Lấy quả cầu lửa hiệu lệnh, tất cả những tên côn đồ mặc đồ đen nhanh chóng lao lên, bao vây Lục Sanh bọn họ.
“Gâu gâu!”
Tên Lửa đầu tiên nhảy đến mặt Lục Sanh, c.ắ.n lấy bàn tay của dẫn đầu.
Răng sắc nhọn lập tức để hai lỗ m.á.u mu bàn tay .
Người đàn ông giãy mạnh Tên Lửa sang một bên, “Tiểu súc sinh, ông đây lát nữa sẽ thịt mày hầm canh!”
“Quy củ? Ở chỗ , chính là quy củ!”
Lục Sanh lạnh lùng tuyên bố, tay cầm trường đao hóa thành một đạo hàn quang sắc bén, cắt một đường sắc lẹm xuyên qua màn mưa dày đặc.
Giây tiếp theo, dị năng giả hệ hỏa trợn to mắt, cổ phát tiếng ục ục.
Một đường m.á.u hiện , một mảng m.á.u đỏ phun trào ngoài.
Người đàn ông ôm lấy cổ đỏ bầm, khuỵu gối ngã xuống đất, trong mắt đầy kinh hoàng cuối cùng chỉ còn in ánh mắt đầy sát khí của Lục Sanh.
“Tên Lửa, hôm nay cho phép mày ăn tiệc tự chọn.”
Lục Sanh thu đao , thần sắc đạm mạc chú ch.ó Husky nhỏ đang thở hổn hển chân.
“Gâu gâu!”
Nghe thể tùy ý ăn , Tên Lửa phấn khích đuổi theo đuôi chạy ba vòng tại chỗ!
Ngày nào ăn thịt gà thịt bò cũng quá thanh đạm! Chỉ sống mới là sở thích của nó!
“Gâu gâu!”
Theo tiếng gầm rung trời, một con sói điện biến dị khổng lồ hung hãn lao về phía đám .
Con hẻm chật hẹp tràn ngập tiếng kêu tuyệt vọng và tiếng chạy loạn xạ.
Chỉ trong chốc lát, trong hẻm chỉ còn một đống m.á.u độ đậm nhạt khác , tất cả đều trở thành bữa ăn của nó.
Tên Lửa biến thành ch.ó con, ưỡn cái bụng tròn vo về bên cạnh Lục Sanh kiêu hãnh ngẩng cao đầu.
Nhìn xem! Nó ăn nhanh thế nào! Không lãng phí chút nào!
Chó ngu thấp kém!
Tráng Tráng thầm mắng trong lòng!
Ăn tao nhã như chỉ con ch.ó ngu mới !
“Đây… đây là thần thú gì…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-256.html.]
Tiểu Chu mặt đầy kinh hãi, thấy Tên Lửa biến nhỏ chạy về bên cạnh Lục Sanh, sợ đến mức suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
“Tên Lửa là cún ngoan, đừng lo.” Lục Sanh ôm ch.ó lòng, nhẹ nhàng an ủi Tiểu Chu.
Giải quyết xong đám phiền toái chướng mắt , gần một giờ sáng.
Lục Sanh bọn họ tìm đến khách sạn sang trọng nhất Tây thị, đặt phòng tổng thống ba phòng ngủ.
Nơi thể một , tạm thời chỉ thể chen chúc ở chung một đêm.
Một phòng nam, một phòng nữ, còn một phòng tạm thời an bài cho Lý Tung.
Đi cả ngày đường, đều mệt đến nhấc nổi mí mắt, ngay cả cơm cũng ăn mà thu dọn ngủ.
Trước khi ngủ Hứa Diệc cho Lý Tung uống thêm một liều t.h.u.ố.c an thần, liều lượng đủ để ngủ đến chiều hôm .
Lục Sanh nhường giường cho Tôn Điềm Điềm và Hàn Nhị, trải một tấm chăn đơn giản sàn nhà, gối đầu lên Tráng Tráng và Tên Lửa để qua đêm.
Ùng ục…
Vừa mới chìm giấc ngủ nông, Lục Sanh trong tai đột nhiên vang lên tiếng ù ù chói tai.
Giống như dùng dùi cui gõ màng nhĩ của cô, từng đợt đau nhói kèm theo dây thần kinh của nửa khuôn mặt cũng rung động theo.
Lục Sanh đột ngột mở mắt.
Qua khe hở của rèm cửa kéo, một đôi mắt đen kịt đang dán chặt cô cửa sổ kính suốt.
“Đau quá…”
Hàn Nhị rên rỉ giường.
Tôn Điềm Điềm và Hàn Nhị nhíu mày chặt, đầy mồ hôi, dường như đang chìm trong giấc mộng đau khổ.
“Tráng Tráng, đ.á.n.h thức các cô dậy!”
Lục Sanh dấy lên một tia dự cảm lành, cô lập tức nhảy lên giường, dùng sức vỗ má Tôn Điềm Điềm, “Điềm Điềm, tỉnh dậy!”
Tuyền Lê
Tráng Tráng cũng học theo Lục Sanh, hai cái chân nhỏ đập thình thịch cố gắng lay Hàn Nhị.
Bùm bùm bùm!
Ngay khi Tôn Điềm Điềm và Hàn Nhị mở mắt, bên ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên từng tiếng va chạm trầm đục!
“A!”
Bên ngoài cửa vang lên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
C.h.ế.t tiệt!