Tiểu Chu chút ngượng ngùng, định lên tiếng, bà chủ thẳng Trương Hiểu Quyên, đẩy ngoài cửa.
“Ý gì ! Bà thể mắng nhưng sỉ nhục ! Anh đây leo mười lăm tầng lầu liên tục thở dốc!”
Trương Hiểu Quyên ngẩn , vẻ mặt phục ưỡn ngực, hai cánh tay căng cứng khoe cơ bắp rõ ràng.
Bà chủ liếc một cái, vặn eo uyển chuyển đến mặt Tiêu Ngọc và Hứa Diệc, đ.á.n.h giá từ xuống .
“Cái tạm , gần đây đấu giá nhiều tiểu thư trẻ tuổi giàu , thích loại da đen, thể khỏe mạnh như .”
“Cái thích , giữ đừng mang .”
Ánh mắt quyến rũ của bà chủ cuối cùng dừng khuôn mặt nghiêng lạnh lùng của Hứa Diệc, ngón tay mảnh khảnh trắng nõn định chạm , ánh mắt sắc bén của Hứa Diệc ép dừng .
Bà cũng tức giận, ngược như , lấy hơn 50 viên tinh hạch cấp hai từ quầy tính tiền nhét cho Tiểu Chu, “Hai lấy, phần còn mang .”
Tiểu Chu ngượng ngùng chà tay, “Chị Mỹ Hoa, đây là thầy của em…”
“Ý gì? Muốn thêm tiền?”
Bà chủ nhướng mắt lên, giọng điệu chút nũng nịu, “Được , hiếm khi thích, cho giá gấp đôi.”
Nói xong, bà tay, vốc một nắm lớn tinh hạch rải lên bàn, “Phần nhiều hơn coi như chị mời uống .”
“Không , bà là ý gì a! Tổng cộng ba bà liền đem ném ngoài a? Không hàng ! chính là mười dặm bát thôn thiếu nữ chi mộng!”
“Có bản lĩnh bà liền đem mua !!”
Bên Trương Hiểu Quyên còn vì đá cục tức đến mặt đỏ bừng cả bốc hỏa.
Chuyện liên quan đến tôn nghiêm của , khẩu khí nuốt trôi!
“Chị Mỹ Hoa, thật là hiểu lầm, bọn họ là đến Tây thị trường tìm .” Tiểu Chu sợ đến đầu da tê dại, vội vàng kéo bà chủ quán một bên tai vài câu.
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-251.html.]
“Vậy sớm .”
Bà chủ quán vẻ mặt tiếc nuối bĩu môi, tầm mắt lưu luyến dời từ Hứa Diệc .
“Nói , tìm ai? Tây thị trường một nửa nhân khẩu đều là từ cửa hàng ngoài, chỉ cần tên là thể tìm .”
Bà chủ quán tự tin tràn đầy đem màn hình máy tính xách tay xoay hướng nhóm Lục Sanh.
“Không nghĩ tới buôn đều chuyên nghiệp như ……” Tôn Điềm Điềm kinh ngạc màn hình thông tin.
Triển lãm thông tin tư liệu của bà chủ là một bộ hệ thống chuyên môn, chỉ ghi chi tiết tên mỗi một bán đến cửa hàng nô lệ, còn ảnh chụp cùng chiều cao cân nặng ba vòng, cho mua tin tức.
Một ít nô lệ nam sở trường đặc biệt ,thậm chí còn ghi chi tiết đến báo cáo sử dụng cùng tâm đắc, đến nỗi nhóm Lục Sanh mặt đỏ tới mang tai.
đáng tiếc chính là tin tức Tôn Triết tìm , ngược ngoài ý tìm tin tức Lý Tung .
“Người hiện tại ở ?”
Lục Sanh cau mày, chỉ trong hệ thống buôn tên Lý Tung.
“Ai? Các tìm a?”
Bà chủ quán liếc mắt màn hình ảnh chụp, một mặt ghét bỏ hếch miệng, “Là đầu lừa ngoan cố, điều giáo nửa tháng đều lời, trưa hôm nay mới đưa đến thị trường nô lệ .”
Tuy rằng bà nhẹ nhàng, nhưng cũng thể đoán cái gọi là điều giáo đại khái là một ít tra tấn sống bằng c.h.ế.t .
“Người .”
Lục Sanh móc một túi viên tinh hạch vỗ bàn.
Tôn Triết theo tiểu đội Sa Ưng đến chợ Tây, Lý Tung khẳng định tin tức Tôn Triết .
Bà chủ quán tuy rằng thèm những viên tinh hạch , nhưng vẫn là bất đắc dĩ xòe tay, “Không , đưa thị trường nô lệ thì nhất định đấu giá theo trình tự, thể phá hỏng quy củ.”
“Thị trường nô lệ còn vài phút khai mạc, các nếu là tìm liền trực tiếp đem chụp xuống.”