Vài đứa trẻ tầm tuổi thiếu niên tò mò tiến gần sờ thử, lập tức cái lạnh cho nhăn mặt.
“Chị ơi, chị giỏi quá! Chị Trần Nhược cũng là hệ băng, nhưng chỉ thể tạo một khối băng nhỏ thôi.” Một cô bé nhỏ đầy ngưỡng mộ vây quanh Tôn Điềm Điềm, miệng gọi chị chị.
Dưới sự bồi dưỡng thầm lặng của Lục Sanh, Tôn Điềm Điềm là hệ băng cấp 6, đối phó với tình huống là dư sức.
“Người em, yên tâm , chị Lục đây, lo gì , đều là chuyện nhỏ cả.” Trương Hiểu Quyên vỗ vai Lâm Tiểu Bắc.
Những trong căn phòng lòng đất lo lắng chờ đợi vài phút, thấy thú m.á.u vẫn thể phá vỡ cánh cửa băng của Tôn Điềm Điềm, cuối cùng cũng dần thả lỏng.
Lâm Tiểu Bắc túm lấy bé hét to nhất, “Lâm Anh Tuấn, đây xin !”
“Tự đổ lọ đựng đồ hộp, còn hung hăng hét với , mau xin !”
Lâm Anh Tuấn ngượng ngùng mãi, cuối cùng nhào vòng tay của Tiểu Mãng, “Anh trai, em sai ! Anh đ.á.n.h m.ô.n.g em !”
Tiểu Mãng xoa đầu đứa trẻ, hai bên coi như hòa giải.
Tuyền Lê
Sau lời giới thiệu đơn giản, Lục Sanh và những khác cũng hiểu cơ bản về nhóm của Lâm Tiểu Bắc.
Nhóm hầu hết đều là thành viên của một trường nội trú gần đó, Lâm Tiểu Bắc và vài lớn khác đều là giáo viên hoặc lãnh đạo của trường, những đứa trẻ tầm tuổi thiếu niên vốn là học sinh gửi ở trường.
Sau khi mạt thế ập đến, họ mất liên lạc với cha , nên chỉ thể tạm thời sống cùng nhóm của Lâm Tiểu Bắc.
may mắn , Lâm Tiểu Bắc là dị năng giả hệ lực lượng khá mạnh đầu mạt thế, miễn cưỡng dẫn dắt một nhóm cuối cùng cũng sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-615.html.]
Trước đó, để tránh ánh nắng trực tiếp của tia cực tím, Lâm Tiểu Bắc dẫn chuyển đến cống ngầm để sinh sống.
“Cái con thú m.á.u nhiệm vụ cố định gì ? Sao tháng nào cũng ngày 15 mới xuất hiện? Lần đầu tiên quái vật trong mạt thế còn kén chọn ngày việc.” Trương Hiểu Quyên nghi ngờ xoa cằm.
Sức bùng phát của quái vật họ cũng chứng kiến, nếu thứ mỗi ngày đều đường, lẽ thành phố M còn zombie nào sót , khắp nơi đều là thứ m.á.u tươi như .
Lâm Tiểu Bắc khổ, “ cũng rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng thú m.á.u quả thật chỉ xuất hiện ngày 15 hàng tháng, đến ngày thứ hai khi mặt trời mọc biến mất tăm còn dấu vết.”
“ con quái vật đó chuyện… còn gọi Tiểu Tuấn, là ? Cậu nhóc?” Hàn Nhị về phía Lâm Anh Tuấn hổ báo cáo chồn bên cạnh, lấy một que kẹo mút cho bé.
Lâm Anh Tuấn vốn đang vui vẻ nhận lấy que kẹo mút, nhưng khuôn mặt nhỏ của bé nhanh chóng xịu xuống, cúi đầu buồn bã : “Thú m.á.u ăn bạn của em …”
Lời của bé khiến Lục Sanh và Tô Chính cùng những khác lập tức lạnh sống lưng.
Sau khi ăn, thú m.á.u thể kế thừa ký ức của thức ăn? Hay là… ăn sẽ trở thành một phần của thú máu?
Trương Hiểu Quyên xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm của Lâm Anh Tuấn, ngẩng đầu lên chuyện với Lâm Tiểu Bắc một cách cởi mở, “ em gan lớn thật đấy, gặp dám dẫn căn cứ bí mật của , khả năng cảnh giác của mà tồn tại lâu như trong mạt thế cũng dễ.”
Lâm Tiểu Bắc đến đỏ mặt, ngượng ngùng gãi đầu, “ các .”
“ , trai như ở các trò chơi khác thường là nhân vật chính.” Trương Hiểu Quyên nháy mắt đưa tình.
Mọi : “…”
Trần Nhược, c.h.ế.t sống cùng Lâm Tiểu Bắc, liếc Trương Hiểu Quyên một cái, “Ai là ai là Tiểu Bắc đều .”
Lâm Tiểu Bắc do dự một chút, “Thực còn một dị năng khác.”