"Bình thường thôi, dù thì thực vật cho quả trở nên ngọt ngào cũng là để thu hút con và động vật ăn, như mới thể phát tán hạt giống của , thuận tiện cho việc sinh sản," Trương Hiểu Quyên giải thích một cách hiếm thấy.
Mọi hạ giọng trao đổi, xa vài đàn ông ăn xong quả bánh mì nướng.
Bụng vốn gầy như da bọc xương rõ ràng phình , tạo thành sự tương phản rõ rệt với tứ chi khô quắt.
Dường như vẫn thỏa mãn, vài căng tròn bụng, tham lam về phía cây cổ thụ phía .
Theo tầm mắt của vài , Lục Sanh và những khác mới phát hiện cây treo đầy quả bánh mì màu xanh nâu đang lung lay sắp rụng.
Mấy đàn ông ăn đến mức khó khăn, cố gắng chống đỡ , lảo đảo chuẩn leo lên cây hái quả, mới leo lên hai mét, trong đó một đột nhiên lung lay ngã xuống khỏi cây.
Những còn động tác khựng , nhanh cũng giống như bánh bao luộc rơi xuống nước, ào ào rơi xuống khỏi cây.
Bịch.
Bịch.
Bịch.
Liên tiếp vài tiếng động trầm đục.
Lục Sanh và chằm chằm, khi ngã xuống đất, mấy đó còn động tĩnh gì nữa. Người đàn ông trẻ tuổi vốn đang gốc cây chờ đợi tiến gần một cái, đó phát một tiếng hét t.h.ả.m thiết.
Lục Sanh dẫn đầu dậy, đến gần , đều nhíu mày.
Bụng của mấy đều nổ tung, giống như quả bí ngô chín rụng thành từng mảnh, nội tạng gần như thấy, chỉ thứ vật chất màu trắng sữa giống như kẹo bông gòn ngừng phun từ vết thương.
Người đàn ông trẻ tuổi thấy sống, lập tức lăn lê bò càng chạy tới trốn mấy .
Những thể sống đến bây giờ đều lạ gì cái c.h.ế.t. cái c.h.ế.t kỳ quái như , vẫn là đầu tiên thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-635.html.]
Hứa Diệc hiệu cho lùi vài bước, cùng đeo khẩu trang.
Gió lạnh thổi từng đợt, mang theo những sợi bông mờ ảo bay về phương hướng thể .
"Sao bụng những là bông ?" Tiêu Ngọc kinh ngạc.
Tuyền Lê
Lục Sanh hiểu rõ trong lòng, ném một quả cầu lửa đốt xác gốc cây thành than, "Cây bánh mì dùng mùi hương dụ dỗ qua đường, ở trong bụng qua đường sẽ nhanh chóng sinh sôi biến dị, cuối cùng giống như bồ công biến thành hạt giống dạng sợi phát tán khắp nơi."
"Thật là xảo quyệt..." Trương Hiểu Quyên thở dài, xoa xoa trái tim đang căng thẳng.
May mắn là bọn họ theo Lục Sanh ăn no mặc ấm, bằng thật sự chắc thể chống sự dụ dỗ thơm lừng .
Tôn Điềm Điềm trí nhớ , lúc đầu bộ đồng phục đàn ông phán đoán là của Tiêu Ninh, "Đội trưởng của các ? Sao chỉ mấy các ?"
"Cô nhận đội trưởng của chúng ?" Khuôn mặt dơ bẩn của đàn ông ánh lên một tia hy vọng, nhưng nhanh nỗi sợ hãi tràn ngập, "Những khác đều quái vật quấn lấy, chỉ còn mấy chúng là đội hậu cần ở phía may mắn trốn thoát..."
Nói cho là trốn thoát, thực chỉ là những tên đào ngũ thấy tình thế liền đầu bỏ chạy.
"Quái vật? Ở ?"
Lục Sanh nghiêng đầu, lộ nụ đầy mong đợi.
Tiêu Ninh dị năng cấp bậc thấp, dẫn theo thực lực cũng yếu, rốt cuộc là loại quái vật nào thể khiến cả đội diệt sạch trong nháy mắt? Người còn , tinh hạch ? Vật tư ?
Người đàn ông trẻ tuổi tên là Trình Giai đầu óc nhất thời đơ.
Cô gái , đến từ quái vật lộ biểu tình hưng phấn?
"Ở chỗ sâu hơn bên trong, chúng cũng chạy xa để xác định quái vật đuổi theo mới tạm nghỉ ngơi," Trình Giai run rẩy mím mím môi.
Nói dứt lời, cán d.a.o cứng rắn đ.â.m lưng .