hiểu  một nữ nhân như tẩu tẩu.
 
Đợi mẫu   khỏi,  mới khẽ hỏi ca ca:
 
“Ca, nếu  còn nhớ lời thề năm đó,    chuyện với Yểu Nương?”
 
Ca ca chỉ xoa đầu ,  khổ:
 
“Muội còn nhỏ,  hiểu  . Con  mà,      thêm.   yên tâm, tẩu tẩu  vĩnh viễn là  quan trọng nhất trong lòng .”
 
Huynh  vẫn  cho rằng  sai.
 
Huynh   đó là bản tính con —  một  vẫn  hai.
 
Còn  thì  hiểu—tẩu tẩu vì   dốc lòng chuẩn  lễ nạp  và ca ca—vì  đến phút cuối  chùn bước,  dám tiếp tục.