Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-10-27 09:38:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hiểu Quyên còn dư một ít tinh hạch kiếm ở Thành phố Tần Hoài, lập tức chạy siêu thị nạp điểm tích lũy, mua mười phần bữa sáng đặt lên bàn.

Ngoài phần của mấy họ, ngay cả phần của trợ lý gấu trúc nhỏ cũng mang .

Mấy đang vui vẻ gặm gà rán thì bên ngoài cửa bỗng vang lên tiếng ồn ào.

“Con ơi! Nhìn kìa! Có biệt thự!”

Giọng phụ nữ trung niên, xuyên thấu lớp rừng cây dày đặc truyền đến từ bên ngoài cửa.

Tiêu Ngọc và Trương Hiểu Quyên hành động nhanh nhất, lao ngoài đầu tiên.

Bên ngoài khu an , hơn mười đang chằm chằm biệt thự, trong mắt ánh lên vẻ cuồng nhiệt.

Lục Sanh chậm rãi bước ngoài, ngậm ống hút, lúc thấy đám điên cuồng lao về phía khu an , nhưng một tấm chắn vô hình ngăn cách.

“C.h.ế.t tiệt, ? Không là năng lực quái quỷ gì.”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu đám khẽ c.h.ử.i một câu, nhưng mặt vẫn mang nụ giả tạo, giả vờ thiện chào hỏi, “Anh bạn ơi! Mở cửa cho chúng ? Chúng ngang qua xin chút nước uống!”

Lục Sanh hút một ngụm cô-la lạnh ngắt, nheo mắt đ.á.n.h giá đàn ông đang chuyện.

Sau khi ngũ quan hệ thống cường hóa, thính giác của cô phát triển, những lời c.h.ử.i rủa thầm của đàn ông đều lọt tai cô.

“Gâu! Gâu gâu!”

Thấy bên ngoài cửa đột nhiên một đám lạ, Tên Lửa lập tức cảnh giác chạy đến bên cửa, sủa hai tiếng về phía đám .

Miệng nó còn ngậm nửa cái đùi gà nguyên vị chịu bỏ xuống, sủa chảy nước dãi.

Khu an tuy thể ngăn bên ngoài , nhưng ngăn mùi gà rán thơm lừng bay ngoài.

Đám qua đường ăn mặc rách rưới , ngửi thấy mùi hương quyến rũ đến tận xương tủy, ai nấy đều thèm đến nuốt cả lưỡi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-303.html.]

Nếu tấm chắn bảo vệ, bọn họ thà rằng cướp thức ăn từ miệng ch.ó ngay lập tức!

“Chàng trai trẻ , ơn bụng mở cửa cho chúng ? Lão già thật sự nổi nữa .”

Tuyền Lê

Người phụ nữ trung niên còn giọng sang sảng bỗng dưng còng lưng xuống, sức kéo túi hành lý , đáng thương cầu xin.

“Người em , lớn tuổi chịu nổi, nhà chúng đều cha , giúp một chút cho chút nước uống, ?”

“Chúng trẻ chịu khổ một chút , già chịu khổ chúng đau lòng lắm!”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu cố nặn hai giọt nước mắt.

“Anh còn mặt mũi ?”

Trương Hiểu Quyên cầm xương gà ném về phía đàn ông, “Anh hiếu thuận như để mang hành lý? Anh tay ? Anh liệt não liệt tay ?”

Lời dứt, ngay cả đám bên ngoài cửa cũng nhịn bật khe khẽ.

Người đàn ông mang gì, nhưng bà lão lưng còng đeo túi túi , nặng đến mức lưng thẳng lên .

“Là tự mang! Con hiếu thuận lắm!”

Người phụ nữ hơn năm mươi tuổi đeo túi vội vàng bước bảo vệ con trai , “Các đừng lung tung!”

Ban đầu Lục Sanh chỉ thấy hai quen mắt, cho đến khi câu “con hiếu thuận lắm”, cô cuối cùng cũng nhận hai mắt.

Đây là dì Từ Xuân Hoa và họ Triệu Dũng mà cô hai ba năm liên lạc ?

Cha Lục Sanh mất sớm, nhà dì liền nhắm cô bé còn nhỏ nơi nương tựa .

Đầu tiên là tìm đủ lý do cướp hết những món đồ giá trị mà cha Lục Sanh để , đó nhắm căn nhà duy nhất của cô.

Trước đây khi Lục Sanh còn học cấp ba, họ tìm đủ cách lừa lấy nhà, hai còn tìm công ty mở khóa đen để đổi khóa nhà cũ.

Điều quá đáng nhất là ngày thi đại học, họ còn chặn ở cửa nhà Lục Sanh đòi nhà, suýt nữa khiến cô trễ thi.

Loading...