Đọc xong lời nhắc của hệ thống, Lục Sanh kích động ôm lấy Tráng Tráng, véo véo.
Chỉ cần thể thuận lợi thức tỉnh dị năng, cô sẽ lo Tôn Điềm Điềm bắt nạt ở tận thế nữa.
Tảng đá trong lòng rơi xuống, Lục Sanh hài lòng tắm rửa, đá Tráng Tráng xuống gầm giường, an ngủ một giấc.
Sáng hôm , Lục Sanh sớm sửa soạn xong gõ cửa phòng Hứa Diệc và Tôn Điềm Điềm.
Ngoài Đế Đô, tín hiệu mạng ở những nơi khác tê liệt, Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc đều mất liên lạc với gia đình.
Tuy lo lắng, nhưng đều tình hình bên ngoài hiện tại vô cùng khó khăn, chỉ thể hy vọng nhà sớm tìm nơi trú ẩn an .
Hiện tại sống sót khó khăn, hai che giấu cảm xúc .
Lục Sanh an ủi bọn họ vài câu, tiên về việc Tráng Tráng tiến hóa, to như giấu cũng giấu , sớm muộn gì cũng phát hiện.
“Tráng Tráng giờ lớn , chúng cần tìm thêm đồ ăn ?” Tôn Điềm Điềm cưỡi lưng Tráng Tráng, vuốt đầu mèo .
Tiêu Ngọc gật đầu, “Tráng Tráng vốn dĩ ăn nhiều, giờ biến thành , một bữa là một con heo ? Lương thực chúng dự trữ chắc chắn đủ.”
Tráng Tráng: “……”
Ai một bữa là một con heo ! Sáng nay nó chỉ ăn một túi thức ăn cho mèo 20kg thôi mà!
Bốn nhất trí thông qua, lập tức mặc quần áo chỉnh tề xuống lầu.
Để Tráng Tráng ở nhà trông coi, đội bốn cùng xuất động.
Còn đến chỗ đỗ xe, xa xa thấy mấy vây quanh chiếc xe F-150 màu hồng của Lục Sanh, thì thầm to nhỏ gì.
Đi đến gần mới phát hiện là mấy em gái khóa đến tìm Tiêu Ngọc mượn nước.
“Tránh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-78.html.]
Lục Sanh đến bên cửa xe, lạnh lùng quét mắt Trương Kỳ, dẫn đầu.
“Chúng đang đợi cô.” Trương Kỳ chống nạnh chắn cửa xe, “Bàn chuyện nhé, ba chiếc xe của các cô cũng dùng hết, cho chúng mượn một chiếc, dùng xong sẽ trả .”
Tuyền Lê
“Không cho mượn.” Lục Sanh đẩy Trương Kỳ sang một bên, nhanh nhẹn chui ghế lái.
Đang định đóng cửa, Trương Kỳ đưa tay kẹp giữa cửa xe, tức giận gào lên, “Cô cho mượn thì buông tay !”
Lục Sanh khịt mũi coi thường, kéo cửa xe đóng mạnh .
“A!”
Trương Kỳ nhanh tay, thừa lúc cửa đóng liền rút tay . ngón giữa và ngón trỏ bàn tay vẫn kẹp đến chảy máu.
Thấy Lục Sanh chịu hợp tác theo cách cứng rắn, mấy đổi sang chiêu khác.
“Lục học tỷ, nếu cho mượn xe tiện thì thể mang chúng ngoài tìm vật tư ?” Trương Kỳ cố nặn một nụ , ôm chặt bàn tay đang chảy máu, nịnh nọt thương lượng, “Chúng đảm bảo gây chuyện, chỉ là nhờ xe thôi.”
“Không mang.”
Lục Sanh khởi động xe định rời , Trương Kỳ vội vàng hiệu cho một cô gái bên cạnh.
Một cô gái chạy nhanh vài bước, trực tiếp xuống cách đầu xe Lục Sanh năm mét.
“Lục học tỷ, giờ đang mở điện thoại bộ quá trình đấy. Nếu chị mang chúng tìm vật tư, thì cán lên cô mà .”
“Thầy Hứa , là thầy thì lúc thể chứ?” Trương Kỳ đưa điện thoại chĩa về phía Hứa Diệc.
Tuyết càng lúc càng rơi dày, cô gái đất mới xuống vài giây tuyết trắng bao phủ, cô tuyết ôm vai run rẩy.
Họ cũng Lục Sanh là một kẻ m.á.u lạnh quan tâm khác, nhưng còn cách nào khác, thật sự quá đói.
Thời kỳ cực nóng còn thể xin chút thức ăn thừa từ khác trong tòa nhà, nhưng giờ trời lạnh như băng, đều ngoài , những đó tự còn lo xong, còn dư dả gì cho họ.
Chỉ chờ trong ký túc xá, cho dù c.h.ế.t đói cũng sẽ c.h.ế.t rét, bằng liều một phen.